Thứ Sáu, 23 tháng 10, 2020

GIA ĐÌNH TRỊ TRONG NHÀ CHÚA


Tôi tin rằng các bạn đã thấy rõ đường lối gia đình trị độc quyền trong nhà Chúa xưa và nay. Nhiều thảm kịch đã xảy ra trong đường lối hầu việc Chúa theo lối như vậy. Rất nhiều mục tử, trưởng lão có cố gắng đưa con cái mình vào bộ máy quản nhiệm nhà Chúa, có ít kết quả rất tốt, nhưng phát sinh những tai họa khôn lương trong chức vụ của những người con thiếu tư cách thuộc linh, do gia đình lập nên.

Ngay sau khi toàn dân Israel qua khỏi Biển Đỏ, Mi-ri-am, chị ruột của Môi-se, xuất hiện, hướng dẫn đội ca múa phụ nữ ca ngợi ơn Cứu rỗi của Chúa tại bờ bên kia của Biển Đỏ. Sau đó, trên núi cầu thay, chúng ta thấy Mội se giơ hai tay lên trời cầu nguyện cho sự chiến thắng của đội quân Giô suê dưới đất bằng. Chúng ta cũng thấy có hai người nam đỡ hai cánh tay của Môi se là A- rôn, anh ruột Môi-se và Hu-rơ, chồng Mi-ri-am, là anh rễ ông. Bốn nhân vật đó đã lãnh đạo, đã chi phối lịch sử Israel suốt 40 năm trong đồng vắng.

Chúng ta thấy, biết và nhìn nhận rằng Môi-se là nhà giải phóng dân tộc, là nhà lãnh đạo Israel, do Chúa kêu gọi và giao trọng trách. Nhưng A-rôn và Mi-ri-am có được Chúa bổ nhiệm hay do họ lợi dụng ảnh hưởng của Môi-se để tự mình lên cầm quyền phụ tá?.

 Nếu bạn quan sát lịch sử cuộc đời của Mi-ri-am, bà có vẻ lên mặt và kể công cứu chuộc mạng sống cho cậu em, Môi se, tại bụi lau sậy bờ sông Nile 80 năm thuở trước. A-rôn là con người ba phải, nhu nhược, không đủ cam đảm nhìn nhận hành vi sai trái của mình trong vụ dân chúng thờ bê vàng. Nhưng Chúa có tha tội chết của A-rôn, và tạm lập ông cùng 4 con ông làm đoàn tư tế đầu tiên.

 Phải chăng vì thời kì sơ khởi khi lập vương quốc tư tế của Israel, Chúa thiếu người hầu việc nên Ngài phải tạm dùng Mi-ri-am, A-rôn, Hu-rơ… Đến khi Ngài có đủ người có phẩm cách Ngài sẽ loại bỏ họ?

Tiên tri Sa mu ên là thầy tế lễ, và là quan xét, lúc đã cao tuổi, ông  đã lập hai cậu con trai lên kế vị, nhưng hai con ngưới trẻ nầy không đủ phẩm cách.

Vua David lập con yêu dấu của mình là Sa-lô-môn, dường như theo ý Chúa muốn, nhưng chức vụ của Sa-lô-môn, con người không thanh khiết, đã đưa tới sự chia đôi đất nước theo tỉ lệ 2/12, rất thảm hại.

Sau Môi-se chừng 7 thế kỉ, Chúa khải thị cho tiên tri Mi chê chép: “Phải chăng vì Ta đã đem ngươi lên từ đất Aicập, đã chuộc ngươi ra khỏi nhà tôi mọi, cùng sai đi trước mặt ngươi: Môsê, Aharôn và Miriam?” (Mi-chê 6:4).

Qua câu kinh thánh nầy, tôi thấy rằng Chúa đã lập cả ba chị em Mi ri am, A rôn và Môi se theo ý muốn cho phép tạm thời của Ngài vào lúc ấy. Và A-rôn, nhất là Mi-ri-am có lợi dụng địa vị của Môi se, đầy tớ thiên triệu của Chúa, để tiến thân. Nên Mi-ri-am đứng hạng thứ ba theo sự đánh giá của Mi-chê, nhà tiên tri thần cảm.

Hodos 23-10-2020

Thứ Năm, 22 tháng 10, 2020

HÃY SỐNG VỚI NHỮNG GÌ MÌNH THẬT CÓ!

Ngày xửa ngày xưa, dưới chân Hy Mã Lạp Sơn có một vương quốc trù phú tên gọi Thắng Man. Dù là một vương quốc giàu mạnh nhưng lòng người ở đây không thành thật, sống trên những giá trị giả dối, phù phiếm. Tại ngôi chợ bên ngoài hoàng thành có một người đàn ông sống bằng nghề bán mũ. Mũ của anh chàng này rất đẹp nhưng không hiểu sao hàng ế ẩm nên anh chàng toan tính bỏ nghề, tìm nghề khác sinh sống.

Trên đỉnh núi quanh năm tuyết phủ có một nhà tiên tri, theo lời đồn có lẽ tu hành cả trăm năm và đã thành tiên. Nhân vương quốc cho mở đại hội để người dân vui chơi, ăn uống thỏa thích, nhà tiên tri chống gậy xuống núi để quan sát nhân tình, nhân đó tiên đoán vận mệnh của vương quốc.

Trong dòng người hỗn độn, đủ thứ trò vui chơi vô cùng náo nhiệt, nhà tiên tri dừng lại bên cửa hàng bán mũ. Thấy một người đàn ông đang ngồi ủ rũ, nhà tiên tri hỏi:

- Con có chuyện gì không, sao trông buồn quá vậy?

 Người đàn ông đáp:

- Thưa ngài, hàng bán ế thì làm sao vui được? Ngài thấy không, trong dòng người cuồng nhiệt kia, người ta bỏ tiền ra mua những thứ chỉ cầm trong tay trong chốc lát rồi quăng bỏ. Họ tung tiền ra để tham dự những trò vui chơi lố lăng của trẻ con mà không thấy tiếc. Trong khi mũ của con là vật dụng hữu ích thì chẳng ai thèm ngó ngàng tới.

 Nhà tiên tri khẽ thở dài, nói:

- Thế con có muốn mũ của con bán được không?

- Thế thì còn gì bằng? Nếu bán được con xin hậu tạ ngài.

 Nhà tiên tri nói:

- Ta chẳng quan tâm đến chuyện hậu tạ.

 Rồi chỉ tay ra ngoài đường, nhà tiên tri hỏi:

- Con có thấy bộ quần áo mà cô gái kia đang mặc không? Có phải nó tầm thường không? Nhưng nếu bộ quần áo đó được cô công chúa mặc vào thì nó trở nên vô cùng quý giá và người ta sẽ đua nhau mua để mặc?

- Dạ đúng vậy.

 Nhà tiên tri nói tiếp:

- Muốn cho chiếc mũ của con được người ta ưa chuộng, ngoài giá trị thật của nó con phải gán cho nó một giá trị giả tạo mà người ta ưa thích.

 Người đàn ông ngạc nhiên hỏi:

- Ngoài giá trị thực của chiếc mũ này là che mưa nắng, nó còn có giá trị nào khác nữa đâu? Mà làm thế nào con có thể gắn cho nó một giá trị giả tạo?

 Nhà tiên tri lấy gậy gõ nhẹ lên đầu người đàn ông ba cái rồi nói:

- Con hãy nghe ta nói. Ngày mai đây con đem chiếc mũ này biếu cho một người nổi tiếng đạo đức của kinh thành. Sau khi nhà đạo đức đã đội chiếc mũ của con. Con đứng ra quảng cáo ầm ĩ cho chiếc mũ. Rồi con sẽ trở nên giàu có.

 Nói xong nhà tiên tri bước ra, thoắt một cái đã biến mất. Khi nhà tiên tri đi rồi, người đàn ông suy nghĩ miên man. Nhưng vô kế khả thi, nhất là hàng bán ế ẩm, không tiền nuôi vợ, nuôi con. Thôi thì thử một phen, bất quá chỉ mất một chiếc mũ, chẳng đáng bao nhiêu.

 Theo lời chỉ dạy, người đàn ông tìm đến một nhà đạo đức nổi tiếng của kinh thành tên Nakaya, kính cẩn thưa:

- Thưa đức ông. Đã từ lâu con nghe đức ông là nhà đạo đức cao quý của kinh thành này nhưng không có gì để bày tỏ lòng ngưỡng mộ. Con chỉ là một anh chàng bán mũ nghèo, nay con xin biếu đức ông chiếc mũ đẹp nhất của con đề bày tỏ lòng cung kính. Xin đức ông nhận cho lòng thành kính của con. Và xin đức ông đội nó và chỉ một lần thôi cũng được.

 Nhà đạo đức vô cùng ngạc nhiên là tại sao lại có một gã ở giai cấp tầm thường như thế này mà cũng biết đến mình cho nên vui vẻ nhận chiếc mũ.

 Mấy ngày sau, đợi cho chính mắt mình nhìn thấy nhà đạo đức đã đội chiếc mũ, người đàn ông mở cửa hàng, lớn tiếng rao:

- Mại vô! Mại vô! Thưa bà con cô bác. Chiếc mũ của chúng tôi không phải là chiếc mũ bình thường mà nó mang một giá trị đặc biệt. Những người đạo đức, những bậc trưởng thượng, những người cao quý trong xã hội mới đội mũ của chúng tôi. Quý vị hãy kiểm chứng xem có phải ngài Nakaya đã đội mũ của chúng tôi không? Thưa quý vị, khi đội chiếc mũ này, nó giống như một biểu hiện cho người khác thấy quý vị là con người cao quý. Xin quý vị hãy thử xem. Mại vô! Mại vô!

 Nghe quảng cáo vậy, người hiếu kỳ tụ tập lại xem nhưng còn bán tín bán nghi không biết nhà đạo đức Nakaya đã có đội chiếc mũ này không. Nhưng chỉ vài ngày sau, có lẽ đã kiểm chứng đúng nhà đạo đức có đội chiếc mũ, người ta xúm lại hỏi mua.

Rồi khách hàng mỗi lúc mỗi đông khiến người đàn ông phải mướn thêm thợ để sản xuất. Chẳng mấy chốc kinh thành Thắng Man xuất hiện một phong trào đội mũ. Các quan chức triều đình cũng đua nhau đội mũ vì chiếc mũ là tiêu biểu cho đạo đức. Mà có đạo đức thì người dân tôn thờ và ngôi vị bền vững. Rồi các thương buôn cũng đua nhau đội mũ vì chiếc mũ biểu hiện cho sự tin cậy. Khi đã có lòng tin thì việc buôn bán trôi chảy, tiền vào như nước. Thậm chí những kẻ chuyên sống bằng nghề lường đảo cũng bảo nhau đội mũ và làm ăn khấm khá vì người ta tin tưởng những kẻ đội mũ là những người lương thiện. Chiếc mũ của người đàn ông đã trở thành một thời trang, một biểu hiện của giá trị trong đời sống của kinh thành Thắng Man.

Và anh chàng bán mũ trở nên giàu có. Nghĩ tới nhà tiên tri, anh chàng đem mấy chục lạng vàng, lần mò lên Hy Mã Lạp Sơn để hậu tạ. Thế nhưng nhà tiên tri nói:

- Con đem về đi. Ta đâu cần tiền bạc. Nhưng con hãy bán hết nhà cửa để dời sang một đô thị khác. Những giá trị vay mượn, giả dối không tồn tại lâu dài. Khi sự thực được phơi bày thì những kẻ sống với giá trị giả dối là kẻ đạo đức giả. Thế nhưng trong cái thế giới Ta Bà này, đạo đức giả là cần thiết. Cần thiết để che dấu sự thực ở bên trong.

 Nghe lời nhà tiên tri, anh chàng bán mũ lấy cớ về thọ tang mẹ, dọn nhà và từ đó không ai biết tung tích của anh chàng nữa.

 Là người con Phật chúng ta tuyệt đối không vay mượn giá trị, không ngụy tạo giá trị, không sống bằng giá trị giả dối và không che dấu con người thật của mình bằng những hành vi giả dối.

Hãy sống bằng sự giản dị và chân thật. Trong Kinh Đại Bát Niết Bàn, đức Phật dạy chân thật là Niết Bàn. Chân thật giống như viên ngọc trong suốt không tỳ vết. Chân thật giống như sữa mẹ mà không cần pha chế. Chân thật giống như sen cốm, tòa hương thơm ngào ngạt, không cần thêm bất cứ một thứ hương thơm nào khác.

Ngoài ra người Phật tử cũng không nên khoe hay tự hào về phẩm hạnh và đạo đức của mình. Tuyệt đối không bao giờ nói mình đã đắc quả hay đắc pháp. Trong Kinh Kim Cang, đức Phật dạy ngài Tu Bồ Đề:

“Nếu Bồ Tát tự cho mình là Bồ Tát thì không phải Bồ Tát”. Do đó chúng ta có thể nói, “Nếu nhà đạo đức cho mình là đạo đức thì không phải là đạo đức.”


Thế gian này vì cuộc sống, vì tham-sân-si, vì muốn bảo vệ ngôi vị, tài sản, địa vị, sức mạnh, muốn được người ta kính trọng… con người có thể đóng bộ mặt đạo đức giả. Đạo đức giả giống như thuốc an thần, biết là độc hại nhưng người ta vẫn uống. Nó rất cần thiết cho thế giới đầy Tham-Sân-Si này.

 HÃY SỐNG VỚI NHỮNG GÌ MÌNH THẬT CÓ! HÃY SÁM HỐI

VÀ SỬA CHỮA NHỮNG LỖI LẦM MÌNH PHẠM PHẢI!

ĐÓ CHÍNH LÀ ĐẠO ĐỨC CAO NHẤT!

-Đào Văn Bình

October 12, 2020-

 

 

 

 


Thứ Tư, 21 tháng 10, 2020

MỞ RỘNG BÀN TAY

Phục. 15: 7-11, “Khi nơi ngươi có ai nghèo khó, một người nào trong các anh em ngươi, trong một cổng thành nào trên đất Yavê Thiên Chúa của ngươi sắp ban cho ngươi, thì ngươi sẽ không cứng lòng khép tay lại đối với anh em ngươi, người nghèo khó.  Nhưng ngươi sẽ mở rộng tay ngươi với nó và cho nó vay mượn đủ với nhu cầu của nó, điều nó thiếu thốn.  Ngươi hãy coi chừng đừng để nơi lòng ý nghĩ nào càn dở, rằng: "Gần rồi, năm thứ bảy, năm toàn xá", mà để mắt ngươi ra ác độc đối với anh em ngươi, người nghèo khó và chẳng cho nó chút gì. Nó mà kêu trách ngươi lên với Yavê, thì tội giáng xuống trên ngươi.  Nhưng ngươi sẽ ban cho nó, và ngươi đừng cực lòng khi ban cho nó, vì chính do điều ấy mà Yavê Thiên Chúa của ngươi sẽ chúc lành cho ngươi trong công việc của ngươi, và trong mọi sự ngươi tra tay làm.  Vì sẽ không hề thiếu nghèo khó trong xứ đâu: bởi thế nên ta truyền dạy ngươi rằng: Ngươi sẽ mở rộng tay ngươi cho anh em ngươi, cho kẻ nghèo, người khó trên đất ngươi”.

.-

Anh em bạn nghèo khó trong xứ,

Chớ cứng lòng, khép tay vô tình;

Sè tay cho rộng làm từ thiện,

Nâng đỡ kẻ khốn cùng điêu linh.

.

Ngăn ngừa ác tưởng phó mặc Chúa,

Bỏ đi đôi mắt ác lạnh lùng,

Tránh thái độ phớt lờ vô cảm,

Trước tín đồ thiếu thốn khắp cùng.

.

Kẻ nghèo kêu trách than với Chúa,

Chúa Trời kết tội bạn chẳng sai,

Hãy dang tay thương xót cho tốt,

Đừng cực lòng khi phải cho ai.

.

Xứ không thiếu kẻ nghèo, kẻ khó,

Chúa chúc lành bạn đã làm nên,

Ngài trắc nghiệm chức quản gia đó,

Hãy mở rộng bàn tay, đừng quên.

MK. 21-10-2020-

TÌNH ĐẦU-

Tuổi thanh xuân của chính con,

Tình yêu trong buổi đính hôn lạ lùng,

Dù trong sa mạc mênh mông,

Theo Ta hết dạ, hết lòng keo sơn,

 Mối tình tiết nghĩa vuông tròn,

Trái đầu mùa thánh chu toàn kính tôn,

Ái tâm con chẳng tiêu mòn,

Ta luôn ghi nhớ trường tồn, con ơi!

.

Tổ tiên con gặp ta rồi,

Trong nơi hoang mạc không người định cư,

Đầu mùa trái chín vả tơ,

Trái nho bói quả ban sơ đó mà;

Vinh quang của họ hé ra,

Tức thì bay mất như là đàn chim,

Say mê thần tượng sai lầm,

Dạ con khô héo âm thầm hổ ngươi!

.

Tình đầu con để đâu rồi,

Nên con hâm hẩm thiu ôi đáng buồn?

Thâu đêm cầu nguyện mất luôn,

Như Sa-mu-ên nước mắt tuôn khẩn cầu?

Ngày đêm bốn chục kêu gào,

Trước kia con có, thế sao không còn?

 Ăn năn hồi phục nha con,

Tình đầu quý giá trường tồn với Ta.

MK. 21-10-2020-

Giê. 2: 1-3; Ô sê 9:10-11-, “Ði đi! Ngươi sẽ kêu vào tai Yêrusalem rằng: Ðây là lời của Yavê: Vị tình, Ta nhớ lại tiết nghĩa thiếu thời của ngươi, mối tình vào buổi đính hôn, làm sao ngươi đã theo Ta trong sa mạc, trên đất không hề thấy có hạt giống gieo. Israel là của thánh dành kính Yavê, của đầu mùa trong các hoa lợi của Người”.- “Ta đã tìm thấy Israel như những chùm nho trong sa mạc. Ta đã nhìn đến cha ông các ngươi như vả thời trân khi cây bói quả. Còn chúng, chúng đã đến Baal-Pơor, chúng đã hiến mình cho đồ ô nhục. Chúng đã thành đồ tởm như cái chúng yêu.  Ephraim, vinh quang của nó sẽ như bầy chim bay đi mất; hết sinh, hết chửa, hết thụ thai”.

 

Thứ Ba, 20 tháng 10, 2020

Con đường làm gia tăng ánh sáng--

Ý muốn của Đức Chúa Trời là con đường mà con cái Ngài đi phải là con đường ngày càng sáng sủa (Châm 4:18). Vì mục đích này, Ngài đã ban cho chúng ta Lời Ngài làm ánh sáng soi đường cho chúng ta (Thi. 119: 105). Đức Chúa Trời đã tôn cao Lời Ngài theo tất cả Danh Ngài (Thi thiên 138: 2). Điều này ngụ ý rằng cũng như chúng ta tôn trọng Danh Chúa và không đánh đồng bất kỳ tên tuổi  nào khác với danh ấy, thì chúng ta cũng phải tôn trọng Lời Chúa như vậy. Người Do Thái vào thời Chúa Giê-su coi trọng “truyền thống của các trưởng lão” như đối với Lời Đức Chúa Trời. Chúa Giê-su đã tấn công thái độ này bằng những lời lẽ mạnh mẽ trong Mác 7: 6-13 nói rằng do đó họ đã làm mất hiệu lực của Lời Đức Chúa Trời. Những điều này được viết để hướng dẫn của chúng ta. Chúng ta cũng phải cẩn thận để loại bỏ những truyền thống không đúng Kinh thánh ra khỏi chúng ta. Lời Đức Chúa Trời chống lại tội lỗi cũng như các truyền thống của con người, vì cả hai điều này đều thuộc về bóng tối. Chúng ta phải ghét cả hai và tránh cả hai.       

Khi Phao-lô đến thị trấn Bê-rê, người ta ghi lại rằng dân chúng ở đó đã so sánh sự dạy dỗ của Phao-lô với Kinh Thánh trước khi chấp nhận những gì ông nói. Do đó, Đức Thánh Linh gọi họ là những người 'có tâm hồn cao thượng' hơn những tín đồ khác (Công vụ 17:11). Đây là một thói quen đối với họ, kết quả là họ không bao giờ bị cuốn theo 'mọi luồng gió về giáo lý' từ các giảng sư khác nhau đến với họ. Vì vậy, Phao-lô không bao giờ phải viết thư cho người Bê-rê sửa chữa giáo lý sai lầm ở giữa họ. Tấm gương của tín đồ là một tấm gương tốt cho tất cả chúng ta noi theo. Không một người nào trở nên vĩ đại đối với chúng ta (ngay cả khi ông ấy là Sứ đồ như Phao-lô) đến mức chúng ta chấp nhận những gì ông ấy dạy mà không cần tra cứu Kinh thánh để xem liệu sự dạy dỗ của ông ấy có dựa trên Lời Đức Chúa Trời hay không. Một người có thể rất kính sợ Đức Chúa Trời và vẫn bị nhầm lẫn trong một số vấn đề. Đa-vít, chẳng hạn, là 'một người vừa long của Đức Chúa Trời'. Tuy nhiên, ông cho phép dân Y-sơ-ra-ên chế tạo con rắn bằng đồng. Chính vua Ê-xêchia, một người thấp kém hơn, đã nhận ra đây là một hủ tục xấu xa và đã bãi bỏ nó. (2 Các Vua 18: 4)

 

Lịch sử Cơ đốc giáo cũng cho chúng ta những ví dụ về những vĩ nhân của Đức Chúa Trời đã nhầm lẫn trong một số vấn đề. Những người này tin kính hơn nhiều so với hầu hết chúng ta. Tuy nhiên, vì 'điểm đui mù' của họ, họ đã dạy những điều không có trong Tân Ước; và những người theo họ ngày nay tiếp tục công bố 'điểm đui mù' của những nhà lãnh đạo đã chết của họ! Đây là kết quả của việc 'thờ phượng tạo vật hơn Đấng Tạo Hóa' (Rô-ma 1:25) và chấp nhận Lời của tạo vật hơn Lời của Đấng Tạo Hóa.

 

Khi Phi-e-rơ đánh đồng Môi-se và Ê-li (những người tin kính) với Chúa Giê-su, một đám mây xuất hiện giữa Chúa và ông và Đức Chúa Trời quở trách ông (Math. 17: 4,5). Không có tên người nào phải bằng Danh của Chúa Giê-xu và không có lời của người nào phải được coi là ngang bằng Lời của Đức Chúa Trời. " Đức Chúa Trời vẫn chân thật dù mọi người (thánh thiện hay vĩ đại) đều giả dối, như có chép: “Hầu cho Chúa được công nhận là công chính khi Ngài phán (dù vĩ đại hay thánh thiện) đều bị coi là kẻ nói dối (nếu anh ta đang rao giảng điều không sai trong Kinh thánh) [Rô. 3: 4]. Không ai là không thể sai lầm. Vì vậy, bất cứ ai đến đối với chúng ta khi rao giảng Lời, chúng ta phải mạnh dạn thách thức ông ta cho chúng ta thấy thẩm quyền của Kinh Thánh đối với sự dạy dỗ của ông.

 

Khi bạn khám phá ra rằng điều gì đó bạn luôn tin tưởng, không có nền tảng trong Lời Đức Chúa Trời, và điều này được khẳng định trong tâm linh và tâm trí của bạn, sau khi nghiên cứu kỹ Lời và sau khi tham khảo ý kiến ​​của những người hiểu thánh kinh hơn bạn, thì bạn sẽ chỉ còn lại một mình. quá trình hành động mở ra cho bạn, nếu bạn muốn duy trì tính chính trực của mình; đó là trung thực với Đức Chúa Trời và loài người và thay đổi quan điểm của bạn ngay lập tức, bất kể hậu quả là gì. Đây là nơi mà tình yêu của chúng ta đối với sự thật thường được thử thách. Mong muốn danh dự của chúng ta trước những người có quan điểm sai lầm có thể cản trở chúng ta trung thực.

 

Đức Chúa Trời có thể nói lại với chúng ta để xem liệu chúng ta có thành thật với lẽ thật mà Ngài đã đối diện với chúng ta hay không. Nếu Ngài thấy chúng ta thiếu chính trực, hoặc vì chúng ta thiếu khiêm tốn để thừa nhận rằng ban đầu chúng ta đã nhầm lẫn hoặc vì chúng ta thiếu can đảm để chống lại những người khác có quan điểm mà chúng ta coi trọng, thì Ngài sẽ cho phép chúng ta ở lại với 'điểm đui mù của mình. 'và tin những gì là sai lầm. (2 Tê 2: 10,11). Mặt khác, nếu chúng ta chọn con đường chân thật, Đức Chúa Trời sẽ dẫn chúng ta đến ánh sáng lớn hơn từ Lời của Ngài.

Zac Poonen-

Chủ Nhật, 18 tháng 10, 2020

NHỮNG BÀN TAY ĐẸP

Có phải ? :

Bàn tay đẹp là bàn tay trắng muốt,
Ngón búp măng, móng chuốt nhuộm màu son.
Dáng thanh thanh, da mát mịn mềm non,
Để dành ngắm, để dành tôn, để mộng ? .

Không thế !, mà là :
Bàn tay đẹp là bàn tay “lao động”,
Chuyển đường gân, dâng sức sống cho đời.
Hiện khắp chốn và ở khắp mọi nơi,
Như đất nước ~ như khí trời ~ vũ trụ.

Bàn tay đẹp là bàn tay “nông vụ”,
Đem sức người tranh đấu với thiên nhiên.
Biến tấc vàng trong tấc ruộng bùn đen,
Đổi hạt ngọc, bằng mồ hôi rơi thánh thót.

Bàn tay đẹp là bàn tay “thầy thuốc”,
Vực nhân sinh ra khỏi vuốt tử thần.
Dao Hoa Đà, kim Biển Thước tuyệt luân,
Hoàn trả “khổ nhân” về hạnh phúc ! .

Bàn tay đẹp là bàn tay “giáo chức”,
Luyện “i tờ” cho đến mức thành danh.
Đúc gan trung, rèn trí dõng hùng anh,
Lò sản xuất tài danh cho xứ sở.

Bàn tay đẹp là bàn tay “cô đỡ”,
Đưa “cô nhân” qua biển khổ mồ côi.
Rước hài nhi ra ánh sáng cuộc đời,
Tài nhơn lực họa theo tài thiên tạo.

Bàn tay đẹp là bàn tay “tần tảo”,
Gánh đôi vai nặng cơm áo chồng con.
Gia đình vui nhờ bát sạch, canh ngon,
Tài tháo vát, cả thuộc linh + thuộc thể .

Bàn tay đẹp là bàn tay “công nghệ”,
Dựng tương lai cho thế hệ huy hoàng.
Thần chiến tranh “tàn bạo” diễn thương tang,
Tay cần mẫn “dịu dàng” chăm kiến tạo.

Bàn tay đẹp là bàn tay “từ mẫu”,
Nâng ấu nhi trong giấc ngủ êm đềm.
Giặt uế nhơ ròng rã vẫn điềm nhiên,
Dìu từng bước, rồi luyện rèn chí khí.

Bàn tay đẹp là bàn tay “chiến sĩ”,
Chống xâm lăng, gìn bờ cõi thanh bình.
Cổi xiềng gông cho dân tộc trưởng thành,
Gầy vận hội cho quang vinh Tổ Quốc.

Bàn tay đẹp là bàn tay “đạo đức”,
Xoa vết đau, xua tủi cực trần gian.
Xóa tật bịnh, nghèo, mê, dốt, côi, tang,
Dẹp địa ngục, xây Thiên Đàng trên đất .

Bàn Tay Đẹp dựng xây “Làng Cơ Đốc” .
Đem ấm no cho toàn thể nhân sinh
Sung túc vật chất ~ Sung mãn tâm linh .
Sống hạnh phúc “dọn mình” về Thiên Quốc.

Tròn NHIỆM VỤ Thỏa Vui nơi CÕI ĐẤT,
Trọn HIỂN VINH Lạc Hỉ chốn THIÊN ĐÀNG !.
HUỲNH LIÊN
&