Thứ Năm, 8 tháng 11, 2018

SỨ ĐIỆP CỦA THỜI GIAN


Những ồn ào qua lại của dòng đời không thể ngăn ta nhìn lại dĩ vãng; những bon chen vội vã của cuộc sống không thể cản ta nghĩ tới hôm qua.

Có những tiếc nuối vì đã bỏ lỡ những cơ hội may mắn trong cuộc đời. Ông Bà ta nói: “Họa vô đơn chí, phúc bất trùng lai” nghĩa là họa chẳng mấy khi đến một lần, mà may mắn thường không hay lặp lại. Vâng, có những cơ hội để nối kết tình bạn mà tôi đã bỏ lỡ. Có những dịp may để giải gỡ bất hòa mà tôi đã lướt qua.

Có những tiếc nuối vì nhiều việc có thể làm mà tôi đã dùng dằng rồi trễ nải. “Người ta không tắm hai lần trong một dòng sông” – một triết gia Hy lạp đã nói thế. Những cơ hội ra đi không bao giờ trở lại. Tôi không làm điều tôi có thể làm, do biếng nhác? do ích kỷ? chẳng có lý do nào biện minh cho tôi. Tôi không thể đưa lý do cho việc thiếu trách nhiệm với bổn phận của mình.

Có những tiếc nuối vì những hành vi ngôn từ xúc phạm đến tha nhân. “Người ta lỡ chân thì gượng được, lỡ miệng thì không”. Thực thế, lời nói như gió bay, được loan truyền với tốc độ nhanh chóng, như vết dầu loang trên mặt biển, làm ô nhiễm môi trường. Có những lời nói nhẹ nhàng mà thâm độc đến giết chết một con người hay khai tử một tình bạn. Nhìn lại thời gian đã qua, tôi thấy mình đã có những thiếu sót, thay vì xây dựng lại đang tâm phá đổ những công trình thân thiện trong cuộc đời.
Có những bâng khuâng vì thấy thời gian trôi qua, tuổi xuân chẳng còn. “Khôn đâu có trẻ, khỏe đâu có già”. Người ta nói: “Tuổi già là tuổi gần đất xa trời”. Người có đức tin lại nói: “Tuổi già là tuổi gần trời mà xa đất”. Cách nói nào cũng cho thấy cuộc sống trần gian đang dần ngắn lại. Tiếc vì không biết sử dụng nghị lực của tuổi thanh xuân. Buồn vì đã để cho thời trai trẻ trở thành vô dụng.
Có những tiếc nuối của người con không còn dịp để đền đáp ơn nghĩa sinh thành. Bổn phận báo hiếu đền ơn đã lỡ hẹn mãi mãi. “Công cha như núi Thái, nghĩa mẹ như nước nguồn”. Có những người con bất hiếu với mẹ cha, nay các ngài không còn, day dứt niềm ân hận khôn nguôi. Họ chỉ mong sao cha mẹ mình sống lại, dù chỉ một giây phút, để họ nói lời xin lỗi dù muộn màng cho lòng mình thanh thản, nhưng niềm mong ước ấy chẳng bao giờ thành hiện thực. Vì vậy mà nỗi ân hận chẳng bao giờ buông tha. Họ muốn nói một ngàn lần lời xin lỗi, nhưng mọi sự đã trở nên quá muộn.

“Nếu như tôi được lựa chọn lại!” Biết bao lần chúng ta đã thốt lên như thế. Vâng, nếu như chúng ta có thể trở lại với quá khứ như quay ngược kim đồng hồ, chúng ta sẽ có cơ hội để làm lại cuộc đời. Chúng ta sẽ sửa chữa lại những lầm lỗi, sẽ hàn gắn những vết thương, sẽ chân thành tạ tội vì những bất kính và ngạo mạn. Nhưng hỡi ôi, thời gian lại không bao giờ trở lại.
Thay vì mong cho thời gian trở lại, mỗi chúng ta hãy sống tốt ngay ngày hôm nay. “Hãy sống hôm nay tốt hơn hôm qua và ngày mai hơn hôm nay”.

Mỗi buổi sáng, lòng nhủ lòng lời khuyên tuyệt vời ấy. Một người bị bệnh nan y mới thấy sức khỏe là quý giá. Một người bị giam trong tù mới thấy giá trị của tự do. Một người trải qua cơn khát cháy họng mới thấy giá trị của ly nước lã. Một người nghèo đói mới thấy ý nghĩa của chia sẻ.

Nhưng, cuộc đời thật trớ trêu! Khi thấy sức khỏe là quý giá thì lại chẳng còn cơ hội chữa lành. Khi thấy giá trị của tự do thì lại phải cầm tù. Khi thấy giá trị của sẻ chia thì lại chẳng có điều kiện và thời gian mà thực hiện. Khi thấy sự sống đáng quý thì đến lúc phải từ giã cõi đời. Vì thế mà ngay ngày hôm nay, chúng ta hãy khám phá những giá trị cao quý của cuộc sống quanh ta. Đó chính là sứ điệp của thời gian.

Hãy cố gắng để mỗi ngày sống là một ngày hạnh phúc. Hạnh phúc không phải do giàu có mà do lòng quảng đại, sẵn sàng chia sẻ với anh em mình. Ngạn ngữ châu Phi nói: “Tình bác ái giống như lửa, càng cho đi càng không bị mất, trái lại được nhân rộng ra nhiều”. Thật thế, cho thì có phúc hơn nhận. Niềm vui sẻ chia thật lớn lao và kỳ diệu, vì nó làm cho tâm hồn và cuộc đời ta thêm phong phú hơn.

“Tạ ơn đời mỗi sớm mai thức dậy, ta có thêm ngày mới để yêu thương”(K.Gibran). Mỗi người có bổn phận và vai trò khác nhau trong gia đình và xã hội, nhưng một sứ mạng chung cho mọi người, ai cũng có thể thực hiện được, đó là tình yêu thương. Một ngày mới được ban cho ta, trước hết để thực hành yêu thương đối với đồng loại và thiên nhiên vạn vật. Hiểu được như thế, chúng ta sẽ quảng đại hơn, nhân ái hơn với mọi người.

Thánh Têrêsa , một nữ tu sống trong bốn bức tường của Dòng kín, một ngày kia đã khám phá ra ơn gọi của mình. Chị đã viết: “Ôi Giêsu, tình yêu của con, cuối cùng con đã tìm được ơn gọi của mình, đó là Tình yêu! Vâng, con đã tìm được vị trí của mình trong lòng Giáo Hội. Chính Ngài, ôi lạy Chúa, Đấng đã ban cho con vị trí ấy; trong lòng  Giáo Hội, con sẽ là tình yêu. Như thế, con sẽ là tất cả… và như thế, ước mơ của con sẽ được thực hiện” (Trích sách “Tự thuật” của Thánh Têrêsa”) Và, khi đã xác tín ơn gọi của mình là tình yêu, Têrêsa đã sống một cuộc sống đạo đức thánh thiện, bằng một con đường thơ ấu thiêng liêng, luôn phó thác cậy trông Chúa như tâm hồn của một trẻ thơ phó thác nơi cha mình.
Cuộc sống hôm nay là mầm giống cho hạnh phúc ngày mai. “Gieo nhân nào thì gặt quả ấy”. Gieo yêu thương thì gặt hạnh phúc. Gieo thù hận thì gặp khổ đau.
Nếu bạn gieo trung thực, bạn sẽ gặt niềm tin.
Nếu bạn gieo lòng tốt, bạn sẽ gặt bằng hữu.
Nếu bạn gieo khiêm tốn, bạn sẽ gặt cao thượng.
Nếu bạn gieo kiên trì, bạn sẽ gặt chiến thắng.
Nếu bạn gieo kính trọng, bạn sẽ gặt hòa thuận.
Nếu bạn gieo chăm chỉ, bạn sẽ gặt thành công.
Nếu bạn gieo tha thứ, bạn sẽ gặt hòa giải.
Nếu bạn gieo cởi mở, bạn sẽ gặt thân tình.
Nếu bạn gieo kiên nhẫn, bạn sẽ gặt tiến bộ.
Nếu bạn gieo niềm tin, bạn sẽ gặt phép mầu.
Nhưng:
Nếu bạn gieo bất trung, bạn sẽ gặt nghi kỵ.
Nếu bạn gieo ích kỷ, bạn sẽ gặt cô đơn.
Nếu bạn gieo kiêu hãnh, bạn sẽ gặt hủy diệt.
Nếu bạn gieo đố kỵ, bạn sẽ gặt phiền toái.
Nếu bạn gieo lười biếng, bạn sẽ gặt trì trệ.
Nếu bạn gieo cay đắng, bạn sẽ gặt cô lập.
Nếu bạn gieo tham lam, bạn sẽ gặt mất mát.
Nếu bạn gieo bịa đặt, bạn sẽ gặt kẻ thù.
Nếu bạn gieo lo lắng, bạn sẽ gặt cau có.
Nếu bạn gieo tội lỗi, bạn sẽ gặt cắn rứt.

Là người công giáo, chúng ta tin vào quyền năng của Thiên Chúa. Ngài dựng nên chúng ta với mục đích giúp ta chia sẻ hạnh phúc của Ngài, như người cha mong cho con mình được những điều may mắn. Ngài trao cho chúng ta quản lý biết bao vốn liếng như sức khỏe, sự sống, tài sản, bạn bè. “Hỡi người đầy tớ tốt lành, hãy vào hưởng hạnh phúc với chủ ngươi” (x. Mt 25,21). Đây là lời khen tặng chúc phúc, cũng là lời tuyên bố cho số phận tương lai của những ai thực thi mến Chúa yêu người.

Hy vọng vì mỗi chúng ta sẽ nhận ra sứ điệp của thời gian, để biết tận dụng những cơ hội dịp may Chúa gửi đến. Chúc quý đọc giả được hưởng đầy tràn ơn phúc của Thiên Chúa, Đấng làm chủ lịch sử và thời gian.
Gm. Giuse Vũ Văn Thiên