2 Cô-rinh-tô
3:3, “cũng được tỏ ra anh em là thơ của Christ, do chúng tôi phục sự mà viết
ra, chẳng phải là bằng mực, bèn là bằng Thánh Linh của Đức Chúa Trời hằng sống,
chẳng phải trên bảng đá, bèn là trên bảng lòng bằng thịt”.
Chúa đã sống ở
đây, đã chết ở đây, đã sống lại ở đây; Ngài đã ăn và uống trong thế giới này,
nhưng Ngài chưa bao giờ thuộc về thế giới này; và với Cơ đốc nhân cũng nên như
vậy, và đó là cách sống nên có. Chúa không trở thành một phần không thể tách rời
của thế giới này mà sự xuất hiện hay sự ra đi của Ngài sẽ làm rối loạn dòng chảy
thế giới ngay cả trong chốc lát. Ngài đã bị bỏ sót trên thế giới. Nhưng khi Cơ
đốc nhân trở thành một phần không thể tách rời của động lực giữ cho bánh xe thế giới vận hành, mọi thứ đều gặp rắc rối., Chúng
ta chỉ có liên quan đến Chúa Jesus mà
thôi.
Một Cơ đốc
nhân nên là ống dẫn liên tục ban phước lành trong thế giới này. Nhưng theo tính
cách thế nào? Bằng việc mang chứng ngôn về Đấng Christ, Đấng Cứu Rỗi của mình.
Ngài không bao giờ tìm kiếm kẻ thuộc về Ngài, nếu điều đó không theo ý muốn của
Chúa Cha, Ngài đã làm mọi thứ từ những động cơ không phải từ thế giới, nhưng từ
trên cao. Ngài không kết hợp với kế hoạch, với mục tiêu của dân thế giới, nhưng
nhận ra rằng thế giới là kẻ thù của Đức Chúa Trời, nhưng cũng tình yêu của Đức
Chúa Trời đã sai Ngài làm điều tốt cho họ. Đó là cách của Đấng Christ, và của Cơ
đốc nhân. Nhiệm vụ của một Cơ đốc nhân là trở thành Thư tín của Đấng Christ ở
đây.
Đầu mối duy
nhất, kiểm tra duy nhất tất cả mọi thứ của một Cơ đốc nhân, là câu hỏi: khi tôi
hành động, nếu tôi làm điều này hay điều đó, có như là lá thư của Đấng Christ chăng?
Nhưng để biết những gì tương thích với một lá thư từ Đấng Christ, tôi phải xem
xét những phương cách của Ngài theo những lời của Đức Thánh Linh. Kinh thánh
luôn luôn ban cho ánh sáng để thấy những tư tưởng của Ngài là gì cho thời điểm
hiện tại.