Sự
giàu có thường là một điều tương đối. Bạn có thể không coi mình là người giàu
có khi bạn đo lường bản thân mình với hàng xóm của bạn hoặc với những người khác sống ở các khu vực giàu có
hơn trong nước bạn. Nhưng, khi bạn đặt sự giàu có của bạn bên cạnh một người ở
Uganda, Pakistan, Nicaragua, Peru hay Phi-luật-tân, bạn thực sự có thể có vẻ khá
giàu có bằng cách so sánh. Ở những nước đó, thậm chí một vài đô la cũng có thể có
ý nghĩa đáng kể.
Châm
ngôn 22: 9 nói: “Người có mắt hào phóng sẽ được phước, Vì người lấy bánh của
mình cho người nghèo khó”. Có một người bình luận câu nầy:
“Lời nầy mô tả về một người từ thiện; ông có đôi
mắt hào phóng, - cặp mắt tìm kiếm các đối tượng để phân mình phát từ thiện, - một
đôi mắt, khi nhìn thấy một người thiếu thốn và đau khổ, ảnh hưởng đến lòng trắc
ẩn, - một đôi mắt ưa làm từ thiện luôn luôn có một cái nhìn dễ chịu. Ông cũng
có một bàn tay tự do: Ông đưa bánh mì của mình cho những người thiếu – là bánh
mì của mình, bánh mì được chỉ định cho việc ăn uống của chính mình. Thà ông hạn
chế mình hơn là nhìn thấy người nghèo khổ vì thiếu thốn.