-
Bởi đức tin Môi-se, lúc đã khôn lớn, từ chối
không khứng chịu gọi là con trai của công chúa Pha-ra-ôn, đành lựa chọn thà đồng chịu ngược đãi với dân
Đức Chúa Trời còn hơn là tạm hưởng sự vui sướng của tội lỗi, coi sự lăng nhục của Đấng Christ là giàu có
trổi hơn của báu Ai-cập, vì người ngửa trông sự ban thưởng.—Heb 11:22-24
Khi đưa ra chọn lựa, Môi-se đã biết chút ít về
hậu quả kinh ngạc sẽ dựa vào đó mà xảy ra. Ông đã hành động cho Đức Chúa Trời
khi lương tâm ông lên tiếng và Đức Chúa Trời ban cho ông nhiều hơn những gì ông
hiến dâng vì danh Ngài. Ông khước từ ngai vàng của Ai cập nơi mà ơn thiên hựu
dường như đã đặt để cho ông, và trở thành người lang thang trong sa mạc. Nhưng
Đức Chúa Trời đã làm cho ông thành nhà lãnh đạo một dân tộc hùng mạnh và ban
cho ông đặc quyền như vậy mà trước ông không một ai biết đến.
Chúa không ép buộc Môi-se chọn lựa như vậy. Cụm
từ “đành lựa chọn” bày tỏ thế nào ông đã cân đo điều nầy với điều kia, và định
giá, rồi chỉ quyết định theo lối đi đau khổ hiện tại với dân của Chúa hơn là chọn
lấy cuộc sống tương đối dễ dàng mà bất phục tùng tiếng gọi thần thượng. Nguyện
chúng ta sống như vậy để chạy đua với
ông trong mọi điều nầy- amen.
-
Bỏ thú vui mau qua trần thế,
Nhà chúng ta không phải ở đây,
Chúa không chỗ gối đầu nơi đó,
Ta hãy cùng nhau chọn lựa Ngài.
-
Nhà vinh quang ngoài tầm thế giới,
Chúa đã đi trước đến đó rồi,
Mua bằng thập giá quá đắt,
Mọi tội lỗi chúng ta xóa bôi.
Mọi mất mát Chúa đền trả chu tất,
Cho ai dự phần ngôi cao sang,
Những ai từ bỏ lạc thú trên đất,
Hưởng phần thưởng trường tồn vinh quang.