2 Cô-rinh-tô 12:2 chép, “có một người trong Christ”. Loài người
suy nghĩ về công tác Cơ Đốc, Đức Chúa Trời suy nghĩ về loại người của người Cơ
Đốc. Trong cả Cựu ước và Tân Ước không có danh nào lớn hơn danh “người của Đức
Chúa Trời”. Danh nầy là vàng của đền thờ, là tiêu chuẩn vĩnh cửu cân đo theo
siếc-lơ nơi thánh.
Thứ Bảy, 23 tháng 11, 2013
Thứ Tư, 20 tháng 11, 2013
Những Thắc Mắc Về Kinh Thánh
Tôi chỉ
là người đang tìm kiếm lẽ thật nhưng có một số thắc mắc, mong Hội Thánh dành
chút thì giờ giải thích cho tôi hiểu để có thể chấp nhận đạo Thiên Chúa:
1. Thiên Chúa làm ra tội ác, làm cho người vô tội bị thảm sát ?
9 Vì cớ
mọi sự gớm ghiếc của ngươi, ta sẽ làm giữa ngươi một sự mà trước kia ta chưa
hề làm, sau nầy cũng không hề làm nữa. 10 Ở giữa ngươi, cha sẽ ăn thịt
con, con sẽ ăn thịt cha. Ta sẽ làm sự đoán phạt nghịch cùng ngươi; và mọi kẻ
sót lại của ngươi, ta sẽ làm cho nó tan lạc ra mọi gió.
Ê-xê-chi-ên
5
Thánh Kinh Giải Đáp -1
Một độc giả từ Australia
gởi cho chúng tôi những câu hỏi về Kinh thánh như sau:
Hỏi:
1. Nhận xét là không phải bất cứ ai
tin nhận Đức Chúa Giê-xu làm Cứu Chúa của mình đều được vào Vương Quốc Ngàn
Năm. Vì ai muốn được vào Vương Quốc Ngàn Năm “phải trả giá.”
2. Bất cứ ai tin nhận Đức Chúa Giê-xu
là Đấng đã chết trên thập giá, là Ngài chết thay cho con người tội lỗi của
người đó, thì người đó được Chúa tha tội và được hưởng sự sống đời đời. Và sự
sống đời đời Chúa ban cho con dân của Ngài là một quà tặng và không bao giờ
bị tướt mất. Thế thì, trong trường hợp người nầy không được vào Vương Quốc
Ngàn Năm. Người nầy sẽ được ở đâu?
|
Chủ Nhật, 17 tháng 11, 2013
Tiếng nói của các tiên tri--2
Tiếng nói của Jeremiah (tiếp theo)
"Nhưng những kẻ … chẳng biết
Christ, cũng chẳng rõ tiếng nói của các tiên tri mà người ta đọc mỗi ngày sa-bát" (Công-vụ 13:27 ).
"Đức Giê-hô-va phán: Khi bảy
mươi năm ấy sẽ mãn, ta sẽ phạt vua Ba-by-lôn và dân người, vì cớ tội ác chúng
nó. Ta sẽ phạt xứ người Canh-đê và biến thành một nơi hoang vu đời đời " (Giê-rêmi 25:12
).
CÔNG NGUYÊN LÀ GÌ?
Vào tết Dương
lịch năm 1937, khi nhà chí sĩ yêu nước Phan Bội Châu đang bị thực dân Pháp quản
thúc tại Huế, có người đem tặng cho ông tập lịch năm mới. Để giải toả sự bực bội về sự đô hộ của đế
quốc Pháp trên Đất Việt chúng ta, Cụ Phan viết hai câu thơ châm chọc:
“Tháng một đứng trên đầu tháng chạp,
Ngày Nam nằm dưới đít ngày Tây”.
Thật vậy hai
câu thơ nầy nói lên hai loại lịch: lịch của người phương Tây—Dương lịch và lịch
của người Á Đông—Âm lịch. Trong bất cứ tập lịch nào trên đất Việt chúng ta,
Dương lịch thông dụng hơn nên in nằm trên, Âm lịch in nằm dưới. Trên thế giới
còn có một số loại lịch có tính phổ thông giới hạn như lịch của người da đỏ
Maya, lịch Hồi giáo và Phật lịch.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)