Kể nó là niềm vui. Đó là một khái niệm kỳ lạ, phải không? Tôi thừa nhận rằng đó không phải là phản ứng tự nhiên đối với hầu hết chúng ta, nhưng đây là lời khuyên của chúng ta theo Gia-cơ 1:2.
Đừng nhầm lẫn ở đây. Người tín đồ không bắt buộc phải VUI VẺ trong thử thách của mình, anh ta chỉ được khuyên nên tìm NIỀM VUI TRONG thử thách của mình. Nhìn chung, điều này được thực hiện khi thái độ của chúng ta phù hợp với sự hiểu biết đúng đắn về đặc tính của Đức Chúa Trời. Đức Chúa Trời tốt lành, Đức Chúa Trời công bình, Đức Chúa Trời tể trị. Do đó, không có gì xảy ra trong cuộc sống của chúng ta mà không được lọc qua những thực tế nầy. Đức Chúa Trời là Ai. Bất cứ điều gì Đức Chúa Trời cho phép vào cuộc sống của chúng ta đều là đặc quyền của Ngài; tuy nhiên, cách chúng ta đáp ứng với những công việc thần thượng của Ngài là trách nhiệm của chúng ta. Tôi không phải tận hưởng căn bệnh ung thư để tìm niềm vui trong bệnh tật. Tôi không cần phải hào hứng với việc mất việc để trải nghiệm niềm vui khi mất việc. Tôi không cần phải xúc động vì mất nhà mới biết được niềm vui. Tôi chỉ được hướng dẫn để "kể tất cả là niềm vui."
Sự thật là “niềm vui” bắt nguồn từ cùng một từ ngữ Hy Lạp mang đến cho chúng ta từ “ân điẻn”. Và đây là lý do tại sao chúng ta có thể coi đó là tất cả niềm vui…các thử thách đều có sẵn cơ sở hạ tầng của ân điển thần thượng. Ngài sẽ không giữ nghịch cảnh tránh khỏi cuộc sống của chúng ta, nhưng Ngài sẽ giữ tất cả những lời hứa của Ngài trong quá trình này! Sự thật là, chúng ta có thể coi đó là tất cả niềm vui trong những thử thách của mình bởi vì đó CHÍNH XÁC là những gì Đức Chúa Trời cung cấp – ân sủng vui vẻ và niềm vui duyên dáng.