Thứ Tư, 21 tháng 10, 2020

TÌNH ĐẦU-

Tuổi thanh xuân của chính con,

Tình yêu trong buổi đính hôn lạ lùng,

Dù trong sa mạc mênh mông,

Theo Ta hết dạ, hết lòng keo sơn,

 Mối tình tiết nghĩa vuông tròn,

Trái đầu mùa thánh chu toàn kính tôn,

Ái tâm con chẳng tiêu mòn,

Ta luôn ghi nhớ trường tồn, con ơi!

.

Tổ tiên con gặp ta rồi,

Trong nơi hoang mạc không người định cư,

Đầu mùa trái chín vả tơ,

Trái nho bói quả ban sơ đó mà;

Vinh quang của họ hé ra,

Tức thì bay mất như là đàn chim,

Say mê thần tượng sai lầm,

Dạ con khô héo âm thầm hổ ngươi!

.

Tình đầu con để đâu rồi,

Nên con hâm hẩm thiu ôi đáng buồn?

Thâu đêm cầu nguyện mất luôn,

Như Sa-mu-ên nước mắt tuôn khẩn cầu?

Ngày đêm bốn chục kêu gào,

Trước kia con có, thế sao không còn?

 Ăn năn hồi phục nha con,

Tình đầu quý giá trường tồn với Ta.

MK. 21-10-2020-

Giê. 2: 1-3; Ô sê 9:10-11-, “Ði đi! Ngươi sẽ kêu vào tai Yêrusalem rằng: Ðây là lời của Yavê: Vị tình, Ta nhớ lại tiết nghĩa thiếu thời của ngươi, mối tình vào buổi đính hôn, làm sao ngươi đã theo Ta trong sa mạc, trên đất không hề thấy có hạt giống gieo. Israel là của thánh dành kính Yavê, của đầu mùa trong các hoa lợi của Người”.- “Ta đã tìm thấy Israel như những chùm nho trong sa mạc. Ta đã nhìn đến cha ông các ngươi như vả thời trân khi cây bói quả. Còn chúng, chúng đã đến Baal-Pơor, chúng đã hiến mình cho đồ ô nhục. Chúng đã thành đồ tởm như cái chúng yêu.  Ephraim, vinh quang của nó sẽ như bầy chim bay đi mất; hết sinh, hết chửa, hết thụ thai”.