Thứ Sáu, 21 tháng 7, 2023

BỐN PHÚC ÂM VÀ BỐN CỦA LỄ- 5-

Như đã trình bày ở phần đầu của bài viết này, bốn cạnh của thập tự giá được mô tả trong bốn sách phúc âm được nhìn thấy trong các của tế lễ khác nhau được mô tả trong các chương đầu của sách Lê-vi Ký. Chỉ có bốn của lễ đẫm máu (chúng tôi bỏ qua lễ vật ngũ cốc, không phải là của lễ đẫm máu). Hai trong số đó, của lễ thiêu và của lễ thù ân (bình an), là của lễ có “mùi thơm”. Của lễ bình an nói lên sự bình an và hiệp thông với Đức Chúa Trời, của lễ thiêu nói lên công việc trọn vẹn cho Đức Chúa Trời. Chắc chắn là Lu-ca và Giăng cho chúng ta thấy của lễ bình an và của lễ thiêu trong các sách phúc âm của họ.

Nhưng trong của lễ đền tội và đền sự quá phạm, khía cạnh phán xét tội lỗi được nhấn mạnh. Sự phán xét này là kết quả cần thiết của sự thánh khiết thần thượng, nhưng nó không đẹp lòng Đức Chúa Trời. Trong của lễ chuộc sự mắc lỗi, chúng ta xem tội lỗi là điều có hại, dù là đối với Đức Chúa Trời hay loài người; trong của lễ chuộc tội, chúng ta thấy tội lỗi là tội lỗi. Cái thứ nhất phải sửa chữa , cái thứ hai phải chuộc tội..

Ma-thi-ơ tượng trưng cho sinh tế nào và Mác đại diện cho sinh tế nào? Thông thường Ma-thi-ơ được coi là của lễ chuộc tội và Mác là của lễ chuộc các quá phạm. Nhưng dường như hoàn toàn ngược lại, Ma-thi-ơ là của lễ chuộc tội và Mác là của lễ chuộc các lỗi lầm.

Khó khăn chính là chỉ trong của lễ chuộc tội, chúng ta mới chịu sự phán xét đầy đủ về tội lỗi ở một nơi bên ngoài trại quân. Ở đó, toàn bộ con vật hiến tế (trừ máu và mỡ; ghi chú của người dịch) được đốt trên các khúc gỗ. Nhưng cả hai sách phúc âm đều cho chúng ta thấy Chúa  của chúng ta ở nơi bên ngoài trại quân: tiếng kêu đau đớn vì bị bỏ rơi được nhắc đến trong cả Ma-thi-ơ và Mác. Có lẽ không chỉ có sự lặp lại cùng một ý tưởng trong Kinh thánh. Và mặc dù đây cũng là một phần của sự hoàn hảo của Lời Đức Chúa Trời, nhưng nó gây khó khăn trong việc giải thích. Cuối cùng, tôi chợt nhận ra rằng của lễ chuộc lỗi lầm là vấn đề thuộc về sự tể trị
thần thượng, của lễ chuộc tội thuộc về bản chất cai trị của thần thượng . Bây giờ, như chúng ta đã biết, Phúc âm Ma-thi-ơ nói về sự tể trị. Điều này cũng trở nên rõ ràng tại sao của lễ chuộc lỗi lầm có thể mang khía cạnh của lễ chuộc tội: việc đòi quyền cai trị của Đức Chúa Trời đòi hỏi phải thể hiện sự thánh khiết của bản chất thần thượng.

Trong Phúc Âm Ma-thi-ơ, Đức Chúa Trời đưa ra hai đáp án cho công việc của Đấng Christ. Sau khi Chúa đi vào bóng tối bên ngoài vì chúng ta, bóng tối  bị đuổi ra: bức màn trong đền thờ bị xé ra làm hai mảnh từ trên xuống dưới, để vinh quang của Chúa có thể chiếu ra và con đường đến với Chúa được mở ra cho con người.

Nhưng Chúa cũng từ bỏ thần linh của Ngài. Phần kép của con người bao gồm cái chết và sự phán xét. Với Chúa của chúng ta, trước tiên chúng ta thấy Ngài chịu phán xét và sau đó chết. Câu trả lời của Đức Chúa Trời cho sự chết của Ngài là sự sống lại của nhiều người đã ngủ, những người sau sự sống lại của chính Ngài, họ sẽ đi vào thành thánh và hiện ra với nhiều người. Cái chết là dấu ấn của sự cai trị
thần thượng đối với tạo vật sa ngã, giống như chén thịnh nộ là biểu hiện cần thiết của sự thánh khiết của Ngài đối với tội lỗi. Ma-thi-ơ và Mác đều đề cập đến việc xé  bức màn, nhưng chỉ trong Ma-thi-ơ chúng ta mới tìm thấy sự sống lại của các thánh đồ. Điều này một lần nữa làm rõ rằng phúc âm của Ma-thi-ơ nói về thập tự giá về mặt  quyền tể trị thần thượng, cho thấy điều gì được báo trước trong của lễ đền tội.

Một gợi ý khác nằm ở chỗ, trong sách Mác, ân điển do thập tự giá mang lại không chỉ vô hạn hơn, mà còn là ân điển thuần nhất (vì sách này nói rằng phúc âm phải được rao giảng cho mọi tạo vật, lời công bố đi kèm với các dấu kỳ phép lạ cho thấy rằng công việc của kẻ thù đã bị đánh bại và loài người không còn chịu ảnh hưởng của sự phán xét Ba-by-lôn nữa). Theo cách này, Thi thiên 22 có thể được so sánh với Thi thiên 69 . Vì thế, trong Tin Mừng Mác, không phải là cánh đồng máu theo lời tiên tri (x. Mat 27: 8) cũng không phải câu kêu lên “Máu của hắn sẽ đổ xuống đầu chúng tôi và con cháu chúng tôi” cũng như bản án của kẻ phản bội. Có người đã nói rất đúng: “Ai cần bị phán xét, vì rằng Đức Chúa Trời đã chuyển tội lỗi của chúng ta trên Con yêu dấu của Ngài?” Trong phúc âm nói về quyền tể trị, những điều này là cần thiết và được đặt đúng chỗ. Nếu Ma-thi-ơ không đề cập đến chúng, thì sẽ thiếu một điều gì đó; mà chúng ta không tìm thấy trong Phúc âm Mác cho thấy sự hoàn hảo của Kinh thánh.

Ngay cả lời  làm chứng gấp ba  cho Chúa (x. Mat 27: 4,19, 24) dường như phù hợp với các khía cạnh của lễ chược lỗi lầm hơn là của lễ chuộc tội. Lời khai này được đưa ra bởi kẻ phản bội đã phản bội Chúa (1), từ thiên đường bởi giấc mơ của  vợ của Phi- lát (2)   và bởi vị thẩm phán đã thả Chúa (3). Mác hoàn toàn không đề cập đến những chi tiết này. Bằng những gì ông bỏ qua và những gì ông đề cập, ông đặc biệt thu hút sự chú ý của chúng ta đến sự từ bỏ của Đức Chúa Trời, vốn là đặc điểm chính của của lễ chuộc tội.


1 "Tôi đã phạm tội đổ máu người vô tội."

2 "Không liên quan gì đến người công chính đó ."

3 "Tôi vô tội với máu của người công chính này, hẹn gặp lại."

FW Grant