Tất nhiên, Đức Chúa Trời không còn trực tiếp khải thị chính
Ngài cho chúng ta nữa. Thay vào đó, ngày nay Ngài được biết đến trong Lời thánh
của Ngài. Nhưng điều này không cần thiết dẫn đến chủ nghĩa trí tuệ khô cằn.
Trên thực tế, điều đó sẽ giúp chúng ta cảm thấy sâu sắc hơn cha ông chúng ta từng
có thể có về thực tế tuyệt vời về sự thánh khiết của Đức Chúa Trời. Rốt cuộc,
giờ đây chúng ta có được sự mặc khải đầy đủ hơn về sự thánh khiết của Đức Chúa
Trời so với Áp-ra-ham hay Môi-se hay Ê-sai. Chắc chắn rằng việc chúng ta tìm kiếm
những kinh nghiệm thuộc linh ấm áp, hạnh phúc và sự thiếu kém sự run sợ nói
chung của chúng ta trước Đức Chúa Trời trong sự thánh khiết của Ngài là dấu hiệu
cho thấy chúng ta đã bỏ bê Lời Đức Chúa Trời. Có lẽ nhu cầu lớn nhất của hội
thánh ngày nay là khôi phục lại sự giảng dạy theo Kinh thánh về giáo lý thánh
khiết của Đức Chúa Trời. Không gì có thể khiến chúng ta phải quỳ gối hoặc bắt
chúng ta bám vào Đấng Christ như lời trình bày trong Kinh thánh về sự thánh khiết
của Đức Chúa Trời. Chỉ trong Đấng Christ, tạo vật mới có thể tin tưởng vào Đấng
Tạo Hóa và tội nhân, thay vì sợ hãi, sự hiện diện của Đức Chúa Trời Toàn Năng
thánh thay, thánh thay, thánh thay. Vì trong Đấng Christ, Đức Chúa Trời --con
người, Đấng Tạo Hóa và tạo vật được kết hợp với nhau và tội nhân được trở nên
thánh đồ.
Thứ Bảy, 22 tháng 8, 2020
Từ bỏ chủ nghĩa trí tuệ khô cằn—
Trái Thánh Linh Mỗi Ngày
"Nhưng trái của Thánh Linh, ấy là lòng
yêu thương, sự vui mừng, bình an, nhịn nhục, nhân từ, hiền lành, trung tín, mềm
mại, tiết độ" - Ga-la-ti 5:22
"Sự sáng các
ngươi hãy soi trước mặt người ta như vậy, đặng họ thấy những việc lành của các
ngươi, và ngợi khen Cha các ngươi ở trên trời." - Ma-thi-ơ 5:16
Mỗi ngày suy gẫm sớm chiều,
Hướng lòng về Chúa tin yêu trọn đời!
Ngày một nghĩ đến mọi người,
Yêu thương, chăm sóc, nói lời ủi an!
Ngày hai nghĩ đến
gia trang,
Vui mừng vì Chúa đã ban mọi điều!
Ngày ba nghĩ đến
Chúa yêu,
Bình an trao trọn mọi điều cho Cha!
Ngày bốn nghĩ đến
thuận hòa,
Trong ngoài nhịn
nhục, để mà gần nhau!
Ngày năm nghĩ đến
người đau,
Nhân từ, cầu nguyện, giúp nhau yên lòng!
Ngày sáu nghĩ đến
linh công,
Hiền lành, tôi luyện, mãi không nao sờn!
Ngày bảy nghĩ đến
phước ơn,
Hết lòng trung
tín càng hơn vì Ngài!
Ngày tám nghĩ đến
bền dai,
Nói lời mềm
mại, êm tai với người!
Ngày chín nghĩ đến
cuộc đời,
Sống luôn tiết
độ, rạng ngời Danh Cha!
Ngày mười tha
thứ gần xa,
Yêu thương mãi
mãi, truyền ra Tin Lành!
Mỗi ngày có Chúa
quản canh,
Tâm linh sanh trái
tốt lành không thôi!
Tiểu Minh
Ngọc
Đi Ra Đi Vào
Thơ Lục Vân Tiên Thời Cô Vi 19
(Thơ sưu tầm, nguồn
Thanh Tuyền)
Cũng
vì Vũ Hán Cô Na
Bây
giờ thất nghiệp đi ra đi vào
Muốn
chơi chẳng có chỗ nào
Ăn
xong chỉ biết đi vào đi ra
Tưởng
rằng qua hết tháng Ba
Thì
mình không phải đi ra đi vào
Ai
ngờ nhiễm bệnh ào ào
Cho
nên lại phải đi vào đi ra
Cầu mong cho dịch chóng qua
Bà con hết phải đi ra đi vào
Nhớ bạn chẳng biết làm sao
Ở nhà đóng cửa… đi vào đi ra
THU
Bầu trời đẹp như mơ
Không gian hơi dìu dịu
Mây bồng bềnh giăng tơ
Tôi lặng đứng thẫn thờLòng cảm ơn Thượng Đế
Đã tạo dựng mùa thu
Cho ánh trăng huyền ảo
Cho hồn thơ phiêu du
Nước hồ thu như gương
Rác bụi chẳng vấn vương
Như lòng người mến Chúa
Xem chuyện đời khói sương.
Thái Trịnh
Thứ Tư, 19 tháng 8, 2020
NHƠN TÌNH ẤM LẠNH
NHƠN TÌNH ẤM LẠNH-
Khó khăn nào kẻ hỏi han,
Đến khi đổ trạng chín ngàn anh em;
Mục nhân có vị, có quyền,
Bạn bè chầu chực ưu tiên tuyệt vời;
Nhiều người kề cận lấy hơi,
Để khoe ông ấy tôi thời có quen,
Ông ngồi quyền thế trên dân,
Tôi thì gặp gỡ nhiều lần vinh thay,
Đến ngày mục tử họa tai,
Chúa cho lưu lạc mất ngai, mất quyền,
Vua Đa vít chuốc ưu phiền,
Sáu trăm binh tướng giữ nguyên lòng thành;
Phao-lô cám cảnh quá rành,
Năm ba thiết hữu bên mình mà thôi;
Nực cười thế thái con người,
Đầu môi, chót lưỡi nói lời kính yêu,
Nịnh người khi có chỗ cao,
Quay lưng, giày đạp người nào chơi vơi,
Phao-lô khám lạnh đơn côi,
Chúa ở bên cạnh ban lời bảo ban,
Tôi trung của Chúa khổ nàn,
Sống đời cô quạnh, cơ hàn, khiêm ti./.
St
CÁM CẢNH SINH TÌNH.
CÁM CẢNH-
Dựa gốc cây ngồi bán vé số,
Cụ già tóc bạc mặt nhăn nheo,
Cám cảnh sinh tình, thấy đau khổ!
Kẻ độc hành cuộc sống gieo neo.
-
Xưa sao lắm kẻ đưa người đón,
Thăm khi bệnh, quà tặng không thôi,
Đến cuộc họp ngồi trên, ăn trước,
Tiếng dạ vâng át cả tiếng cười.
-
Văn hào nổi tiếng chết nhà ga lạnh,
Bần sĩ cuối đường cũng thế thôi,
Đời sau không còn nhớ đến nữa,
Những kẻ mở đường cho loài người.
-Kẻ Độc Hành
VÀI NÉT VỀ TIÊN TRI Ê SAI.
VÀI NÉT VỀ TIÊN TRI Ê-SAI—PROPHET ISAIAH-
Chúng ta biết rất ít về Ê-sai. Ông sống trong thời trị vì của 4 vị vua Giu đa: Ô-xia, Giô tham, A-cha và Ê-xê-chia. Chức vụ của ông vào khoảng 740 năm trước Đấng Christ, khi 10 chi phái lập nên vương quốc phía bắc của Israel bị bắt lưu đày bởi San chê ríp, kẻ xâm lược của đế quốc A si ri. Còn Giu đa, vương quốc phía nam, sa vào sự thờ hình tượng ở gần cuối chức vụ của Ê-sai vào năm 687 T.CN, và đã phải chịu cảnh lưu đày Babylon vào năm 587 TCN.
E-sai là người sống đồng thời với các tiên tri A-mốt, Ô sê và Mi chê. Truyền thống cho chúng ta biết rằng ông đã bị hành hình dưới đời vua Manase, một trong những vị vua xấu xa nhất thời Cựu ước. Theo lịch sử ghi lại, Ê sai đã trốn trong một cái hốc cây nhằm tránh mặt Manase. Binh lính của vua biết ông ở trong bộng cây, họ đã cưa đổ cây xuống. Vì thế thân thể ông bị cưa làm đôi. Cho nên một số học giả Kinh thánh cho rằng lời tác giả thơ Hê-bơ-rơ nhắc về những anh hùng đức tin đã bị cưa xẻ làm đôi có nhà tiên tri Ê-sai nữa.
“Có kẻ khác lại chịu thử thách như bị chế giễu, đòn vọt, xiềng xích và lao tù nữa. Họ bị ném đá, cưa xẻ, cám dỗ, chém giết, mặc da chiên da dê, lưu lạc bơ vơ, chịu túng ngặt, hoạn nạn, ngược đãi, phiêu lưu trong đồng vắng, trên núi, trong hang đá, trong hầm dưới đất, vì thế gian không xứng đáng cho họ” (Hê-bơ-rơ 11:36-38)
ĐIỆP KHÚC BUỒN.
Họa lại bài "Điệp khúc buồn"
Kinh Thánh Ca Thương 1-
của Đỗ Anh Dũng --Bảo Lộc
-
hội thánh Anh Em xưa giản đơn.
nay như bà chủ giàu kinh hồn,
gắng gượng "halelugia" nhóm,
khả ố tiếng cười tiệc vẫn còn.
ngày xưa bẻ bánh rơi nước mắt,
nay diễn chụp hình quá hỗ nguơi,
đồng tiền thúc bước chân tín hữu,
đường về mẫu hội sắp tới rồi.
Hodos 2017.
----
KINH THÁNH CA THƯƠNG 1 .
ĐIỆP KHÚC BUỒN
Thành lớn đông dân , huy hoàng xưa,
giờ như góa phụ, đóng thuế sầu ..
nức nở trong đêm lệ hoen má,
dòng đắng quạnh hiu không ủi an,
đường xưa sầu thảm không lễ hội,
cửa thành hoang phế , gió thở than ...
nhọc nhằn lê bước đời trinh nữ,
phu tù ngàn dặm kiếp lầm than ..
12/8/2017
Đ.A.Dũng Bảo Lộc .
Ngã Trên Lầu 10
Ngã Trên Lầu 10
-
1 Vua 15:5 "Vì Đa-vít đã làm điều ngay thẳng dưới mắt Đức Giê-hô-va, trọn đời không bỏ qua bất cứ điều gì Đức Giê-hô-va đã truyền bảo, ngoại trừ vụ U-ri, người Hê-tít"
2 Timothe 4:10 "vì Đê-ma, do ham mê đời nầy, đã lìa bỏ ta và đi qua Tê-sa-lô-ni-ca;"
Cậu Đa-vít chăn chiên cho cha và anh mình từ năm ông lên 13 đến 16 tuổi. Năm lên 17 tuổi, ông được tiên tri Sa-mu-ên xức dầu làm vua tương lai, mà cũng là năm ông giết Gô-li-át. Ông chịu khổ dưới tay vua Sau-lơ suốt 13 năm mãi đến năm ông 30 tuổi thì lên ngôi cai trị nước Giu đa. Bảy năm sau ông cai trị toàn cõi Israel. Sau 40 năm trị vì , ông qua đời vào năm 70 tuổi.
Cậu hoàng tử Sa-lô-môn lên ngai năm khoảng 13, 14 tuổi, có nghĩa là vua Đa-vít đã sa ngã trong vụ án Uri- Bát-sê- ba khoảng 15 năm trước khi vua qua đời. Có nghĩa sau quá trình khoảng 45 năm theo Chúa vua Đa-vít đã phạm tội ngoại tình và sát nhân. Ông đã sa ngã từ bình diện trưởng thành thuộc linh cao và đã được Chúa phục hồi tiếp tục trị vì cho dđến ngày chết. Cho nên mãi đến cuối Kinh thánh, Chúa Jesus vẫn còn quý trọng và nhắc nhở đến tên ông: "“Ta là Jêsus,.... Ta là Cội Rễ và Hậu Tự của Đa-vít, là Sao Mai sáng chói.” Khải thị 22:16
Sứ đồ Phao-lô tử đạo khỏng năm 67 S.C. Các nhà giải kinh cho rằng toàn thể cuộc đời Cơ Đốc nhân của Phao lô kéo dài chừng 32 năm. Đê ma là Cơ Đốc nhân đã trở thành bạn đồng công trẻ của sứ đồ Phao -lô trong giai đoạn cuối của chức vụ ông. Do đó tôi đoán rằng Đê -ma chỉ mới tin theo Chúa không quá 10 năm trước khi ông Phao-lô nói, "vì Đê-ma, do ham mê đời nầy, đã lìa bỏ ta và đi qua Tê-sa-lô-ni-ca;"
Trên đây là hai bức tranh sa ngã của hai tôi tớ Chúa- người có 45 năm dạn dày đường theo Chúa và người chỉ có chừng 10 năm kinh nghiệm theo Ngài. Hai sự sa ngã nầy có ý nghĩa khác nhau rất nhiều.
Tôi thấy và biết rất nhiều tôi tớ cao niên trưởng thành thuộc linh của Chúa, sau quá trình 50, 60 có người 70 năm theo Ngài, mà vẫn còn sa ngã vào cuối đời. Kẻ thì háo danh muốn làm sứ đồ hoàn vũ, người thì ham tiền tỉ, người nọ thì ham tình dục...Nhưng sự sa ngã của các vị nầy giống như một người té trên lầu 10, còn Đê-ma non trẻ sa ngã, là ngã trên lầu 1 mà thôi. Sau khi được rửa sạch và phục hồi thì giá trị thuộc linh trưởng thành của các vị cao niên vẫn còn nguyên trước mặt Chúa như trường hợp vua Đa-vít.
Chúa đã biết và ghi nhận sự tiến bộ thuộc linh của mỗi tín đồ trước mặt Ngài rồi.
Hodos-
ĐẤT MƯA DÂN CƯ
ĐẤT MỬA CƯ DÂN—
“Chớ nằm cùng một người nam như người ta nằm cùng một người nữ; ấy là một sự quái gớm. Các ngươi chớ làm một trong mấy việc đó mà tự gây cho mình ô uế; bởi các dân mà ta sẽ đuổi khỏi trước mặt các ngươi đã thành ô uế vì cớ làm các việc đó. Đất vì chúng nó mà bị ô uế; ta sẽ phạt tội ác họ; đất sẽ mửa dân nó ra vậy.Vì những điều quái gớm ấy, những người ở tại xứ trước các ngươi đã làm; và đất vì cớ đó phải thành ô uế. Vậy, chớ làm đất thành ô uế, e khi đất mửa các ngươi ra, như đã mửa dân cư trú tại xứ trước các ngươi chăng” (Lê-vi-kí 18: 22,24, 25,27-28)-
“Cho nên Đức Chúa Trời đã để mặc họ bị tư dục của lòng họ đưa đến sự ô uế, đến nỗi họ làm nhục thân thể của nhau, vì họ đem lẽ thật của Đức Chúa Trời đổi lấy sự giả dối, kính thờ và phụng sự vật thọ tạo hơn là Đấng Tạo hoá, là Đấng đáng chúc tụng đời đời! A-men. Bởi cớ ấy nên Đức Chúa Trời để mặc họ buông theo tà tình xấu hổ; vì đàn bà của họ đổi cách dùng thuận tánh ra cách dùng nghịch tánh; đàn ông cũng vậy, bỏ cách dùng thuận tánh với đàn bà mà un đốt tình dục người nầy với kẻ kia, đàn ông cùng đàn ông làm sự nhuốc nhơ với nhau, rồi tự chuốc lấy cho mình sự báo ứng xứng với sự lầm lạc của họ. (Rô ma 1:24-27)-
-
Trước khi dân Israel vào chiếm hữu xứ Canaan, các dân tộc trong miền đất đó thờ lạy các thần tượng như Ba-anh, Át-tạt-tê… Trong giờ cúng tế thần tại đền thờ thần, có các phụ nữ tiếp khách ở trong các phòng ở phía sau đền thờ ấy. Họ cũng thực hành tội đồng tính vào thời kỳ ấy rồi. Đó là lý do đất đai Canaan đã mửa các dân tộc ấy ra, nghĩa là Chúa cho họ bị diệt chủng.
Ở miền Trung của nước Việt chúng ta, trước kia có vương quốc Champa. Tiếng Việt dịch chữ Champa là “Chàm” hoặc “Chăm”. Dân tộc nầy cũng đã bị đất mửa ra, vì họ đã thực hành nếp sống loạn dâm như vậy đang khi cúng tế thần của họ trong các tháp Chàm. Giống y như các dân Canaan xưa kia, người Champa thờ lạy cơ quan sinh dục của phụ nữ, và nhiều nghi thức gớm ghiếc, không thể mô tả ra được. Dân tộc Chăm đã mất nước và diệt chủng là vì lí do đó.
Trong thơ Rô ma chương 1, sứ đồ Phao-lô nói rằng đồng tính luyến ái là cấp độ sa ngã sâu nhất của người vô tín—con người loạn dâm với nhau như loài thú vật vô tri giác.
Ngày nay, trên thế giới, và cả tại Việt nam, đã có hội trao đổi vợ chồng, hội Ê-va… là hồi chuông báo hiệu trái đất sắp mửa nhân loại nầy một lần nữa. Họ sẽ bị tận diệt.
-
Dân cư đồng tính, loạn dâm,
Sống trên trái đất mê tâm khôn lường;
Đến ngày phán xét tai ương,
Đất thì mửa họ hết đường tồn vong;
Bạn ơi, nên khá đề phòng,
Tránh đường đồng tính trong dòng đời đây./.
Những Bàn Tay Đẹp
NHỮNG BÀN TAY ĐẸP
&
Có phải ? :
Bàn tay đẹp là bàn tay trắng muốt,
Ngón búp măng, móng chuốt nhuộm màu son.
Dáng thanh thanh, da mát mịn mềm non,
Để dành ngắm, để dành tôn, để mộng ? .
Không thế !, mà là :
Bàn tay đẹp là bàn tay “lao động”,
Chuyển đường gân, dâng sức sống cho đời.
Hiện khắp chốn và ở khắp mọi nơi,
Như đất nước ~ như khí trời ~ vũ trụ.
Bàn tay đẹp là bàn tay “nông vụ”,
Đem sức người tranh đấu với thiên nhiên.
Biến tấc vàng trong tấc ruộng bùn đen,
Đổi hạt ngọc, bằng mồ hôi rơi thánh thót.
Bàn tay đẹp là bàn tay “thầy thuốc”,
Vực nhân sinh ra khỏi vuốt tử thần.
Dao Hoa Đà, kim Biển Thước tuyệt luân,
Hoàn trả “khổ nhân” về hạnh phúc ! .
Bàn tay đẹp là bàn tay “giáo chức”,
Luyện “i tờ” cho đến mức thành danh.
Đúc gan trung, rèn trí dõng hùng anh,
Lò sản xuất tài danh cho xứ sở.
Bàn tay đẹp là bàn tay “cô đỡ”,
Đưa “cô nhân” qua biển khổ mồ côi.
Rước hài nhi ra ánh sáng cuộc đời,
Tài nhơn lực họa theo tài thiên tạo.
Bàn tay đẹp là bàn tay “tần tảo”,
Gánh đôi vai nặng cơm áo chồng con.
Gia đình vui nhờ bát sạch, canh ngon,
Tài tháo vát, cả thuộc linh + thuộc thể .
Bàn tay đẹp là bàn tay “công nghệ”,
Dựng tương lai cho thế hệ huy hoàng.
Thần chiến tranh “tàn bạo” diễn thương tang,
Tay cần mẫn “dịu dàng” chăm kiến tạo.
Bàn tay đẹp là bàn tay “từ mẫu”,
Nâng ấu nhi trong giấc ngủ êm đềm.
Giặt uế nhơ ròng rã vẫn điềm nhiên,
Dìu từng bước, rồi luyện rèn chí khí.
Bàn tay đẹp là bàn tay “chiến sĩ”,
Chống xâm lăng, gìn bờ cõi thanh bình.
Cổi xiềng gông cho dân tộc trưởng thành,
Gầy vận hội cho quang vinh Tổ Quốc.
Bàn tay đẹp là bàn tay “đạo đức”,
Xoa vết đau, xua tủi cực trần gian.
Xóa tật bịnh, nghèo, mê, dốt, côi, tang,
Dẹp địa ngục, xây Thiên Đàng trên đất .
Bàn Tay Đẹp dựng xây “Làng Cơ Đốc” .
Đem ấm no cho toàn thể nhân sinh
Sung túc vật chất ~ Sung mãn tâm linh .
Sống hạnh phúc “dọn mình” về Thiên Quốc.
Tròn NHIỆM VỤ Thỏa Vui nơi CÕI ĐẤT,
Trọn HIỂN VINH Lạc Hỉ chốn THIÊN ĐÀNG !.
HUỲNH LIÊN--
Của Lễ Thiêu Trong Dịp Ép Hồn.
CỦA LỄ THIÊU TRONG DỊP ÉP HỒN-
Tại sao trong lễ ép hồn chuộc tội,
Phải dâng lễ thiêu tới mấy lần?
Vì người sám hối ăn năn,
Hương thơm đời Chúa rất cần cho ta.
-
Bò, bảy chiên con và chiên đực,
Bột nhồi dầu cho thực nhuần rồi,
Con dê chuộc tội xong xuôi,
Cho người biết ép hồn tồi ăn năn.
-
Lễ thổi kèn báo rằng Chúa đến,
Giờ ép hồn phải tiến hành ngay,
Nếu không bị bỏ lại đây,
Trải qua đại nạn họa tai khổ nàn.
-
Hương thơm đời Chúa cần tìm kiếm,
Việc ép hồn mạnh chiếm thời gian,
Chúa thì thấy rõ tâm can,
Sẽ cho biến hóa vinh quang lên trời.
-
Nếu không ép hồn người quyết liệt,
Đừng mơ tưởng giờ được cất đi,
Chúa không chuẩn nhận bạn thì
Làm sao biến hóa đúng kì hoạch thu.
Hodos. 19.8.2020.
Dân số kí 29:7-11; Lê vi kí 23: 26-32.
"Nếu có người nào không ép (hồn) chính mình vào cùng ngày đó, người ấy sẽ bị cắt bỏ (cut off) khỏi dân mình".