" Hầu cho tôi được biết
Ngài và quyền năng của sự sống lại của Ngài, và được dự phần trong sự khổ sở
của Ngài mà đồng hoá theo sự chết của Ngài "
(Phi-líp 3:10).
Có một vài lời trong các tác phẩm của ông tiết lộ ông đã giao thác
cho Chúa Giê-su như thế nào. Toàn bộ bối cảnh là một sự tuôn đổ tổng kết của
tấm lòng ông cho Đấng mà ông nói đã "bắt" lấy ông, và ông tập trung tất cả vào nửa câu ngắn gọn:
"hầu tôi có thể biết Ngài". Điều ấn tượng về khát vọng này thể hiện thời
điểm mà tại đó nó được thực hiện. Đây là một người đã có một sự mặc khải và
kiến thức
của Chúa Giêsu Christ lớn hơn bất cứ người nào khác vào thời điểm đó. Kiến thức
đó bắt đầu từ thời điểm ông nói, " Đức Chúa Trời vui lòng khải thị Con của
Ngài trong tôi". Sự bắt đầu đã tàn phá ông, và đưa ông vào sa mạc để cố
gắng nắm bắt ý nghĩa của điều đó. Sau đó, ông đã "đã được cất lên đến từng trời thứ ba... nghe những lời
không thể nói, mà người nào cũng không được phép nói ".
Ở giữa, và xung quanh hai kinh nghiệm nầy, có bằng chứng về một kiến thức ngày càng
phát triển đến Đấng Christ. Ở đây, sau tất cả những điều đó, gần cuối đời, ông
kêu la nhiệt tình: " hầu tôi có thể biết Ngài."