Thứ Sáu, 21 tháng 2, 2020

SỢI DÂY LƯU TRUYỀN LỜI ĐỨC CHÚA TRỜI THỜI THƯỢNG CỔ-



Từ A-đam đến Môi-se có chừng 2500 năm, và từ lúc Môi-se viết sách Sáng Thế kí đến Đấng Christ có chừng 1500 năm nữa. Chữ Nho (Hán tự) là một loại chữ tượng hình được những người Trung Hoa cổ đại sáng chế vào khoảng thế kỉ 25 TCN, nghĩa là trước Môi-se chừng 1000 năm. Họ di trú từ vùng Lưỡng hà, Iraq, đi qua phía đông, rồi xuôi nam đến vùng Trung nguyên Hoa lục và định cư. Chữ Nho được những người am hiểu lịch sử nhân loại trong Sáng 1-11 sáng chế ra. Họ đưa những ý nghĩa câu chuyện xảy ra từ vườn Ê-đen đến tháp Ba-bên vào những chữ Hán cơ bản ban đầu. Thí dụ chữ “thuyền” gồm có chữ “chu” bên trái nghĩa là thuyền, bên phải có chữ “bát” là tám và chữ “khẩu”, cái miệng. Chiếc thuyền lớn, là tàu, có 8 người. Đó không phải là câu chuyện trong Sáng thế kí 6-7 hay sao?
Kinh thánh nói chung, cũng như sách Sáng thế kí nói riêng, lắm khi chép quá kĩ lưỡng và dài dòng về một số sự kiện, trong khi đó lại lại giấu kín một số sự kiện mà chúng ta phải nhờ cậy sự khôn ngoan của Chúa đào sâu và so sánh kinh văn mới tìm ra. Hôm nay tôi muốn bàn về Sợi Dây Lưu Truyền Lời Đức Chúa Trời thời thượng cổ trong sách Sáng thế kí.

Thứ Ba, 18 tháng 2, 2020

MỘT VỤ ÁN CHỜ XÉT XỬ--



Lê vi kí 10:12 TKTC, “Đoạn Môi-se nói với A-rôn và các người con trai sống sót của người, Ê-lê-a-sa và Y-tha-ma…”
1 Các Vua 2:27, “Như thế, Sa-lô-môn sa-thải A-bia-tha khỏi làm thầy tế-lễ của Đức GIA-VÊ, cốt để ứng-nghiệm lời của Đức GIA-VÊ, mà Ngài đã phán về nhà của Ê-li tại Si-lô”.
Tên của ông Hê-li có nghĩa là “cao”. Hê- li la hậu tự của A-rôn, chi Y-tha-ma. Thượng tế A-rôn có 4 con trai là Na-đáp, A-bi-hu, Ê-lê-a-sa và Y-tha-ma. Hai con trai đầu do say rượu dâng hương bằng lửa lạ (là lửa không lấy từ bàn thờ đồng) lên bàn thờ xông hương nên bị Chúa giết chết. Như vậy chức vụ thượng tế thuộc về Ê-lê-a-sa. Sau khi đâm chết một người israel và một cô gái Ma-đi-an, Chúa đã hứa ban chức tế lễ đời cho hậu tự Phi-nê-a, hậu tự của Ê-lê-a-sa. “Đoạn Đức GIA-VÊ phán cùng Môi-se, rằng: "Phi-nê-a con trai của Ê-lê-a-sa, con trai của thầy tế-lễ A-rôn, đã quay cơn thạnh-nộ của Ta đi khỏi các con trai Y-sơ-ra-ên, trong đó nó ghen với cái ghen của Ta vì chúng, ngõ hầu Ta đã không diệt các con trai Y-sơ-ra-ên trong sự bất dung sự không chung-thủy của Ta. Bởi vậy hãy nói: 'Này, Ta ban cho nó giao-ước bình-an của Ta; …nó và dòng dõi của nó sau nó, một giao-ước về chức thầy tế-lễ mãi mãi…” (Dân 25:10-13).

Thứ Hai, 17 tháng 2, 2020

ĐỨC GIÊ-SU VÀ ĐỨC LINH TRONG KINH TÂN ƯỚC—



Mathio 3:13, “Thế rồi Đức Giê-su từ Ga-li-lê đến cùng Giăng tại sông Giô-đanh để nhận phép báp-tem” BDM 2002
Mathio 3:13 “Khi ấy Jêsus từ Ga-li-lê đến cùng Giăng tại Giô-đanh đặng chịu người làm báp-têm” BNC 1952
Hê- bơ- rơ 2:9, “Nhưng chúng ta thấy Jêsus, là Đấng chịu làm thấp kém thiên sứ một ít, vì đã chịu khổ sở của sự chết” BNC 1952
Mathio 28:19, “vậy khi đã đi, hãy môn đồ hóa các dân vào trong danh của Đức Cha, Đức Con và Đức Thánh Linh” (nguyên văn)
Khải huyền  22: 17, Đức Linh và Cô Dâu nói: hãy đến…” (nguyên văn)
Dẫu biết rằng văn tự làm cho chết và tôi vẫn còn nhớ lời khuyên của sứ đồ Phao-lô, “kẻ đó tự-phụ và không hiểu gì cả; nhưng kẻ đó có một sự thích thú không lành mạnh trong các câu hỏi gây tranh-cãi và các tranh-chấp về chữ (lời lẽ)., từ đó dấy lên sự ganh-tị, sự xung-đột, lời nói sỉ nhục, các sự hoài-nghi xấu-xa” (1 Tim 6:4 TKTC).