Thứ Bảy, 7 tháng 6, 2014

NHÃ CA 12- SỰ TRÔNG ĐỢI (Phần B)


HI VỌNG TRONG TÌNH YÊU VÀ QUYỀN NĂNG CỦA CHÚA


Sau khi Chúa nói với nàng theo cách này, nàng Shulammite đáp lại: “hãy đặt cho tôi như một dấu ấn trên lòng chàng, như một dấu ấn trên cánh tay chàng; vì tình yêu trú ngụ. Dường như nàng muốn nói: “Ngài đã nhắc nhở tôi rằng chính Ngài đã đánh thức tôi dưới cây táo. Tôi muốn nhắc lại Ngài rằng tôi là người ở trong lòng Ngài để tôi không bao giờ có thể bị bôi xóa. Tôi cũng muốn nhắc Ngài rằng tôi yếu đuối. Vì vậy, Ngài phải đặt tôi như một dấu ấn trên cánh tay Ngài. Xin hãy che chở tôi, nâng đỡ tôi và bảo tồn tôi bằng quyền năng của Ngài. Niềm ao ước thiết tha của tôi là cứ ở trong mối liên hiệp này với Ngài mãi mãi và không bao giờ lìa khỏi Ngài.”

NHÃ CA 12-SỰ TRÔNG ĐỢI (Phần A) 16 Hours, 41 Minutes ago


“Ô, ước chi chàng là anh tôi, là người được nuôi nơi vú của mẹ tôi! Nếu gặp chàng ở ngoài, tôi sẽ hôn chàng, và sẽ chẳng ai khinh miệt tôi. Tôi sẽ dẫn chàng và đem chàng vào trong nhà mẹ tôi, là người đã chỉ dẫn tôi; tôi sẽ cho chàng uống rượu pha hương liệu từ nước trái thạch lựu của tôi. Tay trái chàng sẽ kê dưới đầu tôi, và tay phải chàng ôm chặt lấy tôi. Hỡi các con gái Jerusalem, ta nài khuyên các ngươi, đừng làm kinh động hay đánh thức người yêu của ta cho đến khi nàng vui thỏa. Người nữ này là ai mà đi lên từ đồng vắng, nương dựa nơi người yêu dấu của nàng? Ta đã đánh thức nàng dưới cây táo: tại đó mẹ nàng đã lao tác vì nàng; tại đó bà đã lao tác và sinh ra nàng. Hãy đặt tôi như một dấu ấn trên lòng chàng, như một dấu ấn trên cánh tay chàng; vì tình yêu mạnh như sự chết, sự ghen tuông hung bạo như Âm Phủ; các tia chớp của nó là các tia lửa, một ngọn lửa của Đức Jehovah. Nước nhiều chẳng tưới tắt được tình yêu, các cơn lụt cũng không nhận chìm được nó. Nếu một người đem cả gia sản mình để đổi lấy tình yêu, chắc sẽ bị khinh miệt vô cùng. Chúng tôi có một em gái nhỏ, chưa có nhũ hoa: chúng tôi sẽ làm gì cho em gái mình vào ngày nàng được hứa hôn? Nếu nàng là bức tường, chúng ta sẽ xây trên nàng một lỗ châu mai bằng bạc; còn nếu nàng là cánh cửa, chúng tôi sẽ rào quanh nàng bằng ván hương nam. Tôi là một bức tường, và ngực tôi như các ngọn tháp; còn trong mắt chàng tôi giống như một người đã tìm thấy hòa bình. Solomon có một vườn nho ở Baal-hamon: chàng cho những kẻ giữ vườn thuê vườn nho của mình; mỗi người phải đưa một ngàn shekel về bông trái nó. Vườn nho của tôi, là điều thuộc về tôi, ở trước mặt tôi. Hỡi Solomon, chàng sẽ có một ngàn; còn những người giữ bông trái sẽ có hai trăm. Hỡi chàng là người cư trú trong các khu vườn, các bạn đồng hành của tôi lắng nghe tiếng chàng; hãy cho tôi nghe với. Người yêu dấu của tôi ơi, hãy chóng đến, và hay giống như con linh dương hay con nai tơ trên các núi hương liệu (Nhã Ca 8:1- 14)

TỘI NHÂN GIÀU CÓ HẤP HỐI

Người giàu lao nhọc hư không,
Gom vàng chất đống uổng công ích gì;
Nhìn người nghèo cách khinh khi,
Khoe khoang của cải thiếu gì nữa đâu?.

Rượu tây, rượu quí không sao
Nguôi ngoai tim nhức, đầu đau kinh hồn,
Tránh xa, hối lộ tử thần,
Giường ngà, gối ngọc số phần chết thôi.

Hồn người nấn ná không vui,
Không vâng lời gọi để rồi ra đi;
Loanh quanh từ giả biệt li
Ngôi nhà đất sét nằm ì xanh xao.

Thân chen vào huyệt với nhau,
Nơi vua, nô lệ bằng nhau chỗ nằm;
Xương vua mòn mõi lằm bằm
Chen nằm với cốt dân tầm thường hơn.

Isaac Watts
Minh Khải lược dịch 6-6-2014


Thi thiên 49:6.9, “Chúng nó nhờ cậy nơi tài sản mình, Phô trương của cải dư dật mình… Vì giá chuộc mạng sống họ thật mắc quá, Người không thể làm được đến đời đời-
Truyền đạo 8:8, “Chẳng có ai cai trị được sanh khí để cầm sanh khí lại; lại chẳng ai có quyền về ngày chết; trong khi tranh chiến chẳng có sự miễn thứ; sự gian ác nào cứu được kẻ làm ra nó”.

Gióp 3:14-15, “Cùng các vua và mưu sĩ của thế gian, Đã cất mình những lăng tẩm; Hoặc với các quan trưởng có vàng, Và chất bạc đầy cung điện mình;” 

Thứ Sáu, 6 tháng 6, 2014

NHÃ CA 11- CÔNG CHÚA-- (phần B)


CÙNG LAO TÁC VỚI CHÚA


1. “Tôi Đã Đi Xuống Vườn Hạnh Đào
Kế đến, nàng Shulammite nói: “Tôi đã đi xuống vườn hạnh đào” (bởi sự thương xót của Đức Chúa Trời, nàng bắt đầu hợp tác với Chúa; nàng có đôi chút nhận thức về cách để lao tác cho Ngài và phục vụ Ngài) “để xem sự tươi mới của thung lũng, xem cây nho đã kết nụ và thạch lựu đã trổ hoa chưa” (6:11). Việc nàng nhìn thấy sự tươi mới của thung lũng có nghĩa là nàng có khả năng biện biệt công tác của Đức Chúa Trời và sự vận hành của sự sống Đức Chúa trời. Khi nàng lao tác, nàng không yêu cầu những người khác đi theo cách mà nàng đã kinh nghiệm sự chúc phước của Chúa. Nàng không mong đợi những người khác sẽ được chúc phước theo cách mà nàng đã được chúc phước. Chính Chúa đã dẫn dắt nàng; những người khác nên bước theo Ngài. Nàng đã đi xuống “nhà máy” của Chúa để xem các dấu hiệu về công tác của Đức Chúa Trời, và nàng nhìn thấy sự tươi mới của thung lũng. (Thung lũng chỉ về những người sống dưới sự chăm sóc của Đức Chúa Trời). Hơn nữa, nàng nhìn xem nho đã kết nụ chưa. Điều này có nghĩa là nàng muốn nhìn xem Chúa có vận hành hay dẫn dắt thêm nữa hay không. Điều nàng dự định làm là xem Linh có đang dẫn dắt con cái Ngài tiến tới hay không.

NHÃ CA 11- CÔNG CHÚA (phần A)




Hỡi người xinh đẹp nhất trong các người nữ, người yêu dấu của nàng đã đi đâu? Người yêu dấu của nàng quay về hướng nào, để chúng tôi có thể cùng nàng đi tìm cháng? Người yêu dấu của tôi đã đi xuống khu vườn của chàng, đến các mảnh đất hương liệu, để nuôi dưỡng trong các khu vườn và hái hoa huệ. Tôi thuộc về người yêu dấu của tôi, và người yêu dấu của tôi thuộc về tôi; chàng chăn thả bầy của chàng giữa các hoa huệ. Người yêu của ta ơi!, nàng đẹp như Tirzah, đáng yêu như Jerusalem, đáng sợ như một đội quân giương cờ xí. Hãy xoay mắt nàng khỏi ta, vì chúng áp đảo ta, tóc nàng như một bầy dê nằm nghỉ trên núi Gilead. Răng nàng như bầy chiên cái mới tắm rửa lên, tất cả đều sinh đôi, và không con nào trong số chúng bị bắt mất con. Đôi má nàng như miếng thạch lựu sau tấm mạng che. Có sáu mươi hoàng hậu, tám mươi cung phi và vô số trinh nữ. Chim bồ câu của ta, người hoàn hảo của ta, chỉ là một; nàng là người duy nhất của mẹ nàng, kẻ được chọn của người đã sinh ra nàng. Các con gái đã thấy nàng, và họ cho là nàng có phước; các hoàng hậu và cung phi cũng khen ngợi nàng. Người nữ này là ai mà nhìn về phía trước như rạng đông, đẹp như mặt trăng, tinh sạch như mặt trời, đáng sợ như một đội quân giương cờ xí? Tôi đã đi xuống vườn hạnh đào để xem sự tươi mới của thung lũng, xem cây nho đã kết nụ và thạch lựu đã trổ hoa chưa. Trước khi tôi nhận ra, hồn tôi đã đặt tôi ở giữa các cỗ xe thuộc dân tộc cao quý của tôi. Hỡi Shulammite, hãy trở về, để chúng tôi có thể ngắm nàng. Tại sao các ngươi ngắm nhìn Shulammite như nhìn vào sự nhảy múa của hai trại quân? Hỡi công chúa, các dấu giày nàng đẹp biết bao! Các bắp vế no tròn của nàng giống như ngọc châu, tác phẩm từ đôi tay của một nghệ nhân khéo léo. Rốn nàng là một cái ly tròn chẳng hề thiếu rượu pha; bụng nàng là một đống lúa mì, được rào lại bằng hoa huệ. Đôi nhũ hoa nàng như hai con nai nhỏ, cặp linh dương sinh đôi. Cổ nàng như ngọn tháp ngà; mắt nàng giống như các ao ở Heshbon gần cổng Bath- rabbim; mũi nàng như ngọn tháp Lebannon, đối diện với Damascus. Đầu nàng giống như Carmel ở trên nàng, và mái tóc trên đầu nàng tựa như sắc tía. Vua bị các lọn tóc nàng quấn chặt. Ồ người yêu, nàng xinh đẹp và dễ chịu biết bao trong các niềm vui thích! Tầm vóc nàng tựa như cây chà là, và ngực nàng như các chùm trái. Ta nói, ta sẽ trèo lên cây chà là; ta sẽ bám chặt các nhánh nó; và hãy để cho ngực nàng như các chùm nho, hương thơm của mũi nàng như những trái táo, còn vòm miệng nàng như rượu thượng hạng– chảy êm dịu xuống cho người yêu dấu của tôi, lướt qua môi những kẻ ngủ. Tôi thuộc về người yêu dấu của tôi, và niềm ao ước của chàng dành cho tôi. Hãy đến, người yêu dấu của tôi ơi, chúng ta hãy đi ra, vào trong các cánh đồng, trú trong các làng mạc. Chúng ta hãy dậy sớm vì các vườn nho; chúng ta hãy xem nếu như nho đã kết nụ, hoa đã nở, thạch lựu đã trổ hoa, thì tại đó tôi sẽ dâng tình yêu tôi cho chàng. Những trái táo dại tỏa ngát hương thơm, và khắp các cửa của chúng ta là mọi trái tuyển, mới cũng như cũ. Người yêu dấu của tôi ơi, tôi đã tích trữ những trái ấy cho chàng. (Nhã ca 6: 1- 7:13)


SỰ KHAO KHÁT CỦA CÁC CON GÁI JERUSALEM

Khi nàng Shulammite nói trong đức tin và sự tin chắc của nàng: “Đây là người yêu dấu của tôi, và là bạn tôi,” các con gái Jerusalem hỏi nàng: “Hỡi người xinh đẹp nhất trong các người nữ, người yêu dấu của nàng đã đi đâu? Người yêu dấu của nàng quay về hướng nào, để chúng tôi có thể cùng nàng đi tìm chàng?”(6:1). Vì Chúa của nàng quá kỳ diệu, họ ao ước cùng với nàng đi tìm Ngài, vì người yêu dấu mà nàng mô tả dường như rất khác với những người yêu dấu của những người khác.
Sau khi Chúa đã công tác trong anh em nhiều năm, anh em nên thấy rằng mình có khả năng trao cho người khác sự giúp đỡ, cho dù anh em có thể bị từ chối, hổ thẹn và khô hạn về mặt thuộc linh. Vào một thời điểm như vậy, điều anh em làm chứng không phải là cảm nhận, sự khải thị hay sự soi sáng của anh em, nhưng đúng hơn là các kinh nghiệm của anh em về công tác của Đức Chúa Trời trên anh em. Dù anh em “lên” hay “xuống” cũng sẽ không thành vấn đề, vì đến lúc đó anh em đã ở trong bàn tay của Đức Chúa Trời nhiều năm rồi. Bất kể tình trạng của anh em là gì? Các lời từ kinh nghiệm của anh em có thể ở trong sự yếu đuối, nhưng anh em có khả năng giúp người khác theo đuổi Đấng Christ. Nhờ anh em, những người khác sẽ nói: “Chúng ta hãy cùng nhau tìm kiếm Ngài.”

KHÔI PHỤC SỰ HIỆN DIỆN CỦA CHÚA

“ Người yêu dấu của tôi
Đã đi xuống khu vườn của chàng”
Rồi đột nhiên người nữ này nói: “Người yêu dấu của tôi đã đi xuống khu vườn của chàng.” Bây giờ nàng biết Ngài ở đâu. Ngài ở trong lòng nàng– khu vườn rào kín– và không điều gì có thể phân rẽ họ.

Trong chương 5, nàng yêu cầu các con cái Jerasalem cầu nguyện cho nàng và giúp nàng tìm ra Chúa của nàng, vì nàng thật sự yêu Ngài. Khi nàng thức tỉnh để mô tả Ngài, mối liên hệ của nàng với Chúa được phục hồi ngay lập tức. Nàng được khích lệ và nhận thức rằng thật ra Chúa đã không lìa khỏi nàng. Nàng có thể đồng thanh với tác giả của Hymns, #254: “ Ô, lạ lùng thay! Ngài ở với chúng tôi, chẳng cần tìm kiếm ở nơi cao hay vực sâu.” Người yêu dấu của nàng ở trong nàng.

Dường như nàng muốn nói: “Các chị có thể tìm Ngài ở đâu? Để tôi cho các chị biết, Chúa của tôi đang ở trong khu vườn của Ngài, và tôi là khu vườn của Ngài. Nếu các chị tìm kiếm Chúa, các chị có thể tìm thấy Ngài ở đây bên trong tôi. Nếu các chị muốn kinh nghiệm Ngài, tôi có thể cho các chị biết phải làm thế nào. Nếu các chị muốn biết Ngài, tôi có thể chỉ cho các chị phương cách.” Bây giờ người nữ nầy có khả năng làm chứng rằng không điều gì có thể phân rẽ nàng khỏi Chúa– nàng ở trong Chúa và Chúa ở trong nàng. Vì đối với nàng, sống là Đấng Christ, và cách sống của nàng trên đất là một cách sống tôn đại Đấng Christ (Phil. 1:20 – 21).

“ ĐẾN CÁC MẢNH ĐẤT HƯƠNG LIỆU”

Nàng Shulammite tiếp tục nói rằng người yêu dấu của nàng đã không chỉ đi vào trong khu vườn của Ngài mà còn “đến các mảnh đất hương liệu.” Nàng nhận thức rằng không chỉ nàng là khu vườn của Chúa, mà các thánh đồ khác cũng là các mảnh đất hương liệu, vì họ cũng có kinh nghiệm và đầy dẫy sự sống.

Chúng ta cần nhớ rằng sự tăng trưởng và sự cung ứng sự sống của chúng ta đều không chỉ từ Chúa mà còn từ các anh chị em. Sự cung ứng của hội thánh không chỉ đến từ một mình Chúa; các thánh đồ cũng cung ứng sự sống cho hội thành. Vì họ có các kinh nghiệm về Chúa nên họ là nguồn cung ứng sự sống, và họ là các mảnh đất hương liệu trong hội thánh.

Người yêu dấu của nàng cũng đã đi xuống khu vườn “để nuôi dưỡng trong các khu vườn và hái hoa huệ,” Chúa đang chăn dắt và hái hoa huệ trong lòng của các tín đồ Ngài. Hoa huệ chỉ về sự thuần khiết và vui mừng, là những điều đến từ chính Chúa và cũng vì Ngài.

“TÔI THUỘC VỀ NGƯỜI YÊU DẤU CỦA TÔI
, VÀ NGƯỜI YÊU DẤU CỦA TÔI THUỘC VỀ TÔI”

Bây giờ nàng làm chứng: “Tôi thuộc về người yêu dấu của tôi, và người yêu dấu của tôi thuộc về tôi.” Trong chương 2, nàng nói: “Người yêu dấu của tôi thuộc về tôi, và tôi thuộc về chàng” ( 2: 16). Ban đầu nàng là trung tâm, và sự vui hưởng cũng như sự theo đuổi thuộc linh của nàng là vì chính nàng. Bây giờ nàng nhận thức rằng nếu đầu của Chúa đầy sương thì đầu của nàng cũng phải đầy sương, và nếu mái tóc Ngài ướt đẫm những giọt sương đêm thì mái tóc nàng cũng phải như vậy (5:2). Bây giờ nàng hoàn toàn sẵn lòng chịu đồng nhất với Chúa trong các nỗi khổ của Ngài.

Ở đây, trung tâm của đời sống nàng đã thay đổi. Nàng không còn là trung tâm nữa mà là Chúa. Bây giờ nàng có thể nói: “Tôi thuộc về Chúa, và Ngài thuộc về tôi.”
Anh chị em ơi, có lẽ ngày nay anh chị em không có nhiều sự tin chắc để nói: “Tôi thuộc về Chúa”; cho đến bây giờ anh chị em chỉ có thể nói: “Chúa thuộc về tôi”. Thí dụ, khi kỳ huấn luyện này sắp kết thúc, anh chị em có thể trở nên lo lắng về việc làm thế nào để tiếp tục hoặc phải làm gì kế tiếp. Tuy nhiên, nếu kinh nghiệm của anh chị em là anh chị em thuộc về Đấng Yêu Dấu của mình thì anh chị em sẽ không có gì phải sợ. Anh chị em sẽ biết rằng dù ở trong đất nước của mình hay đi ra nước ngoài, anh chị em cũng thuộc về Chúa. Dù mọi sự có thuận lợi hay không, anh chị em vẫn thuộc về Chúa. Khi ở trong mối liên hiệp trọn vẹn với Chúa, anh chị em có thể nói: “Chúa ôi, tôi hoàn toàn thuộc về Ngài.” 

Thực tại của nếp sống hội thành không nằm ở chỗ anh em lao tác bao nhiêu hoặc đã hoàn thành bao nhiêu điều vĩ đại. Nếu anh em có thể nói cách chân thật: “Tôi thuộc về Đấng Yêu Dấu của tôi,” thì điều theo sau là anh em sẽ có khả năng cung ứng cho người khác và họ sẽ mong mỏi sự giúp đỡ của anh em.

Một khi anh em có sự nhận thức này – “Tôi hoàn toàn thuộc về Chúa, tôi không ao ước gì ngoài Chúa, và tôi chỉ yêu Ngài” – anh em sẽ có sự yên nghỉ không tả xiết. Anh em sẽ được giải phóng khỏi việc cố gằng làm vừa lòng người khác hoặc để có được sự khen ngợi của họ. Nguyện Chúa giải phóng chúng ta khỏi bất cứ sự tìm kiếm nào khác để chúng ta có thể nói cách thành thật: “Tôi thuộc về Chúa.Tôi thuộc về Đấng Yêu Dấu của tôi, và Ngài thuộc về tôi.”

“CHÀNG CHĂN THẢ BẦY CỦA CHÀNG GIỮA CÁC HOA HUỆ”

Người tìm kiếm đáng yêu nói tiếp: “chàng chăn thả bầy của chàng giữa các hoa huệ”(6:3). Giống như trước đây, bây giờ Ngài cũng đang chăn dắt. Giống như trước đây đã cho bầy ăn (2:16), bây giờ Ngài cũng đang làm như vậy. Câu này cũng chỉ ra rằng có nhiều “hoa huệ” khác ngưỡng trông Chúa trong đức tin, và Chúa chăm sóc họ.

LỜI CHỨNG CỦA CHÚA VỀ NÀNG SHULAMMITE

1. Một Nơi Cư Trú Đẹp Đẽ và Đáng Yêu

Trước Mặt Đức Chúa Trời và Một Người
Chiến Thắng Đáng Sợ Trước Mặt Kẻ Thù.
Bây giờ Chúa làm chứng về vẻ đẹp của Shulammite. Ngài bắt đầu bằng : “Người yêu của ta ơi, nàng đẹp như Tirzah, đáng yêu như Jerusalem, đáng sợ như một đội quân giương cờ xí” (6:4).

Ở đây, Chúa đề cập đến ba điều. Thứ nhất là nàng đẹp như Tirzah. Tirzah là nơi tọa lạc của cung điện của Solomon. Việc nàng xinh đẹp như Tirzah chỉ tỏ rằng quyền bính ở với nàng. Bởi sự thuận phục và mối liên hiệp của nàng đối với Chúa, cách sống của nàng được trộn lẫn với Vua, và bởi đó nàng biểu lộ vương quyền của Ngài. Chúng ta kinh nghiệm điều này khi chúng ta ở trước sự hiện diện của một vài anh em nào đó. Khi nghe các lời của họ, chúng ta đơn giản cảm thấy họ đẹp như Tirzah.

Thứ hai, Chúa đề cập rằng nàng đáng yêu như Jerusalem. Jerusalem là nơi có đền thờ, là điều tượng trưng cho hội thánh. “Jerusalem” là nơi hội thánh của Đức Chúa Trời được xây dựng. Nếu chúng ta đáng yêu như Jerusalem, thì chúng ta là một nguồn cung ứng trong hội thánh. Khi dân chúng gặp chúng ta, họ sẽ cảm thấy tương lai của hội thánh xán lạn, vì chúng ta vận dụng phần của mình vì sự xây dựng hội thánh. Chúng ta không chỉ đại diện cho Vua ở trên đất mà còn đem đến sự yên nghỉ có vương quyền ở với chúng ta mà còn có cả nơi cư trú của Đức Chúa Trời.

Thứ ba, Chúa đánh giá cao việc người yêu của Ngài “đáng sợ như một đội quân giương cờ xí.” Nàng không chỉ biểu lộ vẻ đáng yêu trước mặt Đức Chúa Trời mà còn biểu lộ tính đáng sợ trước mặt kẻ thù và thế giới. Sự hiện diện của nàng khiến cho lòng kẻ thù kinh hãi, và nàng cũng đẩy lùi thế giới để nó không dám xuất hiện trong nếp sống hội thánh nữa. Thật vậy, nàng cùng với Chúa nhìn xuống từ các hang sư tử và các núi con beo (4:8). Nàng thật thắng thế dường nào!

2. Tình yêu của Nàng Dành Cho Chúa 
Áp Đảo Ngài – “Hãy Xoay Mắt Nàng Khỏi Ta”

Khi anh em hoàn toàn được liên hiệp với Chúa thì không chỉ Ngài sẽ ảnh hưởng đến anh em, nhưng anh em cũng sẽ ảnh hưởng đến Ngài. Lời Ngài và sự chuyển động của Ngài ảnh hưởng đến anh em, và các lời cũng như các sự chuyển động của anh em cũng ảnh hưởng đến Ngài như vậy.

Đây là lý do tại sao Chúa nói: “Hãy xoay mắt nàng ra khỏi ta, vì chúng áp đảo ta.” Dường như Chúa muốn nói: “Khi nàng nhìn Ta, Ta không thể không đầu hàng. Khi nàng nhìn Ta, Ta không thể không bị nàng chinh phục. Hãy xoay mắt nàng khỏi Ta.” Cái nhìn của nàng áp đảo Chúa. Mặc dù Chuá nói: “Hãy xoay mắt nàng khỏi Ta,” nhưng chắc chắn là Ngài ao ước nàng nhìn Ngài.

Đến lúc này, Chúa đã dẫn dắt nàng đến mức độ nàng đã có được một chiến thắng trọn vẹn. Chiến thắng của nàng không phải là một chiến thắng trong công tác mà là trong sự sống. Vì nàng sống trong sự thuần khiết như vậy trước mặt Ngài, nên nàng thật sự chinh phục lòng Ngài. Khi nàng cầu nguyện, Chúa không thể không đáp lời nàng. Nàng thật sự kinh nghiệm sự trộn lẫn với Chúa như một người cư trú trong các căn phòng của Ngài và vui hưởng sự tương giao thân mật nhất tại đó.
3. Sự Hiến Dâng, Sự Thuận Phục, Khả Năng

Tiếp Nhận và Vẻ Đẹp của Nếp Sống Ẩn Mật Của Nàng– “Tóc Nàng….Răng Nàng…Đôi Má Nàng”

Vua tiếp tục tán thưởng người yêu của chàng: “Tóc nàng như một bầy dê nằm nghỉ trên núi Gilead. Răng nàng như bầy chiên cái mới tắm rửa lên, tất cả đều sinh đôi, và không có con nào trong số chúng bị bắt mất con. Đôi má nàng như miếng thạch lựu sau tấm mạng che” (6:5 b-7). Ngài cũng nói điều này ở đầu chương 4. Lời khen ngợi được lặp lại này để khích lệ nàng. Dù nàng có thể yếu đuối hay thậm chí chậm vâng phục, nhưng tình yêu của Chúa dành cho nàng không thay đổi. Ngài sẽ không lìa bỏ nàng. Dù mới chỉ bắt đầu đi theo Chúa nhiều năm, tất cả chúng ta đều cần sự khích lệ này của Chúa.

4. Nàng Là Kiệt Tác Duy Nhất của Đức Chúa Trời Trong Ân Điển– “Người Hoàn Hảo Của Ta Chỉ LàMột; Nàng Là Người Duy Nhất của Mẹ Nàng”

Trong câu kế tiếp, Chúa tiếp tục nói: “Có sáu mươi hoàng hậu, tám mươi cung phi và vô số trinh nữ. Chim bồ câu của ta, người hoàn hảo của ta, chỉ là một; nàng là người duy nhất của mẹ nàng, kẻ được chọn của người đã sinh ra nàng” (6:8-9a). Mỗi tín đồ đều có một mối liên hệ yêu thương với Chúa. Tuy nhiên, các kinh nghiệm của họ về tình yêu của Chúa trong mối liên hệ của họ với Ngài không hoàn toàn giống nhau. Trong mối liên hệ của họ với Chúa, một số người giống như các hoàng hậu, những người khác giống như các cung phi, và những người khác nữa giống như các trinh nữ.
Bây giờ Chúa dường như muốn nói với nàng: “Dường như nàng hoàn hảo trong mọi phương diện. Nàng là một người chiến thắng trước mặt Ta. Mặc dù ta có sáu mươi hoàng hậu, tám mươi cung phi và vô số trinh nữ, nhưng nàng độc đáo nhất. Nàng là chim bồ câu và người hoàn hảo của Ta. Mặc dù Ta cũng yêu những người khác, nhưng nàng là người duy nhất của mẹ nàng.” (Ở đây “mẹ” chỉ về ân điển.) “Chỉ có nàng là sản phẩm ra từ công tác của ân điển Ta suốt những năm này. Nàng thật xinh đẹp. Nàng thật sự thắng thế. Nàng là người duy nhất của mẹ nàng và là kẻ được chọn của người đã sinh ra nàng.” Mỗi người đắc thắng trưởng thành đều được xem là độc đáo trong mắt của Chúa và là kiệt tác của ân điển Đức Chúa Trời. Chúa yêu chúng ta biết dường nào! Ngài là Đấng sinh ra chúng ta, và Ngài là Đấng yêu chúng ta.

5. “Các Con Gái Đã Thấy Nàng,
Và Họ Cho Là Nàng có Phước”

Kế đến, chúng ta được cho biết: “Các con gái đã thấy nàng, và họ cho là nàng có phước; các hoàng hậu và cung phi cũng khen ngợi nàng” (6:9b). Các con gái, hoàng hậu cà cung phi nhìn thấy nàng và gọi nàng là có phước, nhận thức rắng nàng vượt trổi hơn họ trong mối liên hệ của nàng với vua. Khi những người có kinh nghiệm và trưởng thành nhìn thấy một người thật sự yêu Chúa, họ sẽ khen ngợi người đó như một đầy tớ thực sự của Chúa và như một sản phẩm kỳ diệu ra từ công tác của ân điển Chúa.

“NGƯỜI NỮ NÀY LÀ AI MÀ NHÌN VỀ PHÍA TRƯỚC NHƯ RẠNG ĐÔNG, ĐẸP NHƯ MẶT TRĂNG, TINH SẠCH NHƯ MẶT TRỜI,
ĐÁNG SỢ NHƯ MỘT ĐỘI QUÂN GIƯƠNG CỜ XÍ?”

Sau khi Chúa khen ngợi nàng, Linh cảm động người khác để làm chứng về sự trưởng thành của nàng. Họ hỏi: “Người nữ này là ai mà nhìn về phía trước như rạng đông, đẹp như mặt trăng, tinh sạch như mặt trời, đáng sợ như một đội quân giương cờ xí?”
Trong sự tán thưởng này, năm phương diện về sự trưởng thanh của nàng đã được nêu ra để chúng ta đánh giá cao:

Phương diện đầu tiên là việc nàng nhìn về phía trước. Trong chương 3 câu 6, có người hỏi: “Người nữ này là ai mà đi lên từ đồng vắng?” Ở đây, câu hỏi là: “Người nữ này là ai mà nhìn về phía trước như rạng đông?” Sự mô tả này chỉ ra một điều gì đó sâu hơn sự mô tả trước. Vào lúc này, nàng đã trưởng thành và sẵn sàng cho sự trở lại của Chúa. Nàng đã trang điểm và đang trông mong nhìn thấy Chúa của nàng.
Phương diện thứ hai mà những người khác khen ngợi là nàng giống như rạng đông trong việc nàng nhìn về phía trước. Rạng đông là thời điểm của ánh sáng ban mai. Điều này chỉ ra rằng nàng đang bước đi trong ánh sáng và chính nàng được biểu lộ như ánh sáng.

Những người đã kinh nghiệm trong những điều của Chúa biết cách để không nhìn lại các kinh nghiệm quá khứ của họ. Nếu anh em thích sống trong quá khứ, hoặc thích đề cập đến việc anh em từng yêu Chúa như thế nào, hoặc anh em đã kinh nghiệm tình yêu của Chúa nhiều lần trong quá khứ như thế nào, thì anh em không phải là một người nhìn về phía trước như rạng đông. Nếu anh em là một người thích buổi bình minh, anh em sẽ nhìn về phía trước và chỉ tập trung vào tương lai, như Châm Ngôn 4:18 nói: “Lối đi của người công nghĩa giống như ánh bình minh, chiếu sáng càng hơn cho đến giữa ban ngày.” Những người nhìn về phía trước như rạng đông cảm thấy tương lai sáng sủa. Ở đây, những người quan sát nàng nói: “Nàng nhìn về phía trước như rạng đông,” nghĩa là nàng cứ tiến tới và chỉ ao ước sự đến của Chúa.

Phương diện thứ ba về sự trưởng thành của nàng là nàng sáng chói và xinh đẹp, thậm chí như mặt trăng. Ánh trăng là sự phản chiếu của mặt trời. Cũng vậy, người tìm kiếm này phản chiếu Đức Chúa Trời. Các lời và hành vi của nàng tôn đại Đức Chuá Trời như Paul đã tôn đại, vì ông đã có thể nói: “Hãy là những người bắt chước tôi, giống như tôi là ngườii bắt chước Đấng Christ” (1 Cor. 11:1). Nàng là một người phản chiếu sự phong phú của Chúa và biểu lộ Ngài. Do phát ngôn và hành động qua Đấng Christ, nàng kinh nghiệm sự hiện diện của Chúa liên tục.
Phương diện thứ tư trong sự khen ngợi là nàng sáng chói và tinh sạch như mặt trời. Trong Kinh Thánh, mặt trời tiêu biểu cho chính Đấng Christ. Việc nàng sáng chói và tinh sạch như mặt trời biểu thị rằng nàng là một sáng tạo mới hoàn toàn trong Đấng Christ. Nàng không chỉ phản chiếu Đấng Christ mà còn là chính Đấng Christ.

Khi anh em gặp một người như vậy, anh em sẽ cảm thấy mình không thể che giấu bất cứ điều gì trước người ấy. Thí dụ, trong lòng anh em có thể dự định phàn nàn rất nhiều điều với một anh em nào đó, nhưng khi anh em bước vào trước mặt người ấy, ý định phàn nàn của anh em tan biến. Một anh em như vậy thì giống như mặt trới chiếu sáng trên anh em, trong ánh sáng của người ấy, anh em nhìn thấy lỗi lầm của mình. Đột nhiên trong ánh sáng của người ấy, dường như mọi nan đề, mọi nỗi khổ, và mọi tình huống khó khăn không còn nghiêm trọng như thế, và anh em nhận thức rằng chúng không là gì nhưng chỉ là xác thịt. Khi một anh em như vậy chiếu sáng trên anh em như mặt trời sáng chói, mọi điều giấu kín trong anh em sẽ bị phơi bày.

Phương diện thứ năm về sự trưởng thành của nàng là nàng là một người chiến thắng đáng sợ - vì nàng đáng sợ như một đội quân giương cờ xí. Nàng có thể xử lý kẻ thù, và nàng liên tục ở trong chiến thắng. Hơn nữa, nàng có một ngọn cờ khác, đó là ngọn cờ của tình yêu. Nàng đi từ chiến thắng này đến chiến thắng khác mang theo ngọn cờ của tình yêu.

(còn phần B)

NHÃ CA 10- NGƯỜI YÊU DẤU CỦA CHUA

“Hỡi người xinh đẹp nhất trong các người nữ, người yêu dấu của nàng có gì hơn người yếu dấu của người khác? Người yêu dấu của nàng có gì hơn người yêu dấu của người khác mà nàng khẩn nài chúng tôi như vậy? Người yêu dấu của tôi trắng trẻo nhưng hồng hào, kiệt xuất giữa muôn người. Đầu chàng là vàng ròng; tóc chàng gợn sóng và đen như quạ. Mắt chàng tựa như bồ câu bên các suối nước, đã tắm trong sữa, được sắp xếp cân đối. Đôi má chàng như một mảnh đất hương liệu, các gò dược thảo có hương thơm dịu ngọt; môi chàng là hoa huệ, đang nhỏ giọt một dược. Đôi tay chàng là các ống vàng, có nạm thủy thương ngọc; bụng chàng là một tác phẩm bằng ngà, được dát bằng bích ngọc. Chân chàng là hai trụ cẩm thạch trắng, đặt trên các nền bằng vàng; diện mạo chàng tựa như Lebanon, tuyệt hảo như các cây hương nam. Miệng chàng thật dịu ngọt, và chàng hoàn toàn đáng được ao ước. Hỡi các con gái Jerusalem, đây là người yêu dấu, và là bạn tôi” (Nhã Ca 5:9-16)

Sự Oai Nghi Của Đức Chúa Trời

Chúa Trời kinh khủng trị vì,
Ban tay phát tiếng sấm kỳ sợ thay,
Sấm vang chấn động nhân loài,
Địa cầu, âm phủ khôn tày đứng yên.

Thiên thần phản loạn run lên,
Satan cúi mặt, ngước lên dám nào,
Tên Ngài đâm kẻ phản sâu,
Báo thù của Chúa trên đầu hắn mang.

Thứ Năm, 5 tháng 6, 2014

Thần Vị Và Nhân Tánh Của Đấng Christ

Trước khi trời đất hiện ra,
Ngôi Lời hiện hữu từ xa lâu rồi,
Là Trời, ở với Chúa Trời,
Được thờ phượng mãi muôn đời vinh thay.

Quyền Ngài sáng tạo muôn loài,
Đỡ nâng vạn vật an bài tuyệt luân,
Ngài là Đầu của toàn phần,
Thiên thần bay liệng khi tuân lệnh Ngài.

Sự Trường Thành - Khát Vọng của Đức Chua Trời cho dân Ngai


Mid Adult Man Relaxing at Home Stock Image


Hê. 5:14-6:1,2, “Nhưng đồ ăn cứng thì để cho kẻ trưởng thành, tức là kẻ nhờ sự hay sử dụng mà luyện tập các quan năng mình để phân biệt thiện ác. Ấy vậy, chúng ta nên gác qua sự sơ học về đạo Đấng Christ mà bươn tới sự trọn vẹn, chớ nên lập lại nền tảng nữa, như sự ăn năn việc chết, đức tin đến Đức Chúa Trời, sự dạy dỗ về báp-têm, về sự đặt tay, về sự sống lại của kẻ chết, và về sự xét đoán đời đời”

12:11,12, “Thế thì, vì chúng ta đã có nhiều người chứng kiến vây quanh như đám mây rất lớn dường ấy, chúng ta cũng nên cổi bỏ hết mang nặng và tội lỗi dễ vấn vương ta, nhẫn nại mà chạy theo cuộc đua đã bày ở đằng trước ta, nhìn xem Jêsus là Nguyên soái và Thành toàn của đức tin chúng ta, Ngài vì sự vui mừng đã đặt trước mặt mình, bền chịu thập tự giá, khinh dể sự sỉ nhục, rồi ngồi bên hữu ngai Đức Chúa Trời”.

Cơn mưa cuối mùa





Cuộc hành trình của dân sót đến thung lũng Acacias


Lời này sẽ cung cấp hướng đi cho dân sót về hành trình đến thung lũng Si-tim hoặc Acacias. Có thể là bạn không hiểu từ ngữ này, nhưng dân sót của dân Chúa sẽ biết trong tấm lòng của họ rằng Chúa đang ở trước cửa và rằng họ đang bị ép buộc di chuyển trong các con đường họ đã không được biết trước đây.

Thứ Tư, 4 tháng 6, 2014

Đấng Christ ở trên trời và Đấng Christ bên trong lòng tín đồ


 Jesus Ascending Into Heaven

 Nhu Cần Sự Cân Bằng

"Ngài đã vận hành trong Đấng Christ, khi khiến Đấng ấy từ kẻ chết sống lại, và làm cho ngồi bên hữu mình tại trên trời" (Eph.1:20).

"Đức Chúa Trời cũng vui lòng tỏ cho họ biết sự giàu có về vinh hiển của lẽ mầu nhiệm đó ở giữa dân Ngoại bang là thể nào, tức là Christ ở trong anh em là hi vọng về vinh hiển" ( Col 1:27).

Thứ Hai, 2 tháng 6, 2014

Lời tiên tri từ 50 năm trước của A. W. TOZER

Ancient church in Veliky Ustyug Stock Photography

"Hãy để tôi đi ra ngoài một chút và nói tiên tri. Tôi thấy thời gian sắp tới khi tất cả những con người có đôi mắt được Đức Thánh Linh mở ra sẽ rời bỏ Tin lành thế tục, từng người một. Ngôi nhà sẽ bị bỏ lại trong sự hoang vắng và sẽ không có một con người nào của Đức Chúa Trời, một con người trong đó Đức Thánh Linh đang ngự.

Chủ Nhật, 1 tháng 6, 2014

Bạn thuộc về linh nào?


 

“Khi gần đến kỳ Jêsus được tiếp lên, thì Ngài quyết hướng mặt về Giê-ru-sa-lem mà đi lên, bèn sai sứ giả đi trước Ngài. Họ đi, vào một làng của người Sa-ma-ri, để sửa soạn cho Ngài;  song chúng không tiếp đãi Ngài, vì mặt Ngài quyết hướng đến Giê-ru-sa-lem.  Môn đồ Ngài là Gia-cơ và Giăng thấy vậy, bèn nói rằng: “Thưa Chúa, Chúa muốn chúng tôi bảo lửa từ trời xuống tiêu diệt họ chăng?”  Nhưng Jêsus xây lại trách họ mà rằng: “Các ngươi không biết mình thuộc về loại linh nào.  Vì Con người không phải đến để diệt mạng sống người ta, bèn là để cứu.” Đoạn, cùng đi qua làng khác( Luca 9:51-56 )