Mathio 24:1-51
https://www.facebook.com/101303225616266/videos/676012260255486/
Các nhà hóa học nói rằng nước mắt là một sự kết hợp của sodium chloride (muối ăn), phosphate (chất lân, chất vôi), chất nhầy và nước. Mục tử thì nói rằng nước mắt là sự chảy máu của một trái tim tan vỡ. Các sĩ quan cảnh sát sẽ nói rằng nước mắt là một dấu hiệu của sự yếu đuối.
Ma-thi-ơ 23
Mathio 23:38, “Nầy, nhà các ngươi sẽ bị hoang phế!”
Trên đây là phán quyết của Chúa trên nhà Israel do miệng Ngài tuyên ra vào năm 30, và đến năm 70 SCN, Chúa đã dùng quân La mã tiêu diệt đền thánh và thành thánh Jerusalem. Tôi tin phán quyết nầy cũng đã đang xảy ra trên nhà của Đức Chúa Trời hôm nay, là giáo hội nói chung, như sứ đồ Phi-e-rơ đã xác quyết trước khi có sự cố năm 70 xảy ra: “Vì thời kỳ phán xét đã đến, bắt đầu từ nhà Đức Chúa Trời; nếu bắt đầu từ chúng ta thì sự cuối cùng của những kẻ không vâng phục Tin Lành Đức Chúa Trời sẽ thế nào?” (1 Phiero 4:17).
Nhớ lại, trước khi Chúa phán câu: “Nầy, nhà các ngươi sẽ bị hoang phế!”, Ngài đã cỡi lừa con vào thành thánh. Ngay sau đó Ngài đến đền thờ dọn sạch nó. Hơn ba năm trước khi Ngài dọn sạch đến thờ lần thứ nhất, Ngài gọi đền ấy là của Cha Ngài (Giăng 2), hôm nay, trong lần dọn dẹp lần cuối cùng Ngài nói đền thờ đó chỉ là nhà cầu nguyện của muôn dân.. Rồi ba hôm sau, Ngài tuyên ra 8 lời khốn thay, nguyền rủa giai cấp cầm quyền Do thái giáo, và tuyên bố phán quyết: “Nầy, nhà các ngươi sẽ bị hoang phế!”- và đền thờ đó đã hoang phế thật sự hơn 1950 năm qua..
Các bạn ơi, nếu chúng ta suy nghĩ ra lý do mà đền thờ Jerusalem đã bị hoang phế, tôi tin chúng ta sẽ hiểu được lý do tại sao giáo hội Tân ước hôm nay nói chung cũng đã hoang phế.
-- “Các ngươi đừng để người nào gọi mình là thầy (ra-bi); vì các ngươi chỉ có một Thầy (Teacher0, còn mọi người đều là anh em“--Chúa đã 8 lần, dùng tám lời nặng nề nguyền rủa tập đoàn cầm quyền tôn giáo. Tập đoàn nầy có các thầy (Ra-bi) câu 8, 9. Chữ Ra-bi nghĩa đen là” đấng đáng được tôn kính”. Chúa Giê-su không hề dùng chữ “ra-bi” làm ngôi thứ nhất khi Ngài nói chuyện. Một vài lần người ta gọi Ngài là “ra-bi” (Giăng 1: 38, 20:16). Các môn đồ thường gọi Ngài là “Chúa”, còn người Do thái vô tín gọi Ngài là “thầy” (teacher), Chúa cấm chúng ta làm ra-bi. Vào thời Trung cổ Giáo hội dựa vào Thi thiên 111: 9- “Danh Ngài (Chúa) là thánh và đáng kính sợ”, mà đặt ra một tước hiệu là Reverend (viết tắt là Rev.), nghĩa là người tôn kính. Tước hiệu nầy có giá trị tương đương chữ Ra-bi, đã đặt cho hàng tăng lữ, giáo phẩm trong giáo hội. Các bậc hàng giáo phẩm đều là các rev. , các bậc đáng tôn kính cả. Nhưng Chúa lên án và ghét bỏ (Khải 2: :6)..
-- “Cũng đừng gọi bất cứ người nào trên đất nầy là cha; vì các ngươi chỉ có một Cha, là Đấng ở trên trời”. Tôi không cần nói, anh em cũng thừa biết một giáo hội kia có hàng tăng lữ tự xưng mình “cha” trên mọi người trong chi hội mình, và làm “cha” trên thân sinh, từ mẫu của mình nữa. Điều lạ lùng là có vài hệ phái Tin Lành, trong đó, hàng giáo phẩm ra lệnh cho con cái Chúa gọi mình là “cha” là “mẹ” cách công khai. Thật là lối sống: “thích ngồi chỗ danh dự trong bữa tiệc và những ghế quan trọng nhất trong các nhà hội”. Đáng bị lên án thay!
-- “Cũng đừng để người nào gọi mình là chủ; vì các ngươi chỉ có một Chủ, là Đấng Christ”.. Theo nguyên ngữ chữ “chũ” xuất hiện hai lần trong câu nầy , theo nguyên văn là kathegetes. Chữ nầy có nghĩa là người chỉ đạo, lãnh đạo. Ngày nay có nhều nhà chỉ đạo, nhiều nhà lãnh đạo dân Chúa. Họ hành xư qua mặt Đấng Christ, vì Ngài là nhà lãnh đạo Đức Chúa Trời bổ nhiệm làm Đầu của giáo hội chung. (Eph 5:23).
Nếp sống khác biệt của tập đoàn giáo quyền bộ ba: --ra-bi (rev.), các cha, các chủ lãnh đạo nên nhà Chúa bị án phạt hoang phế. Tập đoàn tôn giáo bộ ba nầy ngồi trên tòa Môi-se ra phán quyết về mọi sự vụ đời sống của con chiên, gán gánh nặng khó mang cho con chiên, đè nén con chiên, lợi dụng tiền bạc của quả phụ trong giáo hội.
Tập đoàn ra-bi tái xuất hiện trong giáo hội hôm nay sau khi dổi thay các danh hiệu là “sư”, là reverend (Rev). Chúa chỉ chấp nhận người chăn, mục tử (xem Lu ca 2:8). Ngài cũng tự xưng là Người chăn, là mục tử, mà con người ta dịch chữ “người chăn” trong Epheso 4:11 ra chữ “mục sư”. Vì theo triết lý Á Đông:-- “quân sự phụ” , thì sư là bậc tôn kinh hơn cha mẹ. Nên “sư” trong mục sư chính là ra-bi ngày nay. Chũ reverend (rev.) cũng đồng nghĩa..Tôi khuyên anh chị em đang mang chức sắc “mục sư” hãy đổi mình làm mục tử đi. Vì chũ “sư” (ra-bi), chữ Reverend (rev), chữ “cha”, chữ “Lãnh đạ” (chủ”--- tât cả đều nằm dưới 8 lời nguyền rủa của Chúa. Và chính nếp sống bề ngoài, ăn trên ngồi trước, ngồi trên tòa Môi sẽ của anh em sẽ đem giáo hội chung đến tình trạng hoang phế hôm nay, và cuối cùng mọi hình thức bên ngoài của Giáo hội sẽ bị xóa sổ khi antichrist lên ngôi (Khải 17: 16).
Tôi cầu nguyện để anh chị em, là tập đoàn cầm quyền trong giáo hội hiện nay, được Chúa lột xác, biến đổi, để anh chị em sẽ trở nên: “các nhà tiên tri, những người khôn ngoan (minh triết), các thầy thông giáo” của Chúa sai đến (Mathio 23: 34).. Thầy thông giáo tích cực đây là người thông thạo kinh thánh như sứ đồ Phao-lô (Mathio 13:52). Thầy thông giáo nầy không nằm trong tập đoàn Ra-bi trên đây.
Trước tình trạng nhà Chúa đang bị hoang phế, đã trở thành nhà lớn khoa đại, bề ngoài huênh hoang, Chúa vẫn còn có những nhà tiên tri, những người khôn ngoan, các thầy thông giáo thuộc linh, và “ những người được sai đến” đang sống giữa chúng ta. Anh em không nhận ra họ, còn bách hại họ, và cứ quỵ phục tập đoàn ra-bi đáng tôn kính kia, thì Nhà Chúa hôm nay không thể không đi dần vào tình trạng hoang phế và điều tàn.--- dành sằn cho 10 sừng con thú làm cỏ.
Hodos 6-3-2022