Thứ Năm, 29 tháng 10, 2020

GIẢI ĐÁP KINH THÁNH-

Một người Bạn từ Hoa kì viết cho tôi:

Tôi có hai câu hỏi (hay vấn đề) cần hỏi anh:

1- Làm sao để nhận ra con cái Chúa? Chúa dạy nhìn trái biết cây, nhưng tín đồ Cô-rinh-tô mang trái xấu.

2- Luật pháp Môi-se được thực hiện cho vua chúa không và thực hiện thế nào? Vua David phạm tội sát nhân và ngoại tình nhưng không đền mạng, (mặc dù không bị hình phạt khác). Mắt đền mắt răng đền răng.

XX

@@ Giải Đáp Câu Hỏi 1:

1.Làm sao để nhận ra con cái Chúa? Chúa dạy nhìn trái biết cây, nhưng tín đồ Cô-rinh-tô mang trái xấu.

Chúa nói trong  Ma-thi-ơ 7:15-19 là: “Hãy coi chừng các tiên-tri giả, là những kẻ đến cùng các ngươi trong áo chiên, nhưng bề trong là chó sói tham mồi. Các ngươi sẽ biết chúng bởi trái của chúng. Trái nho chẳng được gom từ bụi gai, trái vả cũng chẳng từ cây kế, có phải chăng? Theo cùng cách đó, mọi cây tốt sinh trái tốt; nhưng cây xấu sinh trái xấu. Cây tốt chẳng có thể sinh trái xấu, cây xấu cũng chẳng có thể sinh trái tốt.  Mọi ngọn cây chẳng sinh trái tốt bị đốn xuống và bị quăng vào lửa. Rồi như thế, các ngươi sẽ biết chúng bởi trái của chúng”.

Anh đang hỏi tôi về cách nhận biết con cái Chúa, tức là hỏi làm sao biết ai là tín đồ thật và ai là tín đồ giả. Chúa thì dạy: “Các ngươi sẽ biết chúng bởi trái của chúng”. Chúng ở đây không phải là vấn đề tín đồ thật hay tín đổ giả mà là tiên tri giả hay tiên tri thật. Tiên tri giả lắm khi cũng là con cái thật của Chúa, nhưng họ có những bông trái, việc làm xấu. Tín đồ Cô-rinh-tô có những việc làm, những bông trái xấu xa, như ăn của cúng, cãi cọ, kiện tụng nhau, và nhất là có kẻ loạn luân với kế mẫu mình. Thơ 1 Cô rinh tô 5 xác nhật kẻ loạn luân đã được cứu -- “giao kẻ như thế ấy cho Sa-tan cho sự hủy-diệt xác-thịt của hắn, để linh của hắn có thể được cứu trong ngày của Chúa Giê-xu” (5:5). Theo tôi thấy, tiên tri giả ở Ma thi ơ 7 và kẻ loạn luân ở hội thánh Cô-rinh tô là tín đồ thật nhưng có bông trái xấu. Chúng ta không thể vội kết luận hễ tín đồ nào có bông trái xấu đều là con cái giả mạo, không thuộc về Chúa.

Chúng ta có thể dùng hai cách sau đây để dò xem ai là con cái thật của Chúa hay là con cái giả:

a/Người có thói quen liên tục thực hành phạm tội là con cái giả mạo mượn danh của Chúa:

 1 Giăng 2:1 “Hỡi các con bé mọn của ta, ta đang viết cho các con những điều này, để các con có thể không phạm tội. Và nếu người nào phạm tội, thì chúng ta có Đấng Cầu Thay ở với Cha”.

Câu nầy nói mọi tín đồ thật đều có thể phạm tội sau khi được cứu. Theo nguyên ngữ Hi lạp, động từ “phạm tội” thứ hai là động từ được dùng theo thể  Aorist subjunctive (quá khứ dứt điểm thể giả định), ngụ ý một hành động đơn độc, xảy ra cách dứt khoát, không phải một hành động kéo dài, không phải một hành động theo thói quen, xảy ra liên tu bất tận.

1 Giăng 3:8-9, “kẻ cứ thực hành tội thì thuộc về quỷ-vương;-- Chẳng có ai được sinh ra bởi Đức Chúa TRỜI lại cứ thực hành tội” (TKTC).

Một bản dịch khác: “ai cứ mãi phạm tội đều thuộc về ma quỉ.-- Người nào làm con Thượng Đế thì không thể nào cứ mãi phạm tội” (BPT).

 Động từ “thực hành tội” ở đây diễn tả một hành động kéo dài, như một tập quán, một lối sống mặc định.

Do những điều trên tôi kết luận: mọi con cái thật của Chúa còn có thể phạm tôi từng lúc, từng sự việc cách xa nhau khi họ lở phạm tội. Nhưng  tín đồ thật không thể cứ thực hành tội lỗi theo thói quen, không thể dầm mình trong tội lỗi, không thể thoải mái cứ mãi ngụp lặn trong tội mà không được Đức Thánh Linh đánh động ăn năn, lìa bỏ. Đó là dấu hiệu nhận biết ai là tín đồ thật.

b/Người nào có thể thương yêu tín đồ khác người đó là con cái thật của Chúa. Còn những cách thử nghiệm khác nữa, nhưng tôi chỉ đưa ra thêm một phương pháp thứ hai nầy.

1 Giăng 3:14-15, “Chúng ta biết rằng chúng ta đã đi ra khỏi sự chết vào trong sự sống, bởi vì chúng ta yêu-thương anh em. Kẻ không yêu thương cứ ở trong sự chết. Mọi kẻ ghét anh em của hắn là một kẻ sát-nhân; và anh em biết rằng không có một kẻ sát-nhân nào có sự sống đời đời cứ ở trong kẻ đó” (TKTC).

 Trong Giăng 17, Chúa Giê su thưa với Cha: “Cha đã thương yêu Con trước sáng thế”. Đức Chúa Trời chỉ thương yêu chính Ngài. Ma quỷ thì ghét Ngài, nhưng Chúa vẫn thương yêu hắn, dù hắn đã sa ngã. Con cái thật của Chúa đương nhiên phải yêu anh em thuộc linh của mình, là yêu những người con khác của Chúa, vốn có đồng bản chất và có chung sự sống thần thượng như mình.  Tín đồ thật không có khả năng ghét cay ghét đắng tín đồ thật nào khác, vì cả hai đều có bản chất của Đức Cháu Trời. Và Đức Chúa Trời không bao giờ ghét chính Ngài.

Thế thì nếu ai tự xưng là Cơ Đốc nhân mà lại cứ mãi ghét bạn, vì bạn biết mình là con cái thật của Chúa, anh ta cứ thực hành thói quen ghét bạn cách cay đắng từ năm nầy đến năm khác, thì tôi có thể kết luận rằng người đó là con cái của ma quỷ. 1 Giăng 4:20, “Nếu một người nào đó nói: “Tôi yêu Đức Chúa TRỜI,” và cứ ghét anh em của mình, kẻ đó là kẻ nói dối; vì kẻ chẳng yêu-thương anh em của hắn là người mà hắn đã thấy, thì không thể yêu-thương Đức Chúa TRỜI là Đấng mà hắn đã chẳng thấy”. kẻ nói dối là con cái giả dối, thuộc về Ma quỷ.

-

@@--Giải Đáp Câu Hỏi 2:

Luật pháp Môi-se được thực hiện cho vua chúa không và thực hiện thế nào? Vua David phạm tội sát nhân và ngoại tình nhưng không đền mạng, (mặc dù không bị hình phạt khác). Mắt đền mắt răng đền răng.

Luật Môi-se được thực hiện, thi hành cho vua chúa Israel trước nhất, nghiêm chỉnh nhất, vì Chúa là Đấng không thiên vị bất cứ ai cả.

 Thí dụ vua Sa-lô-môn cưới nhiều vợ, sắm nhiều ngựa, nghe lời các bà vợ mà  theo con đường thờ phượng các thần tượng ngoại bang. Chúa không giết ông, nhưng trừng phạt con cái ông, bằng cách giựt lấy 10/12 đất nước Israel giao cho người khác. Đáng lẽ Chúa xóa sổ các hậu tự ông, nhưng vì lời hứa Ngài đã hứa cùng David, “Khi các ngày của ngươi được trọn-vẹn, và ngươi nằm xuống với tổ-phụ của ngươi, Ta sẽ dấy lên dòng-dõi của ngươi sau ngươi, là người sẽ được sinh ra từ ruột của ngươi, và Ta sẽ thiết-lập vương-quốc của nó. hi nó phạm tội, Ta sẽ sửa phạt nó .. nhưng sự ân-cần thương-yêu của Ta sẽ không rời khỏi nó, như Ta đã lấy nó khỏi Saulơ, kẻ mà Ta đã cất đi khỏi trước mặt ngươi. Và nhà của ngươi và vương-quốc của ngươi sẽ tiếp-tục tồn-tại trước mặt Ta mãi mãi; ngôi của ngươi sẽ được thiết-lập mãi mãi" (2 Sa mu ên 7: 12-15) nên Chúa dung tha mạng sống ông.

Các vua khác như Giê rô bô am, Giô ram, Ma na se…v.v.., khi họ phạm  luật Môi-se, Chúa đều đã trừng phạt học cách đích đáng.

 Trong sự việc Bát-sê ba, vua David đã vi phạm tất cả 5 điều răn trong bản đá thứ hai: sát nhân, tà dâm, trộm cướp, nói dối, tham lam. Chúa có xử theo cách “Mắt đền mắt răng đền răng” với David hay không, khi ông đã cố ý giết U-ri là chồng của Bát-sê-ba, để cướp nàng và mong sự việc sớm lấy nàng sẽ che đậy được cái bào thai trong bụng nàng, và che giấu được tội ngoại tình với nàng khi U-ri còn sống?

 Tiên tri Na than  tuyên bố phán quyết của Chúa trên David như sau: “Tại

sao ngươi đã khinh-bỉ lời của GIA-VÊ bởi việc làm điều xấu-xa trong cái nhìn của Ngài? Ngươi đã đánh hạ U-ri, người Hê-tít với thanh gươm, đã lấy vợ của nó làm vợ ngươi, và đã giết nó chết với lưỡi gươm của những con trai Am-môn. Bởi vậy bây giờ, thanh gươm sẽ chẳng bao giờ rời khỏi nhà của ngươi , vì ngươi đã khinh Ta và đã lấy vợ của U-ri người Hê-tít, làm vợ ngươi.' Đức GIA-VÊ phán như vầy: 'Này, Ta sẽ dấy lên điều xấu-xa chống lại ngươi từ chính gia-hộ của ngươi; thậm-chí Ta sẽ bắt những người vợ của ngươi trước mắt ngươi, mà trao chúng cho bạn bè của ngươi, và nó sẽ nằm với các ngườivợ của ngươi trong bạch-nhựt. Quả thật, ngươi đã làm nó một cách bí-mật, nhưng Ta sẽ làm điều này trước mặt tất cả Y-sơ-ra-ên và dưới mặt trời'" (2 Sa. 12: 9-12).

Sau khi vua David nhìn nhận tội lỗi mình, Na than nói: “Đa-vít nói với Na-than: "Ta đã phạm tội cùng Đức GIA-VÊ." Và Na-than nói với Đa-vít: "Đức GIA-VÊ cũng đã khiến cho tội của bệ hạ biến mất; bệ hạ sẽ không chết. Tuy nhiên, vì qua hành động này bệ hạ đã cho những kẻ thù-nghịch của Đức GIA-VÊ cơ-hội để phạmthượng, đứa con được sinh ra cho bệ hạ chắc-chắn cũng sẽ chết." (2 Sa. 12: 13-14).

 Tại sao Chúa không xử  phạt David theo luật “Mắt đền mắt răng đền răng” với David? Chúa bất công, thiên vị ông chăng? Hay đứa bé vô tội, đã chết thế mạng cho cha nó? Đấy là một điểm bí trong vụ án David Bát sê ba.

Trong Thi thiên 51:16 David thưa với Chúa, “Vì Chúa không vui sướng với tế vật, nếu có thì con sẽ dâng nó; Chúa cũng không hài lòng với của-lễ thiêu”.

 Theo luật Môi-se mọi tín đồ Israel Cựu ước khi cảm thấy mình có tội  thì phải đem bò, dê, hay chiên đến cùng thầy tế lễ dâng tế lễ chuộc tội mình. Kẻ nghèo thì thay gì dâng con chiên, thì dâng chim bồ câu, hay một lượng bột mì suông, Chúa đều chẩn nhận tất cả. David có thừa khả năng dâng 1000 con bò làm của lễ chuộc tội cho mình, như về sau con ông là Sa-lô-môn đã dâng như vậy (1 Các Vua 3: 4 ). Nhưng khi phạm tôi cố ý sát nhân, David đã vượt quá giới hạn chuộc tội trong các của lễ  mà Chúa đã quy định. Không có của lễ nào có đủ khả năng  bôi xóa tội lỗi cho ông, kẻ cố ý sát thủ một tiểu tướng tài năng của mình.

 Dù Chúa trừng phạt David bằng cách dấy lên những tai họa xảy ra trong gia đình ông, và ông cùng gia quyến phải bôn tẩu khi con ông là Áp-sa-lôm cướp ngôi của ông.  Thời gian chạy trốn của ông ít ra cũng 3 hay 4 tháng.

Sau khi được Chúa tha thứ ông viết Thi thiên 32:1-2 và nói, “Phước thay là kẻ có vi-phạm được tha-thứ, Tội của hắn được bao phủ! Phước cho kẻ mà Đức GIA-VÊ không cho là gian-ác, Và trong linh của hắn không có sự lừa-dối!”.

Dựa trên điều gì, trên luật nào mà Chúa tha tội cho David? Ê-sai 55:3 (TT) dịch “sự nhân từ chắc thật đã hứa cùng Đa-vít”. Hầu hết các bản Kinh thánh Việt văn đều dịch sai câu nầy.  Theo tiếng Hi-ba-lai chữ “sự nhân từ” là “sự thương xót”. Bản Jubilee Bible dịch: “even the sure mercies of David’ “các sự thương xót chắc chắn dành cho David”. Câu nầy được Phao lô nhắc lại trong Công vụ 13:34, “I will give you the sure mercies promised to David’—“Ta sẽ ban cho người ( Chúa Jesus) các sự thương xót chắc chắn đã hứa cùng David”.

 Như vậy Đức Chúa Trời đã ban cho David các sự thương xót chắc chắn, để xá miển ông về tội cố ý sát nhân” hóa giải câu “mắt đền mắt răng đền răng” trong vụ án Bát sê ba. Mà khi nói đến “đức thương xót” của Đức Chúa Trời là phải có một đối tượng quá tồi tệ, vượt quá giới hạn ân điển và tình yêu, một con người không xứng đáng để được Chúa yêu nữa. David được khoan hồng bởi đức thương xót chắc thật của Chúa ban cho ông. Ông thật đáng thương, đáng tội nghiệp trước đức thương xót của Chúa. Chúa đã thương hại ông, và thương xót ông.

Còn một chi tiết nữa liên quan đến việc Chúa xá miễn tội cố ý sát nhân của David. Kinh thánh chép mấy lần câu” David vừa lòng Đức Chúa Trời”. Dù khi còn tuổi thiếu niên, ông bị lộ ra tính ham gái khi cứ hỏi đi hỏi lại phần thưởng vua Sau-lơ sẽ dành cho ai chiến thắng Gô-li-át. Đó là hạnh kiểm của ông. Nhưng động cơ lòng ông là tuyệt đối muốn sống vì vinh quang của Chúa, muốn tìm kiếm sự khát vọng của Đức Chúa Trời, hết lòng yêu mến cùng tìm kiếm Chúa không thôi, chớ không có động cơ tìm gái cả một cuộc đời.

 Chúa cho phép ông ngủ trưa, rồi thức dậy quá trễ, sống nhàn rỗi, tình cờ nhìn thấy Bát sê ba đang tắm nên động lòng ham muốn và phát sinh cả một vụ án bi thảm. Nhưng thực tâm ông không cố ý tìm kiếm Bát-sê ba. Ông chỉ chuyên nhất tìm kiếm Chúa, vụ Bát-sê ba là một tai nạn bất chợt, ông không có âm mưu từ trước. Cho nên sau khi được Chúa tha thứ, rửa sạch, David được phục hồi  địa vị và giá trị thuộc linh của mình trước mặt Chúa. Thậm chí trong tất cả thánh đồ Cựu ước, giữa mọi vua chúa của Isarel, tên ông còn được xuất hiện bên cạnh Danh cao quý của Chúa Giê-su vào trang cuối cùng của cả bộ Kinh thánh.- “Ta, Giê-xu, đã sai thiên-sứ của Ta làm chứng cùng ngươi các việc này cho các hội thánh. Ta là gốc-rễ và là hậu-tự của Đa-vít, sao mai sáng chói”(Khải 22:16).

Chúa đã cho phép ông sa ngã như vậy để Ngài có cơ hội bày tỏ các sự thương xót chắc chắn của Ngài cho muôn dân thấy. Chúa Giê su là hậu tự của một David sống vừa lòng Đức Chúa Trời.

MK. October 30, 2020

 

 

 

 

 

Thứ Ba, 27 tháng 10, 2020

PHẦN HƯỞNG CỦA DÂN LÊ-VI-


 

Phục truyền 18:1-8: “The priests the Levites and all the tribe of Levi shall have no part nor shall they inherit with Israel; they shall eat of the offerings on fire unto the LORD and of his inheritance.

2 Therefore, shall they have no inheritance among their brethren; the LORD is their inheritance, as he has said unto them.

3 And this shall be the right of the priest from the people, from those that offer a sacrifice, whether it be ox or sheep; they shall give unto the priest the shoulder and the two cheeks and the maw.

4 The firstfruits also of thy grain, of thy wine, and of thine oil, and the firstfruits of the fleece of thy sheep, shalt thou give him;

5 for the LORD thy God has chosen him out of all thy tribes to stand to minister unto the name of the LORD, him and his sons all the days.

6 And when a Levite comes from any of thy gates out of all Israel, where he sojourned, and comes with all the desire of his soul unto the place which the LORD shall choose,

7 then he shall minister unto the name of the LORD his God, as all his brethren the Levites do who stand there before the LORD.

8 They shall have like portions to eat besides that which comes of the sale of his patrimony.

-

Phục 18:1-8:

1.Các thầy tế lễ là người Lê-vi, và toàn thể bộ tộc Lê-vi, sẽ không được nhận phần hay cơ nghiệp với dân Y-sơ-ra-ên, nhưng sẽ sống bằng các lễ vật dùng lửa dâng lên CHÚA, là phần của Ngài.

2 Họ sẽ không có cơ nghiệp giữa vòng anh em họ, vì CHÚA là cơ nghiệp của họ, như Ngài đã hứa với họ.

3 Khi có người dâng một con bò hay một con chiên, phần của các thầy tế lễ gồm có: cái vai, hai má và bao tử.

4 Anh chị em cũng đem đến cho họ các lễ vật đầu mùa, gồm có: ngũ cốc, rượu nho mới, dầu và lông chiên khi mới cắt lần đầu trong năm,

5 vì CHÚA, Đức Chúa Trời của anh chị em đã lựa chọn họ và dòng dõi họ từ trong các bộ tộc Y-sơ-ra-ên để họ luôn chầu chực trước mặt CHÚA và phục vụ CHÚA trong tư cách thầy tế lễ mà chúc phước cho dân.

6 Nếu một người Lê-vi muốn rời bỏ thành mình đang sống trong Y-sơ-ra-ên và đi đến nơi CHÚA chọn, người ấy được quyền đi bất cứ khi nào mình muốn.

7 Người ấy có quyền phục vụ nhân danh CHÚA, Đức Chúa Trời của mình như tất cả các người Lê-vi khác đang phục vụ trước mặt CHÚA tại đó.

8 Người ấy được chia phần đồng đều với anh em mình, dù người đã có tiền bán tài sản của gia đình.

@@

Chúa cho phép con ăn của lễ,

Phần tinh túy của Thân vị Ngài,

Các mĩ đức nhân tánh của Chúa,

Con no lòng thỏa mãn hôm nay,

.

Chúa là cơ nghiệp đời thuộc thể,

Cũng phần chia thần thượng huy hoàng,

Con sống nhờ vào Ngài tất cả,

Cả linh, hồn, thể rất chu toàn.

.

Cái vai, hai má và bao tử,

Minh họa sứ vụ cả cuộc đời,

Trách nhiệm, vẻ đẹp, tiêu hóa đủ,

Con hoàn thành do ân Chúa rồi.

.

Rượu nho mới phần con được hưởng,

Niềm vui sự cứu rỗi vận hành,

Hiệu năng ân cứu Chúa đáp ứng,

Nan đề hành trình đến thiên thành.

.

Dầu ô-liu tinh tươm mới ép,

Năng lực cảm ứng của Đức Linh,

Con xin được hòa trộn dầu mới,

Phụng thờ, hầu việc Chúa quang vinh.

.

Lông chiên mới hớt đầu tiên cả,

Áo len con mặc khi di hành,

Rồi mãi đứng chầu trước nhan Chúa,

Mọi hồng ân quý giá Chúa dành.

.

Dân Lê-vi ra gì Chúa chọn?

Vui hưởng, trang bị cách chu toàn,

Cho con trung tín và khiêm tốn,

Sống đời tôn vinh Chúa  vẻ vang.

Khải Đạo October 27, 2020

Thứ Hai, 26 tháng 10, 2020

NHÀ TIÊN TRI GIỐNG NHƯ MÔI-SE—

 Deut. 18:15, “Jehovah thy God will raise up unto thee a prophet from the midst of thee, of thy brethren, like unto me; unto him shall ye hearken;”

Phục 18:15, "GIA-VÊ Đức Chúa TRỜI của ngươi sẽ dấy lên cho ngươi một đấng tiên-tri như ta từ giữa ngươi, từ anh em ngươi, các ngươi sẽ lắng nghe người”.

Do Chúa khải thị, nên trước khi qua đời, Môi se nói rằng Chúa sẽ dấy lên một vị tiên tri giống như ông. Lời nầy ứng nghiệm ưu tiên trong sự xuất hiện của Chúa Giê-su, là Đại Tiên Tri của Đức Chúa Trời. Thân vị và lời nói của Ngài đều là Lời (Logos) của Đức Chúa Trời. Về mặt nhân tánh, thân vị và chức vụ tiên tri của Ngài giống như nguyên tắc đời sống của Môi-se, và còn trổi hơn gấp trăm lần nữa, vì Hê-bơ rơ 3: chép, “Môi-se trung tín trong cả nhà Đức Chúa Trời như một người đầy tớ …Nhưng Chúa Cứu Thế thì trung tín như con trai quản trị nhà Đức Chúa Trời”.

Lời tiên tri nầy đã và sẽ ứng nghiệm nhiều lần qua việc Chúa sẽ dấy lên những tiên tri giống như Môi-se. Nhưng theo Phục. 34:10, không có người nào, ngoại trừ Chúa Giê-su, hơn Môi se: “Về sau, trong dân Y-sơ-ra-ên không có tiên tri nào như Môi-se, là người được CHÚA biết mặt đối mặt”.

Nói chung các tiên tri chân thật tiếp theo sau Môi-se phải giống ông về những điểm nào? Tôi xin giải luận một số điểm như sau. Bạn có thể dùng những điều nầy để cân đo đời sống mình và nếp sống những giảng sư, mục tử, sứ đồ đương thời để coi họ là tiên tri thật hay giả, và nếu là tiên tri thật thì mức độ chân thật, chân chính và mức lượng thuộc linh của họ đến đã lên mức nào. Xin nhớ là phải dùng siếc- lơ nơi thánh mà cân đo họ, đừng lấy cái cân non, cân giả trong bao của bạn.

1/Lịch sử thuộc linh:

Chức vụ tiên tri của Môi se đã được chuẩn bị trong 80 năm. Bốn  mươi năm học lời Chúa với cha mẹ và học khoa học, tri thức Ai cập, rồi tiếp đến 40 năm học trường đồng vắng. Dấu hiệu ông là người tốt nghiệp khi ông ngậm ngùi thốt lên lời tuyệt vọng của một con người tưởng mình sắp qua đời: “Còn các ngày của đời chúng con, chúng có 70 năm, Hay nếu do sức khỏe, thì 80 năm, Tuy nhiên niềm hãnh-diện của chúng chỉ là lao-khổ và buồn-thảm; Vì một thoáng nó đi mất và chúng con bay đi” (Thi. 90). Khi ông viết những lời nầy ông đã 80 tuổi. Tất cả tham vọng, hoài bảo, sở thích, nhiệt huyết của tuổi trẻ đều tiêu mất cả. Sau 40 năm nhục nhã sống bên vợ như người ở đợ, và chăn chiên trong sa mạc nắng cháy, ông nghĩ mình sắp sửa qua đời.

Một tôi tớ già nua, tuổi trên 90 nói với ông Watchman Nee, khi ông Nee mới lên 30 tuổi đầy nhiệt huyết rằng: “Đức Chúa Trời thực sự sử dụng một người từ khoảng 70 đến 80 tuổi đời”. Mà cuộc đời đến năm 70 tuổi ấy, ít nhất cũng đã phải trải qua một lịch sử thuộc linh dưới sự xử lí của Chúa ít ra cũng phải 60 năm. Cho nên có người hỏi Watchman Nee, anh dùng mấy ngày để soạn một bài giảng?”. Ông Nee trả lời: “Cả một cuộc đời”.

Lịch sử thuộc linh đời bạn ra sao, có trải qua nhiều thập niên học tập như Môi se, Sa-mu-ên, Giê rê mí  hay Phao lô không? Đọc qua kinh thánh, tôi biết rằng chức vụ bi thương của Ô sê kéo dài 60 năm, sống chung với người vợ trắc nết, lăng loàn, chức vụ tiên tri của Ê-li-sê kéo dài 60 năm trong sự nghèo nàn, bị vua chúa khinh khi loại bỏ. Còn Ê-sai, dù hầu việc Chúa trải 3, 4 triều đại, chức vụ 60 năm của ông cũng có một lịch sử đau thương khi phải sống còn để rao ra lời Chúa truyền bảo. Trong thời của Môi-se, dân chúng thọ khoảng 120 tuổi, nên dù Môi se có phải chịu Chúa huấn luyện 80 năm đi nữa,  ông vẫn còn có thể hầu việc được khoảng 40 năm nữa. Nhưng trong thời chúng ta hiện nay, tuổi thọ con người chỉ có khoảng 80 đến 85, cho nên nếu một người tin Chúa vào năm 10 tuổi, sau 60 năm được Chúa xử lí, và nếu người ấy tốt nghiệp, thì vào khoảng năm 70 tuổi, người ấy có thể được Chúa sử dụng đôi phần nào đó mà thôi.

2/ Đời sống cầu nguyện.

Đời sống thuộc linh của một tiên tri không thể lớn hơn, hay có trọng lượng nặng hơn đời sống cầu nguyện ẩn giấu của ông.

Môi se  đã chầu chực, không ăn không uống trước mặt Chúa, trên núi Si-nai hai lần, mỗi lần 40 ngày 40 đêm. Ông cũng đã đổ ra cả mạng sống khi phải nhịn ăn để cầu nguyện 40 ngày, 40 đêm trong trại quân Israel, hai lần nữa cho dân thánh đang đứng trước bờ vực thẳm hủy diệt. Một lần về vụ bê vàng, và một lần cầu nguyện xin Chúa dung tha Israel phản loạn không chịu vô chiếm hữu đất hứa.

Tiên tri Sa-mu ên nổi danh là “người cầu nguyện”. ”Sa-mu-ên là một người trong số những người cầu khẩn danh Ngài”(Thi 99). Ông thức trắng nhiều đêm cầu nguyện cho vua Sau-lơ và vận nước Israel  đang nằm trong tay một vị vua háo danh. Sứ đồ Phao-lô đêm ngày mang gánh nặng, giảm bớt giờ ngủ nghỉ, để cầu thay cho các hội thánh địa phương mà ông đã thành lập. Nếu bạn không có được một phần kinh nghiệm nào trong các đời sống cầu nguyện như vậy, thì bạn nên bỏ đi ảo tưởng nghĩ rằng mình là tiên tri, là giảng sư bậc nhất, hoặc là sứ đồ gì gì đó.

3/Được Chúa phán dạy thường xuyên:

Có một người đã đếm tổng quát những câu: “Đức Giê hô va phán cùng Môi se” xuất hiện trong bốn sách Xuất hành, Lê vi kí, Dân số kí và Phục truyền, thì con số đó lên đển 3 hay 4 ngàn lần. Đó là bằng chứng xác thịt cho tiên tri chân thật của Đức Chúa Trời. Phục truyền 18: 20 chép, “Nếu có tiên tri nào tự phụ nhân danh Ta nói điều gì mà kỳ thực Ta không truyền dạy, hay có tiên tri nào nói tiên tri nhân danh các thần khác, đều phải bị xử tử.” Những làm sao chúng ta biết được rằng tiên tri đó rao giảng lời của mình, không do Chúa truyền dạy? Kinh thánh cho chúng ta biết: “Nếu một tiên tri nhân danh CHÚA công bố một điều gì mà điều đó không xảy ra hay không ứng nghiệm, đó không phải là sứ điệp do CHÚA phán dạy. Tiên tri đó đã nói vì tự phụ. Anh chị em đừng sợ người ấy”

4/Nếp sống bề ngoài:

Theo tôi thấy những ai là tiên tri thật ngày hôm nay thì cũng phải ít nhiều kinh nghiệm những điều đã xảy ra trong đời sống Môi se với một mức độ nào đó:

a/ Bị vợ lấn lướt: Môi se sống nhà bố vợ, nên vợ ông mạnh hơn ông trong quyền lãnh đạo gia đình, đến nỗi bà không cho ông cắt bì cho hai cậu con trai, ít ra cũng đã 30 tuổi, khi ông lên đường trở lại Ai cập. Chúa đón đường giả vờ định “giết” ông, có lẽ qua một cơn bệnh, nên bà bị buộc phải nhường cho ông cắt bì cho hai con trai, rồi Chúa tha chết cho Môi-se. (Xuất 4: 24-26).

b/ Anh em ruột và anh em trong dân Chúa lấn lướt ông. Dân số kí 12.

c/ Ngoài Chúa Giê-su là Đấng tự chứng “Ta có lòng nhu mì khiêm nhường” thì Môi se là người duy nhất trong dân Chúa được Thánh Kinh làm chứng: “Môi-se là một người rất khiêm tốn, khiêm tốn nhất trần gian” (Dân 12:3).

d/ Bị những thành phần đối lập, đố kị trong dân Chúa mạ lị, chửi bới không thôi. Cô- rê và đồng bạn nói với Môi se: “Ông đã đem chúng tôi ra khỏi một xứ đượm sữa và mật để giết chúng ta trong sa mạc, như thế chưa đủ sao? mà bây giờ ông còn muốn tể trị trên chúng ta sao?  Hơn nữa, ông đâu có đem chúng tôi vào một xứ đượm sữa và mật, đâu có cho chúng tôi thừa hưởng ruộng đất và vườn nho? Liệu ông muốn móc mắt những người đó sao?” (Dân 16).

e/Không lợi dụng của cải của dân Chúa- “Môi-se …thưa với CHÚA: “…Tôi chẳng từng lấy của họ một con lừa, cũng chẳng bao giờ làm thương tổn một ai trong vòng họ.”. Tiên tri Sa mu ên cũng dõng dạc nói trước mặt dân Israel:  Bây giờ tôi đứng dậy trước mặt anh chị em. Nếu tôi có làm điều gì sai quấy, xin anh chị em tố cáo tôi trước mặt CHÚA và trước mặt vua được Ngài xức dầu. Tôi có bắt bò của ai không? Bắt lừa của ai không? Tôi có bóc lột người nào không? Tôi có hà hiếp ai không? Tôi có nhận hối lộ của ai để tự bịt mắt mình, để mặc họ muốn làm gì tùy ý không? Nếu có, tôi xin đền bù lại cho anh chị em”(1 Sa-mu ên 12:3). Nhiều mục tử ngày nay không đủ khả năng đồng thanh  với Môi se, Sa muên hay như sứ đồ Phao lô: “Tôi chẳng tham bạc, vàng, hoặc y phục của ai cả (Công 20:33). Những ai có thể nói như vậy mới là tiên tri chân thật của Đức Chúa Trời.

f/ Không áp chế thánh dân:

 Môi se nói; “Môi-se …thưa với CHÚA: Tôi …chẳng bao giờ làm thương tổn một ai trong vòng họ.”

 Sứ đồ lão thành là Phi e rơ khuyên các trưởng lão khi cai trị hội thánh: “không chủ trị trên những kẻ được giao cho, nhưng làm gương cho cả bầy”. Theo nguyên ngữ Hi lạp, động từ “chủ trị” có nghĩa là “vận dụng quyền làm chúa” . Tôi thấy quá nhiều bạo chúa  đang chủ trị, đang áp chế con dân của Chúa mà mình làm quản nhiệm. Đó không phải là dấu hiệu  cho phát ngôn nhân chân chính của Đức Chúa Trời.

Nguyện Chúa ban cho ánh sáng thần thượng đầy đủ của Ngài để chúng ta nhận biết những ai là tiên tri chân thật, những ai là tiên tri giả trong thời chúng ta hiện nay, và chúng ta có đức tin không sợ những lời nói dối của các tiên tri giả như Chúa có nói trước: “Tiên tri đó đã nói vì tự phụ. Anh chị em đừng sợ người ấy” (Phục 18:22).

M. K. October 27, 2020

 

Chủ Nhật, 25 tháng 10, 2020

CON SINH TINH THUẦN-

Phục. 16:21-22: “Ngươi sẽ không trồng cho ngươi cây nêu thờ hay cây nào bên cạnh tế đàn ngươi sẽ dựng kính Yavê Thiên Chúa của ngươi,  ngươi sẽ không dựng cho ngươi bia thờ, điều Yavê Thiên Chúa của ngươi gớm ghét”.

Phục 17:1; “Ngươi sẽ không tế sát dâng Yavê Thiên Chúa của ngươi, ngưu dương có tì tích hay bất cứ điều tật gì, vì đó là điều quái gở đối với Yavê Thiên Chúa của ngươi”.

Phục 17:3-5; “đàn ông hay đàn bà nào làm trái trước mắt Yavê và vi phạm Giao ước của người,  và đi làm tôi những thần khác, và thờ lạy chúng, hoặc mặt trời, mặt trăng hay tất cả thiên binh bầu trời, điều mà ta đã chẳng hề truyền dạy,  nếu việc đã được tố cáo tới ngươi và ngươi nghe biết, ngươi sẽ truy tầm cặm kẽ. Và nếu là thật, việc có chắc : người ta đã làm sự quái gở ấy trong Israel,  ngươi sẽ diệu ra nơi cổng thành của ngươi, người đàn ông hay người đàn bà, kẻ đã làm điều trái ấy và ngươi sẽ ném đá người đàn ông hay người đàn bà ấy cho chết mới thôi.

-

Giữa vòng những kẻ đi khập khiễng,

Xây bàn thờ Chúa cạnh Ba-anh,

Một thờ Chúa, một thờ các quỷ,

Con quyết làm con sinh trọn lành.

.

Con thấy Áp-sa-lôm dựng trụ,

Lưu danh mình thế hệ mai sau,

Kìa Sau-lơ xây tượng đài kỉ niệm.,

Con quyết làm con sinh thanh cao.

-

Dân bội giáo nổi lên nhiều chỗ,

Chạy theo hầu việc các tà thần,

Vi phạm giao ước Chúa tỏ rõ,

Con quyết làm con sinh tinh thuần.

Châu Quân- October 23, 2020.

CHỌN NGƯỜI QUẢN NHIỆM-

Phục truyền 17:14-2o:

“Khi ngươi đã vào đất Yavê Thiên Chúa của ngươi sắp ban cho ngươi để chiếm lấy mà lập cư ở đó, và ngươi nói: "Mình hãy lập vua cai trị mình như hết thảy các nước xung quanh mình" ngươi có thể lập làm vua, kẻ sẽ được Yavê Thiên Chúa của ngươi chọn; ngươi sẽ lấy tự giữ anh em ngươi mà đặt người làm vua trên ngươi, ngươi không được phép đặt trên ngươi một người xa lạ không phải là anh em ngươi. Chỉ một điều thôi: là nó đừng có nhiều ngựa và đừng đem dân trở lại Aicập để được có nhiều ngựa, quả Yavê đã phán: "Các ngươi sẽ không còn trở lại đường ấy nữa!" Nó đừng lấy nhiều vợ cho mình, kẻo lòng nó phải xiêu lạc, và nó đừng chuốc cho có nhiều bạc vàng một vô độ. Và khi nó đã ngự trên ngai vua, nó sẽ sao lại cho mình một phó bản của Luật này trong một sách có các Lêvit tư tế chứng giám. Bản ấy sẽ có (luôn) nơi mình nó, và nó sẽ đọc mọi ngày đời nó, để học cho biết kính sợ Yavê Thiên Chúa của nó và giữ tất các lời của luật này cùng các luật điều để mà thi hành, để lòng nó đừng tự cao tự đại trên các anh em nó, và đừng lạc xa qua mặt qua trái lịnh truyền, ngõ hầu nó được dài ngày trong triều đại của nó, và con cái nó, và con cái, giữa Israel”
-
Lời Chúa qua môi miệng Môi-se dạy dỗ về cách chọn một vị vua để cai trị trong nước Chúa của Israel. Tôi áp dụng vị vua đó là mục tử quản nhiệm chi hội. là Trưởng lão hội thánh địa phương, là người có trách nhiệm trong nhà Chúa.
--
Trên đất lành bạn sẽ chiếm hữu,
Trên kinh nghiệm Christ tổng hàm bao,
Bạn chọn người chăn bầy thật tốt,
Là anh em gia tộc chí cao.
-
Người không được sắm nhiều xe ngựa,
Dự phòng đường trở lại đất xưa,
Dựa nương thế lực các cường quốc,
Buông bỏ niềm tin Christ là Vua.
-
Người không lợi dụng thánh đồ nữ,
Thỏa mãn tư dục quá buông lung
Tà tình đưa dẫn lối sai trật,
Mất tình yêu kính Chúa đến cùng.
-
Người không tích trử nhiều vàng bạc,
Do lợi dụng những tín đồ giàu,
Không thò tay kho thánh kiếm chác,
Chúa trừng phạt quản ra rất đau.
-
Cần có quyển Kinh thánh bên cạnh,
Chuyên cần đọc lời ấy đêm ngày,
Hết lòng thực hành điều Chúa bảo,
Theo lòng kính sợ Chúa thẳng ngay.
-
Không tẻ đường bên hữa hay tả,
Không lấn lướt trên các anh em,
Chúa cho tồn tại trong chức vụ,
Con cháu được phước hạnh gia thêm.
MK. October 25, 2020