Chủ Nhật, 15 tháng 9, 2019

Bơi Ngược Dòng-

Luật lệ thuần khiết của Đức Chúa Trời đối với dân trên đất của Ngài, ngoài sự liên quan trực tiếp của bộ luật ấy với Israel, nó còn chứa đựng rất nhiều giáo lý thực tế cho cuộc sống hàng ngày của chúng ta là Cơ Đốc nhân.
Đức Chúa Trời nói với dân của mình: "Phàm loài nào ở trong nước, có vây và có vảy, thì các ngươi được ăn; nhưng con nào không có vây, không có vảy, thì chẳng nên ăn; phải cầm là không sạch cho các ngươi"(Phục truyền 14: 9, 10) và các động vật dưới biển ở đây được chia thành hai nhóm. Tinh khiết là loài cá có vây và vảy, động vật dưới nước là ô uế vì thiếu hai đặc điểm đó.
--Đừng để trôi đi!
Cá cần vây, để chúng không bị dòng nước điều khiển, mà có thể bơi có chủ đích theo hướng này hay hướng khác. Các vảy phục vụ như sự bảo vệ chống lại triêm nhiễm bên ngoài. Điều đó có một cái gì đó để nói với chúng ta. Theo tự nhiên, chúng ta bị điều khiển bởi những ham muốn của chính mình (xem 2 Tim 3: 6). Chúng ta không thể làm gì ngoài việc bị dòng chảy điều khiển mà tất cả mọi người đều bị cuốn theo. Sau khi được hoán cải, chúng ta trông có vẻ khác. Là Cơ Đốc nhân sùng đạo, chúng ta giống như những con cá có thể bơi ngược dòng nước. Nhưng chúng ta có cư xử như những con cá có vây và vảy trong cuộc sống thực tế của chúng ta không?

Vợ Của Chiên Con -

"Nước trời lại ví như người lái buôn kiếm ngọc châu tốt đẹp; khi tìm được một ngọc châu rất quí giá, thì đi bán hết của mình mà mua nó " (Ma-thi-ơ 13:46).
Hội thánh được gọi là "cô dâu, vợ của Chiên Con" (Khải 21:9 ). Tiêu đề này có ý nghĩa của nó. "Chiên Con" là một hình ảnh mà theo đó Con Đức Chúa Trời được đại diện và nói lên những đau khổ mà Ngài chịu đựng cho chúng ta. Do đó, thuật ngữ "vợ của Chiên Con" nói về Chúa biến chúng ta thành tài sản của Ngài thông qua những đau khổ của mình, định giá chúng ta với giá cao như vậy và trao cho chúng ta mọi thứ. Ngay từ đầu, Ngài đã cho biết sự thật quý giá này trong phúc âm thậm chí từ Cựu Ước.
--Mô hình cho Đấng Christ: A-đam-
Trước khi A-đam nhận được Ê-va, Chúa đã cho anh ta chìm vào giấc ngủ sâu, một bức tranh về cái chết, trong thời gian đó Chúa lấy ra một trong những xương sườn của A-đam và tạo thành Ê-va, sau đó giới thiệu với anh ta làm vợ. Chúng ta thấy trong đó một cái bóng của sự sỉ nhục và đau khổ mà A-đam thực sự phải chịu đựng để có được Ê-va của mình, hội thánh.

Đức Tin Được Tình Yêu Thúc Đẩy



Bài hát của Sa-lô-môn mô tả mối quan hệ của một chú rể (Sa-lô-môn) với cô dâu của mình. Trong điều này, chúng ta có thể nhận ra một cách trực quan mối quan hệ của Đấng Christ, Vua hòa bình thực sự, với dân sót tin kính tương lai của Israel. Ngoài ra, mối quan hệ giữa cô dâu và chú rể có thể được áp dụng cho mối quan hệ cá nhân của chúng ta với Chúa Jesus. Từ quan điểm này, chúng ta hãy xem xét một vài đoạn trong Nhã Ca và áp dụng chúng cách thực tiễn vào đời sống đức tin của chúng ta.
1-- Chàng chăn bầy ở đâu, Ban trưa cho nó nằm nghỉ tại nơi nào? - mối tương giao với Chúa
-
Trong chương 1:7, cô dâu đặt câu hỏi về nơi ở với chú rể: " Hỡi người mà lòng tôi yêu mến, hãy tỏ cho tôi biết Chàng chăn bầy ở đâu, Ban trưa cho nó nằm nghỉ tại nơi nào?" Cô dâu muốn ở nơi người yêu của mình ở. Cô khao khát được thông công với người. Cô biết rằng chỉ có người mới có thể hoàn toàn thỏa mãn khát vọng của trái tim cô. Chúng ta cũng muốn đưa câu hỏi này đến tấm lòng mình. Chúa Jêsus mong muốn có mối tương giao với chúng ta. Ngài có tìm thấy tiếng vang trong lòng chúng ta không? Chúng ta có mong muốn được ở với Ngài không? Chỉ với Ngài, chúng ta thực sự có thể tìm thấy sự bình an và mãn nguyện. Chỉ với Ngài, chúng ta mới có thể nhận được sự chỉ dẫn cho con đường và thức ăn cho tâm hồn của mình. Trong thời đại đang trở nên căng thẳng và nhịp độ nhanh hơn bao giờ hết, vị trí ngồi dưới chân Chúa Jesus rất quan trọng. Ngài muốn dạy chúng ta - cũng như Ma-ri of Bê-tha-ni ( Lu-ca 10:39 ). Ngài cũng làm điều này trong việc các tín đồ đến với nhau như một hội chúng để xây dựng hỗ tương (xem 1 Cor. 14). Do đó, câu hỏi được đặt ra một cách cụ thể: Tôi có yêu nơi Ngài đã hứa là Ngài ở giữa chúng ta không ( Math 18:20 )? Đây có phải là mong muốn của chúng ta để được ở nơi Ngài ở không?

PHỤC HƯNG-

"A-sa làm điều thiện và ngay thẳng trước mặt Giê-hô-va Đức Chúa Trời của người; vì người cất bỏ các bàn thờ của thần ngoại bang và những nơi cao, đập bể các trụ thờ, và đánh đổ những tượng A-sê-ra; người khuyên Giu-đa phải tìm cầu Giê-hô-va Đức Chúa Trời của tổ phụ chúng, cùng làm theo luật pháp và điều răn của Ngài. Người cũng trừ bỏ những nơi cao và trụ thờ mặt trời khỏi các thành của Giu-đa. Nước được bằng an trước mặt người. Người xây những thành bền vững trong đất Giu-đa, vì trong mấy năm đó xứ hoà bình, không có chiến trận, bởi Đức Giê-hô-va đã ban cho người được an" (2 Sử kí 14:14).
Phục hưng. Khi bạn nghe đến từ ngữ "phục hưng", trước tiên bạn có thể nghĩ đến những người như Charles Spurgeon, Martin Luther, George Whitfield, George Muller hoặc những người nổi tiếng khác của Đức Chúa Trời - và đúng như vậy. Có thực sự có một sự phục hưng ngày hôm nay không? Không phải mọi thứ đều bị san phẳng và Cơ Đốc giáo bị thế tục hóa đến mức không thể phục hưng sao?

Bạn Sẽ Chờ Đợi Bao Lâu?

Ông Nick Franks nói: “Thời gian phải trở thành tài nguyên chính của chúng ta để gặp gỡ Đức Chúa Trời chứ không phải là nguyên nhân chính khiến chúng ta mất kết nối với Ngài” -
Thời gian thật bí ẩn. Một giờ dành cho một cuộc theo đuổi thú vị có thể giống như một ngày nếu làm điều gì đó mà chúng ta không thích. Nếu tôi dành một tuần với thân nhân của tôi trên một hòn đảo, thì tuần đó sẽ bay qua. Một mặt khác nếu tôi dành một tuần khi bị giam cầm đơn độc, nó sẽ giống như một cõi vĩnh cửu chăng? Sự khác biệt giữa hai kịch bản không phải là thời gian, một tuần là một tuần bất kể bạn đang làm gì.
Tuy nhiên, chúng ta biết những gì chúng ta đang làm là một phần của sự tính toán thời gian thực sự trôi qua nhanh như thế nào trong tâm trí của chúng ta. Chúng ta được biết trong Kinh thánh rằng một ngày tại hành lang của Chúa tốt hơn một ngàn ngày khác. Chúng ta cũng biết rằng một ngày là một ngàn năm đối với Chúa. Thời gian được sử dụng cho Đức Chúa Trời là cách sử dụng thời gian cách hoàn hảo hơn mọi cách sử dụng khác, bất kể tốt đẹp, đạo đức hay cao quý, đều là một cái gì đó kém sút.

Trượt Khỏi Lối Đi-

Chúng ta sống trong một xã hội vui nhộn. Mọi thứ vui vẻ đều được cho phép làm. Càng hồi hộp, càng vui.
"Người trượt tuyết rời khỏi đường băng và lái xe đến một khu vực cấm, nơi anh ta kích hoạt một trận tuyết lở chôn vùi anh ta". Chúng ta cũng không biết điều đó sao?
Ở mãi trong ngõ hẹp dễ sinh nhàm chán. Nên bạn ưa nhìn một chút về bên phải và bên trái, bạn thích được thông tin mới. Không phải lúc nào cũng thanh tao với người mù khi anh đi khắp nơi. Làm thế nào chúng ta dễ dàng ra khỏi sự trợt dốc? Một bước quá xa về bên trái, chúng ta bắt đầu một trận tuyết lở mà mình không thể dừng lại được nữa. Và chúng ta gây nguy hiểm không chỉ cho bản thân mà còn cho những người khác.
--Chỉ còn một bước nữa,
Đa-vít nói với Giô-na-than, "chỉ còn một bước cách tôi và sự chết mà thôi!" ( 1 Sa-mu-ên 20: 3 ) Đôi khi, một bước là đủ để tạo sai lầm. Hầu hết người ta thường không xem xét hậu quả và không nhìn lại những kỳ diệu về những ảnh hưởng lớn của bước sai lầm này - như người ta đã nói - "chỉ một bước" đi sai hướng.
Hội thánh Về Nguồn chỉ sai lầm một bước là theo hội thánh hoàn vũ mà gây ra vụ tuyệt lở vùi lấp hàng ngàn người tại VN hiện nay.

Si-môn- “ngươi sẽ được gọi là Sê-pha”-

"Người (Anh-rê) bèn dẫn anh đến cùng Giê-su, Giê-su nhìn Si-môn, mà phán rằng: “Ngươi là Si-môn, con của Giăng, ngươi sẽ được gọi là Sê-pha” (dịch là Phi-e-rơ). Sê-pha có nghĩa là đá)"(Giăng 1, 42) -
Ngay trước những lời này là thông điệp chính thức của Giăng Báp-tít, khi ông nhìn thấy Chúa Giê-su, "Kìa con chiên của Đức Chúa Trời!". Anh-rê là một trong những môn đệ đã có mặt ở đó khi Giăng chỉ vào Chúa Giê-su - Họ đã tìm thấy Đấng cứu thế - cuối cùng, Đấng Cứu thế đã hứa gì đó cho hai người, nên Anh-rê không thể giữ im lặng về sứ điệp này và ngay lập tức đi về nhà trao sứ điệp đáng kinh ngạc nầy cho anh Si-môn. “Người bèn dẫn anh đến cùng Jêsus”.

Con Đức Chúa Trời trong Châm ngôn 8-

Châm ngôn 8 cung cấp một trong những bằng chứng rõ ràng nhất rằng Chúa Jesus là Con của Đức Chúa Trời từ cõi vĩnh hằng. Đó chắc chắn không phải là phần thánh kinh duy nhất chứng minh sự thật quý giá và tuyệt vời này, vì toàn bộ Kinh thánh giới thiệu cho sự hiệp nhất trong vấn đề này. Bài viết này bây giờ giới thiệu một phản ứng đối với một số lập luận đưa ra chống lại vấn đề, "sự khôn ngoan" trong Châm ngôn 8 áp dụng cho Chúa Jesus.

Kinh Tân Ước nói với chúng ta rằng Đấng Christ là "quyền năng và sự khôn ngoan của Đức Chúa Trời"(1 Cô-rinh-tô 1:24), Thậm chí có thể có một chương (Châm ngôn 8) liên quan đầy đủ đến chủ đề “Sự khôn ngoan” lại không liên quan đến Đấng Christ sao?
Một ý kiến ​​phản đối quan điểm này là sự khôn ngoan trong các câu 1-2 được nói ở dạng giống cái ("cô ấy") khiến sự khôn ngoan không thể liên quan đến cá nhân Đấng Christ. "Có một câu trả lời cho tranh luận này trong các câu 1-11, hình thức giống cái được sử dụng để đối xử với chủ đề của sự khôn ngoan theo cách kinh nghiệm chủ quan: đó là nói đến phản ứng cá nhân mà chúng ta dành cho Đức Chúa Trời, đó là sự thật về việc "Đấng Christ trong bạn" (Cô-lô-se 1:27).

Sử dụng thời gian cho cõi vĩnh cửu-

"Chúa ơi, xin dạy chúng con cách sử dụng thời gian của mình, thời gian ngắn ngủi này trên trái đất, cho cõi đời đời!"
Có một câu tục ngữ nói "Thời gian là tiền bạc", nghĩa là, “người lãng phí thời gian của mình, cũng như lãng phí tiền bạc”. Ngay cả trong đời sống thuộc linh, việc lãng phí thời gian quý giá có thể có những hậu quả sâu rộng.
Nếu chúng ta chỉ sử dụng thời gian mà Chúa Jêsus cung cấp cho minh cho bản thân và sự hưởng thụ của chính mình, chúng ta sẽ mất đi thứ gì đó -- lợi ích thuộc linh.
Nhân tiện, nếu chúng ta không có khả năng bắt đầu làm chủ thời gian của mình, mà chỉ loanh quanh, chúng ta có thể dễ dàng nảy ra những suy nghĩ ngu ngốc. Nếu ý tưởng này không được thực hiện bằng hành động ngay lập tức, những suy nghĩ, thường không trong sạch này, vẫn gây tổn hại.

HÃY NHÌN LÊN NGƯỜI ĐẦY TỚ CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI-

"Nầy, đầy tớ Ta đây, là kẻ Ta nâng đỡ; là kẻ Ta chọn lựa, là kẻ mà linh hồn Ta lấy làm đẹp lòng. Ta đã đặt Thần Linh Ta trên người, người sẽ tỏ ra sự công bình cho các dân ngoại " (Ê-sai 42: 1).
Những người làm việc trong chức vụ Cơ Đốc sẽ phải biết những thách thức sau đây: chán nản, thiếu kết quả, thiếu sự đáp ứng mong muốn hoặc khao khát, thiếu sự hỗ trợ, cần được lãnh đạo thêm. Và đây chỉ là một vài trở ngại có thể tồn tại trên con đường phụng sự của chúng ta.

Trong những khó khăn như vậy, thật tốt khi nhìn vào gương mẫu hoàn hảo của chúng ta. Ê-sai cho chúng ta biết rằng Đức Chúa Trời hài lòng khi nhìn thấy người này (chương 42: 1). Hoặc về người đầy tớ hoàn hảo, như Mác mô tả về Đầy tớ đó- và trong lịch trình bận rộn của Người! Xem cách Ngài hoàn thành các mệnh lệnh của mình, "ngay lập tức" hoặc "ngay lập tức". Và sau đó hãy nhìn Ngài khi Ngài phản ứng sau một ngày dài làm việc, khi cả thành phố đến trước cửa nhà Ngài ở (Mác 1:33). Nhiều người đã không đến với một lời khích lệ, nhưng với vô số vấn đề. Và Ngài không bảo họ ra về. Từ lòng trắc ẩn hoàn hảo, Ngài đã chữa lành nhiều người.

Sự Thỏa Hiệp-

Trong cuộc sống của một Cơ Đốc nhân, sự thỏa hiệp hấp dẫn biết dường nào. Nhưng chúng có sự bất lợi lớn. Chúng dẫn chúng ta và những người khác lạc lối ... ít nhất là khi nói đến sự thật.
Nhà văn người Mỹ, James Russell Lowell (1819-1891) từng nói: "Sự thỏa hiệp là một chiếc ô tốt, nhưng là một mái nhà xấu". Tôi hiểu tuyên bố của ông ta như sau: Sự thỏa hiệp có thể mang lại lợi ích trong một thời gian ngắn nhất định, thực tế thì nó không tồn tại lâu dài và do đó không dẫn đến một mục tiêu, bởi vì nó không phải là một mái nhà vững chắc mà người ta có thể ở, mà chỉ có thể sử dụng tạm thời để tránh mưa, nó không tồn tại cách đáng kể.
Vì vậy, trong các vấn đề thuộc linh, sự thỏa hiệp có vẻ tốt lành. Nó giúp ta tránh mưa. Nhưng nếu bạn nhìn gần hơn, bạn sẽ thấy rằng nó vô dụng theo tính cách dài hạn.

Núi Non Và Thung Lũng-

Có ai không biết đỉnh cao trong đời sống mình? Và ai không biết những lúc bị "sự hạ xuống" ? Một chủ đề liên tục sống động cho các tín đồ!
Bất cứ nơi nào có thung lũng cũng có một đỉnh núi. Đôi khi bạn phải đi qua một thung lũng dài và sâu để đạt được một đỉnh núi một lần nữa. Mặt khác, bạn cũng có thể từ đỉnh núi nhanh chóng rớt xuống thung lũng - nhanh hơn bạn có thể muốn.
Điều này đề cập đến những thăng trầm trong đời sống đức tin của chúng ta. Tất cả chúng ta đều biết những đỉnh cao như vậy nơi chúng ta có tâm linh tốt "về măt thuộc linh”, nơi chúng ta sống trong mối tương giao với Chúa của chúng ta, đọc Lời của Ngài hàng ngày và vui mừng, nói chuyện thân mật với Ngài khi cầu nguyện. Nhưng chúng ta cũng biết trũng sâu, nơi chúng ta thiếu hương vị về Kinh thánh và chúng ta bỏ bê sự cầu nguyện.

Giô-sép ở A-ri-ma-thê - Một "môn đồ giấu mặt" trở nên can đảm

Hôm nay tôi muốn bàn luận một chút về môn đồ Giô-sép ở A-ri-ma-thê - cả bốn nhà truyền giáo kể cho chúng tôi câu chuyện ngắn nhưng đầy sự khuyến khích và hấp dẫn về ông.
Đó là một ngày mang tính bước ngoặt trong cuộc đời ông khi một điều gì đó quan trọng sắp thay đổi. Ông yêu Chúa và muốn theo Ngài, nhưng cho đến nay ông thiếu can đảm để xưng nhận công khai về Chúa của mình. Các sự kiện ở Jerusalem vừa mới lắng xuống, cảnh tượng Gô-gô-tha đã kết thúc, mọi người đã về nhà. Chúa Giê Su đã ban mạng sống của Ngài và chết vì tội lỗi của chúng ta - nhưng hầu hết đám đông xung quanh không biết gì về những gì đã xảy ra ở đó. Chúng ta cũng có thể tưởng tượng được sự khao khát của lòng thù hận sâu sắc nhất và sự từ chối toàn diện, "đóng đinh, đóng đinh hắn!" Linh hồn và cảm giác của Chúa Jesus của chúng ta đã bị tổn thương sâu sắc. Nhưng chỉ vì những người này mà Ngài đã đến!
"Sau việc đó Giô-sép quê ở A-ri-ma-thê, là môn đồ của Jêsus, nhưng giữ kín vì sợ người Do-thái, đến cầu xin Phi-lát cho lấy thi thể của Jêsus; Phi-lát bèn cho. Vậy, người đến đem thi thể Ngài đi"(Giăng 19:38).

CON THÚ LÊN NGÔI-

Rồi đây con thú lên ngai,
Ba năm sáu tháng quản cai độc tài,
Mười sừng - những kẻ tai sai,
Tiểu vương thực hiện lệnh “ngài” sa-tan,
Vào đền mạo nhận, vênh vang,
Cho mình là Chúa vinh quang tột cùng,
Babylon diệt tận chung,
Thánh đồ, dân tuyển lao lung khổ hình,
Cái ăn, cái sống linh đinh,
Đều do mã số xăm hình trên thân,
Bốn hai tháng kết thúc gần,
Toàn dân hội thánh dự phần cất lên,
Bạn đừng mơ mộng hảo huyền,
Cất lên trước bảy năm liền sau đây,
Sống đời đắc thắng hôm nay,
Khả thi biến hóa trước ngày gian nguy,
Là ngày con thú trị vì….
MK poetry

Hạn Hán Thuộc Linh-

"Suối của Đức Chúa TRỜI đầy nước” (Thi 65:10)
Vì đôi khi có hạn hán trong cõi thiên nhiên, vì vậy cũng có thể có hạn hán trong đời sống thuộc linh.
Điều này được thể hiện đầy đủ trong Lời Đức Chúa Trời và cả trong một số thi thiên và lời thú tội. Trong thời kỳ hạn hán thuộc linh, hồn người tín đồ thiếu sự gần gũi tươi mới của Đức Chúa Trời. Như thể Chúa đã rút sự hiện diện của Ngài khỏi người ấy. Mọi thứ đều nghèo nàn, buồn tẻ, bất lực.

Như một quy luật, nguyên nhân của hạn hán thuộc linh nằm ở chúng ta và hành vi của chúng ta. Nếu chúng ta nới lỏng trong sự tha thiết của đức tin, trong việc khám phá Kinh thánh, trong sự cầu nguyện cá nhân, hay tham dự các cuộc họp của các tín hữu, thì không có gì đáng ngạc nhiên khi đời sống nội tâm khô héo.

HÀI LÒNG KHÔNG?

Philip 4:11 “Tôi nói vậy, không phải vì cớ thiếu thốn; vì tôi đã học hễ gặp sao, tôi cũng hài lòng”.
Câu hỏi là, bạn có hài lòng không? Tôi sẽ tranh luận rằng cả thế giới đang tìm kiếm sự hài lòng. Tôi đã từng nghĩ rằng khi tôi trở thành một Cơ đốc nhân thì hội thánh sẽ có rất nhiều người hài lòng, nên bạn có thể tưởng tượng sự thất vọng của tôi khi khám phá ngược lại. Dường như với tôi hầu hết dân chúng mà tôi gặp trong nhà thờ rất giống dân thế giới khi nói đến sự hài lòng. Thế giới tạo ra mọi sai lầm có thể xảy ra trong khi cố gắng đạt được sự hài lòng, nhưng nhiều Cơ Đốc nhân cũng vậy. Nói chung, người dân trên thế giới tin rằng sự hài lòng đến từ sự sở hữu vật chất và các mối quan hệ cá nhân tốt. Mặc dù những điều này là tốt đẹp, nhưng chúng không bao giờ có thể mang lại sự hài lòng sâu sắc mà Phao-lô đang nói đến.