Thứ Năm, 5 tháng 6, 2014

Sự Trường Thành - Khát Vọng của Đức Chua Trời cho dân Ngai


Mid Adult Man Relaxing at Home Stock Image


Hê. 5:14-6:1,2, “Nhưng đồ ăn cứng thì để cho kẻ trưởng thành, tức là kẻ nhờ sự hay sử dụng mà luyện tập các quan năng mình để phân biệt thiện ác. Ấy vậy, chúng ta nên gác qua sự sơ học về đạo Đấng Christ mà bươn tới sự trọn vẹn, chớ nên lập lại nền tảng nữa, như sự ăn năn việc chết, đức tin đến Đức Chúa Trời, sự dạy dỗ về báp-têm, về sự đặt tay, về sự sống lại của kẻ chết, và về sự xét đoán đời đời”

12:11,12, “Thế thì, vì chúng ta đã có nhiều người chứng kiến vây quanh như đám mây rất lớn dường ấy, chúng ta cũng nên cổi bỏ hết mang nặng và tội lỗi dễ vấn vương ta, nhẫn nại mà chạy theo cuộc đua đã bày ở đằng trước ta, nhìn xem Jêsus là Nguyên soái và Thành toàn của đức tin chúng ta, Ngài vì sự vui mừng đã đặt trước mặt mình, bền chịu thập tự giá, khinh dể sự sỉ nhục, rồi ngồi bên hữu ngai Đức Chúa Trời”.


2:10, “Bởi chưng Đấng mà muôn vật vốn vì Ngài và bởi Ngài, đã muốn đem nhiều con đến sự vinh hiển, thì khiến Nguyên soái của sự cứu rỗi họ nhơn sự chịu khổ sở mà được trọn vẹn và xứng hiệp vậy”.

3:8, “Thì chớ cứng lòng như trong khi chọc tức.Nhằm ngày thử thách trong đồng vắng”,


Gần như là một sự phổ biến với chúng ta, nét đặc sắc lớn lao của thời kỳ chúng ta đang sống là tập hợp ra từ các quốc gia các thành viên của Thân Thể Đấng Christ, và sau đó đưa họ tiến đến một mức lượng đầy đủ của sự trưởng thành theo như có thể. Đó không chỉ là sự cứu rỗi các hồn người, và không chỉ là thu góp các tín đồ vào một Thân Thể thuộc linh. Đó là việc họ đạt đến sự tăng trưởng đầy đủ, đại diện cho mối lưu tâm và mối quan tâm tối cao của Chúa trong thời kỳ này. Tôi nghĩ rằng điều đó hoàn toàn rõ ràng như là một nét đặc sắc lớn lao của thời gian này; sự trưởng thành là khát vọng của Chúa cho dân Ngài; sự tăng trưởng đầy đủ, và sự hoàn bị. Chắc chắn đây không thể nhầm lẫn khi bạn đọc Lời Chúa theo đường hướng nầy. Tôi nghĩ rằng sự non nớt đang lan rộng, cũng là việc không thể nhầm lẫn. Chúa đang chuyển động giữa dân của Ngài để đem càng nhiều người càng tốt tiến lên với Ngài đến sự đầy đủ, vào sự đầy đủ đó, cũng là một điều tôi nghĩ là hiển nhiên. Nhiều vấn đề sẽ phát sinh, nhưng những gì chúng ta phải hỏi, cho thời điểm này, đặt sang một bên.

Chúng ta biết sự non nớt rất phổ biến, chúng ta biết rằng có những đám đông những người cứu là người dân của Chúa sống trong bóng tối của sự non nớt, những người sẽ không phải trả giá gi để tiến lên với Chúa, và chúng ta có thể bị cám dỗ như một người xưa có nói: "Thưa Chúa, còn người nầy thể nào?" Và Chúa sẽ nói: "điều đó can hệ gì với ngươi?" (Giăng 21:22-23). Nói cách khác, "bạn không có trách nhiệm tạo ra sự non nớt của người khác theo tiêu chuẩn của bạn, nhưng những gì Ta khát vọng là làm cho một điều gì đó mà chi phối tư tưởng của riêng bạn và chiếm hữu bạn cách hoàn toàn".

Vì vậy, đây là mục đích và ý chí của Đức Chúa Trời, sự hoàn bị và sự đầy đủ, chúng ta nhận ra ý nghĩa của tất cả những gì Chúa đang làm. Nhưng trước khi chạm vào điều đó cách đầy đủ hơn, tôi có thể trở lại với một hoặc hai thực tế đơn giản, cơ bản, để nhắc nhở bạn về những điều này. Đó là -con của Đức Chúa Trời, người tín đồ, là một sáng tạo mới. Mà người tín đồ có một sự thiết lập các quan năng thuộc linh hoàn toàn mới. Con người tự nhiên, trong trạng thái tự nhiên của mình với quan năng tốt nhất, không có bất cứ điều gì đứng trong lĩnh vực những điều của Đức Chúa Trời. Người tín đồ không phải là một người đã đến chỗ thay đổi thái độ và có đầy đủ các lưu tâm Cơ Đốc mà họ đã không có trước đây, và bây giờ tất cả các lưu tâm khác, chứ không phải là cá nhân hoặc thế tục là mối lưu tâm và hoạt động Cơ Đốc. Đó không phải là tín đồ. Người tín đồ là một người đã được sở hữu một tập hợp các quan năng thuộc linh hoàn toàn mới và là một thực thể thuộc linh mới; một loại bản thể khác, một sinh vật hoàn toàn khác, và những quan năng thuộc linh nầy, mà bởi đó những điều của Đức Chúa Trời có thể được biết đến và được sáp nhập vào, phải được phát triển, phải lớn lên, phải đến một nơi có hiệu quả thuộc linh, y như trong đứa con thiên nhiên có những quan năng của nó trong sự sinh ra và phải có sự phát triển liên tục của các quan năng tự nhiên đó.

Các quan năng của thị giác, thính giác, phải được kiểm soát, và mọi cảm thức của đứa con đã được phát triển và đem đến trạng thái hoàn hảo cao nhất như có thể. Sự hiểu biết, quan sát của mình cũng như vậy. Vì vậy, tín đồ, được sinh ra từ trên cao, một tạo vật mới, được sinh ra với một bộ hoàn toàn mới và một bộ các quan năng khác biệt, mà nhờ đó chúng ta đi vào thế giới này bằng cái tự nhiên, và đó là những quan năng và giác quan thuộc linh, mà chúng phải được phát triển để làm cho chúng ta phát triển đầy đủ, có hiệu quả thuộc linh trong Chúa.

Điều đó rất đơn giản và cơ bản, nhưng nó được phân biệt trong một cách mà nhiều người cần phải biết phân biệt, đó là những thánh đồ mà Sứ đồ Phaolô viết đến khi ông nói "là những kẻ nhờ sự hay sử dụng mà luyện tập quan năng của mình" và ông nói rằng với những người nầy, đồ ăn cứng là loại cung cấp đúng. Ông thương hại rằng sau nhiều năm nhiều người vẫn không thể ăn thức ăn cứng bởi vì giác quan và quan năng của họ đã không được phát triển. Nếu Chúa thực sự hạ cố- như là một trong những mục tiêu tối thượng của Ngài trong thời đại này - đưa các thánh đồ đến sự phát triển đầy đủ, đến sự trưởng thành thuộc linh, thì khi ấy Ngài không coi có gì là một mức giá quá lớn để đạt được kết cuộc của Ngài, và điều đó sẽ giải thích tất cả những huyền nhiệm các đường lối của Ngài có với con cái của Ngài, và tất cả những điều kỳ lạ đã xảy ra, mà đôi khi dường như là cách Đức Chúa Trời làm việc chống lại mối lưu tâm của chính Ngài, và đối với chúng ta, thường có vẻ như Chúa đang làm việc chống lại mối lưu tâm của chúng ta và Ngài làm tất cả mọi thứ như hoàn toàn sai lầm. Nhưng Chúa sẵn sàng chấp nhận mạo hiễm. Tôi chỉ cần diễn nó theo cách đó – mạo hiễm-, ngay cả với chính Ngài trong tâm trí của dân chúng hữu hạn nghèo khó, có sự hiểu biết hạn chế như vậy, và đưa chính mình họ vào trong nhiều sự hiểu lầm, --miển là do đó Ngài có thể đạt được kết cuộc của Ngài.

Ngài ngự trong cõi đời đời, không ở trong cõi thời gian. Ngài có thể đủ khả năng bỏ qua sự hiểu lầm của người nghèo, vì rằng Ngài có kết cuộc trước mằt, và cõi vĩnh cửu trước mặt Ngài, và rằng đó là giá trị khi sử dụng một thời gian ngắn của cõi thời gian, mặc dù trong thời điểm đó Ngài có thể bị hiểu lầm cách hoàn toàn, miễn là Ngài đạt đến kết cuộc vĩnh cửu và sẽ có sự biện minh cho Ngài. Những gì đã làm Chúa một lần nữa và một lần nữa bị nói về dân thời xưa của Ngài dưới bàn tay của kẻ thù và kẻ thù của Ngài? Những người mà Ngài đứng chống lại, đã tiếp lấy một thái độ vượt quá sự hoà giải; tuy nhiên Ngài phó dân của Ngài vào tay của họ, và trong nhiều năm, dân của Ngài ở dưới sự chuyên chế của kẻ thù của Đức Chúa Trời.

Nhìn nó từ một quan điểm khác, bạn sẽ nói điều này là một sự mâu thuẫn, và chắc chắn những kẻ thù nầy của Chúa và tất cả những người khác nhìn vào những người ghét Chúa, họ sẽ nói, "Bạn thấy đó, Chúa không thể làm những gì Ngài muốn với họ, vì thế Ngài đã rửa sạch tay của Ngài về họ - Chúa không thể có được dân của Ngài, nên Ngài đã từ bỏ họ". Đó là những gì Môi-se mang đến cùng Chúa trong một cơ hội. Ông nói, Chúa ,ơi, Ngài có sự mạo hiễm đó. Ngài để cho dân ngoại bang cười chế nhạo; họ chế nhạo Ngài và nói Ngài đã chứng tỏ một thất bại, không xứng đáng với sự tin tưởng, trong khi Ngài cho dân của Ngài vẫn nằm trong tay của những kẻ thù một lần nữa và một lần nữa. Jerusalem bị giày xéo dưới gót chân và mỗi một người đi ngang qua đó đều nói rằng, đây là kết quả của niềm tin vào Đức Giê-hô-va. Chúa sĩ hỗ bởi những gì Ngài đã làm, nhưng Ngài coi nó đáng giá hầu cho tất cả mọi sự đạt các kết cuộc của Ngài.

Các đường lối của Chúa trong quá khứ để cho ta học tập và chúng không bao giờ phải được xét đoán theo tiêu chuẩn của con người; và Chúa cho phép thảm họa bắt kịp, nhưng với một kết cuộc trước mắt, một cái gì đó mà khi đó sẽ biện minh cho Ngài, và bạn sẽ thấy những gì chúng ta nghĩ là sự yếu kém của Đức Chúa Trời, đã chứng minh sức mạnh của Ngài; sự sụp đổ đã chứng minh ưu thế của Ngài; sự ngu muội của Đức Chúa Trời đã chứng tỏ sự khôn ngoan của Ngài, do đó Ngài sẽ được biện minh vào lúc cuối cùng. Vì vậy, trong vấn đề này sự tăng trưởng bằng cách luyện tập,vì bạn đã có toàn bộ nguyên tắc liên quan. Bài tập này không phải là sự phân tích hướng nội. Một số người nghĩ rằng khi họ quay mắt nhìn vào bên trong và trở nên tự ý thức, tự phân tích, và nghiên cứu cái bên trong của họ rất nhiều, đi quanh quanh hồn của họ, đặt vấn đề về bản thân mình - rằng đó là sự luyện tập. Đó không phải là luyện tập thuộc linh. Đó là những gì chúng ta đã nói - đó là tất cả sự tự ý thức, và tất cả các sự tự ý thức dẫn đến tê liệt, nô lệ, yếu đuối và thất bại. 

Nếu bạn nhìn vào từ ngữ này nơi mà sự luyện tập được ám chỉ, bạn sẽ thấy rằng bài luyện tập này đến với chúng ta trong những kinh nghiệm mà Đức Chúa Trời tạo ra. "Hỡi con, chớ dể ngươi sự sửa trị của Chúa, Cũng đừng sờn lòng khi Ngài bẻ trách; Vì Chúa sửa trị kẻ Ngài thương yêu, Hễ con nào Ngài nhận thì cho roi cho vọt.- Thật, các sự sửa trị đang thời coi như không vui vẻ chi, trái lại là buồn rầu; nhưng về sau thì sanh ra bông trái công nghĩa bình an cho những kẻ đã chịu luyện tập như thế”. Bởi những gì ? Bởi sự sửa phạt mà Đức Chúa Trời đặt ra với họ. Đức Chúa Trời giao dịch với bạn như với con trai, nếu bạn bị sửa phạt. Như các con trai, Ngài mang bạn đến sự trưởng thành. Cách Chúa xử lý bạn; đó là sự luyện tập.

Chúa có thể giúp bạn cắt các hoạt động và đóng cửa sự hoạt động của bạn, và bạn trải qua một thời gian khủng khiếp đến nỗi nói rằng Chúa đã bỏ rơi bạn, tất cả mọi sự đã sai rồi. Thực sự là gì? Lý do tại sao, nó đang làm gia tăng nỗi đau đớn! Nó đã không chứng minh sự làm gia tăng nỗi đau sao? Về lâu, về dài, không phải tất cả là sai lầm, tất cả là đúng. Bạn đến chỗ biết Chúa, trong khi trước đây toàn bộ cuộc sống của bạn đã bị chịu lấy những thứ đó. Bạn đã bị đóng cửa và bạn đến chỗ biết Chúa ở bên trong và bạn đã đến một tình trạng hiệu quả thuộc linh lớn hơn rất nhiều, để bạn có thể đáp ứng tình hình bên ngoài. Ngài đã bị hiểu lầm, nhưng Ngài đã làm việc cho đến có được sự hiệu quả của bạn, luyện tập chúng ta cho sự hiệu quả. Những cơn đau đớn ngày càng tăng, thật khủng khiếp. Bạn không thể giúp đỡ bất cứ ai đang bị đau đớn ngày càng tăng, và bạn phải đứng sang một bên và nhìn thấy chúng đi qua. 

Vì vậy, thông qua rất nhiều hướng khác nhau, sự tăng trưởng này diễn ra do sự luyện tập gây đau đớn, là cách Chúa đối phó với bạn. Sửa phạt (discipline) - một từ ngữ kém cỏi của tiếng Anh. Nó là sự đào tạo hay kỷ luật của người con. Lấy từ ngữ “môn đồ” (disciple); một người hợp tác với một người nào đó để được học tập, và các môn đệ đã được lựa chọn hầu họ có thể ở với Ngài và học hiểu. Đó là kỷ luật, là học tập. Chúng ta học tập thông qua sự đau khổ. Ngay cả Chúa Giê-su đã được "học tập vâng phục bởi những nỗi khổ mà Ngài phải chịu"(Hê. 5:8) trong ý nghĩa này, Ngài được hoàn chỉnh, thông qua đau khổ. Chúng ta có cùng một cách để đạt đến sự phát triển đầy đủ. Đó là sự đào tạo con, kỷ luật, học tập bằng cách kinh nghiệm. Đó là sửa phạt. Làm cho chúng ta từ trẻ em trở thành con trai, những trẻ sơ sinh thành con người đã trưởng thành. Tôi cảm thấy rằng chúng ta muốn có niềm tin hơn trong các giao dịch của Đức Chúa Trời với chúng ta dọc theo đường hướng này. Đó là sự đau đớn, đôi khi thống khổ. Chúa đang làm những gì? Tại sao có quá ít không gian giữa một điều đau khổ nầy và điều khác? Không có vẻ như Chúa đang gây sức ép để chúng ta có sự nhanh chóng với sự tăng trưởng đầy đủ, để chúng ta đến nơi mà chúng ta học được điều gì sao?.

Thái độ đúng đắn để hướng tới mọi thử thách mà Chúa cho phép xảy đến cho chúng ta, mọi điều mới mẻ và khó khăn, là - đó là những gì mà Chúa có trước mắt cho chúng ta đạt tới bằng kinh nghiệm này. Nó không tiêu diệt, nhưng xây dựng. Không cất lấy, nhưng để gia tăng. Không hạn chế, nhưng để mở rộng. Bị dìm xuống nơi sâu là để phát hiện được một số kho báu của Chúa. Một số người trong chúng ta có thể nói "Vâng, chúng tôi đã tìm thấy nó như thế". Chúng tôi đã bị sa vào những nơi sâu, lại tìm thấy sự sự đầy đủ đó và đến chỗ nhận biết Chúa. Bạn có thấy điều đó ở trước mắt trong đoạn văn này về sự luyện tập không? "Để phân biệt" (Hê. 5:14) ; là sự thông minh thuộc linh mà Chúa có trước mắt. Có một lịch sử thuộc linh xảy ra đối với một số người là đối tác của điều được minh họa trong những ngày của Chúa sống trong thân xác của Ngài. 

Các môn đồ ở với Chúa, như Đầu của họ, được thu thập thành một tập thể nhỏ với Ngài. Trong sự tương giao để học hỏi. Sau đó Ngài đưa cho họ, phong cho họ quyền uy chính thức, quyền tài phán, đi ra ngoài và vận dụng Quyền Làm Đầu của Ngài trong cõi sáng tạo. Thành toàn quyền cai trị của Ngài; quản lý quyền cai trị của Ngài trên thế giới. Tại đó bạn có, nói cách ngắn gọn , toàn bộ ý nghĩa của thời kỳ này. Điều thực tế duy nhất - Chúa là Đầu, nhưng đối với họ, tất cả mọi thứ chỉ là chính thức, không thuộc linh. Họ sụp đổ vào điểm đó, nhưng có vẻ như Chúa đã thiết lập một minh họa về những gì sẽ xảy đến sau đó cách thuộc linh - Hội thánh là Thân Thể của Ngài - và một sự đào tạo thuộc linh bằng kỷ luật, bằng trừng phạt, để biết Ngài bởi sự trưởng thành và thông minh thuộc linh. Ngài có thể hình thành cho chính Ngài một công cụ quản trị mà qua đó Ngài sẽ chi phối vũ trụ trong các thời đại sắp tới.

Bạn yêu quý ơi, người tín đồ không phải là một cái máy, sẽ được Chúa giữ lấy để làm việc. Mọi người dường như nghĩ rằng đó là tầm cao của sự khiêm tốn khi nói rằng bạn chỉ là một bánh răng trong cổ máy. Nó làm gì? Một bánh răng vận hành khi mọi người khác vận hành, và đã làm những gì người khác làm. Bạn không phải là răng cưa trong một cổ máy. Chúng ta là những cá nhân được lựa chọn để làm cho chúng ta cách cá nhân, thành các trung tâm của sự thông minh thuộc linh của Ngài, biết Ngài cho chính mình; không tách rời khỏi nhau, nhưng có nghĩa là chúng ta biết Chúa, và nếu chúng ta đều được chi phối bởi cùng một Đức Thánh Linh, chúng ta sẽ không làm việc khác biệt, chúng ta sẽ làm việc với một tâm trí , nếu một Thánh Linh đang chiến thắng trong tất cả chúng ta. Nhưng Ngài muốn con cái của Ngài theo cách cá nhân, là các trung tâm của kiến thức thuộc linh của Ngài, sự thông minh thuộc linh, và sau đó đưa chúng ta đến với nhau trong một Thánh Linh, làm một công việc, tư tưởng một điều, Ngài sẽ nhận được cho chính mình Ngài một công cụ để cai trị các quốc gia trong các thời đại sắp đến: một công cụ thông minh, đã đến chỗ biết trái tim của Chúa bằng kinh nghiệm.

Cho nên quan năng của nhận thức, sự hiểu biết thuộc linh là cần thiết. Con người tự nhiên không thể biết những điều này, chỉ có Đức Thánh Linh biện biệt. Quan năng của trí thông minh thuộc linh, kiến thức thuộc linh, cái bề trong của tất cả mọi thứ, đã được phát triển để chúng ta biết Chúa bên trong. Mỗi kinh nghiệm sâu sắc hơn so với cái có trước, để chúng ta được ra khỏi độ sâu của chúng ta, chúng ta không có nguồn lực trong mình để đáp ứng tình hình và do đó, trong kinh nghiệm sâu sắc, chúng ta đến chỗ tiếp nhận nhiều hơn những điều có trong Đấng Christ và đã nhận được nó cách tuyệt đối theo nhu cầu của tình hình, chúng ta đã được phát triển nhiều.

Luyện tập có thể sản xuất sự tăng trưởng hoặc tính cứng cỏi- bốn mươi năm trong sa mạc là bốn mươi năm luyện tập. "Là nơi tổ phụ các ngươi thử ta, dò ta, Và thấy công việc ta bốn mươi năm”, vv Đức Chúa Trời đem họ vào kỷ luật, một chế độ đào tạo trẻ em, vào các tình huống mà không có nguồn nhân lực nào có thể đáp ứng nhu cầu và tất cả mọi thứ đã được rút ra từ Ngài, là một cơ hội lớn lao để khám phá Chúa, và vì thế một sự quản trị lớn hơn của Chúa trong việc đáp ứng tình hình mà con người không thể đáp ứng. Tất cả những gì đã được dự định là để phát triển trong trường hợp họ tạo ra một tính cứng cỏi. Thái độ của họ là "những khó khăn nầy chứng minh Ngài tàn nhẫn và không nhân từ”, nhưng thật ra tất cả mọi thứ Ngài đối xử với chúng ta trong tình yêu. Và vì vậy họ làm cứng lòng của mình theo sự luyện tập đã được chứng minh cho họ. Bạn không thể bước vào một nơi rộng lớn, trừ khi bạn có quan năng. Chúng ta có thể đi qua những kinh nghiệm sâu nhiệm mà Chúa cho phép, và chúng ta có thể có thái độ: "điều nầy không nhân từ", "đó là sự độc ác của Chúa".

Chúng ta có thể có một trong hai thái độ đối với các đường lối của Đức Chúa Trời có với chúng ta; chúng ta có thể nhận được sự cay đắng, chua chát, cứng cỏi; hoặc chúng ta có thể có sự mở rộng do luyện tập, phát triển bởi luyện tập, phát triển năng lực, để đưa chúng ta vào vị trí rộng lớn hơn hầu chúng ta có thể là dụng cụ của Ngài cách thông minh, để cai quản dưới Quyền Làm Đầu của Ngài trong các thời đại sắp tới. Những gì sáp nhập vào lịch sử của chúng ta, chúng ta không có thể luôn luôn dò thấu được, nhưng lời giải thích mà chúng ta có thể cung cấp là, bất cứ điều gì có thể có là nguyên nhân thứ hai, Chúa là Tối thượng và Ngài nghĩ rằng nó đáng giá, nên đôi khi Ngài cho phép những gì mà thế giới sẽ gọi là điều khủng khiếp nhất để bắt kịp trong thời gian tới, và có vẻ như Danh Ngài và mối lưu tâm của Ngài bị chịu đựng điều đó, nhưng qua điều đó mà Ngài mang dân Ngài đến một nơi của sự trưởng thành và họ nhận biết Chúa cho mình. Thông qua những điều khủng khiếp nầy, chúng ta thấy Chúa tạo ra cái gì đó rất xứng đáng hơn với chính mình Ngài trong cuộc đời của các con cái của Ngài. Đó là sự biện minh của Ngài, sự xác minh của Ngài: nếu Ngài có thể làm điều đó trong bất kỳ cách nào khác mà Ngài muốn.

Trong hành trình lâu dài, Ngài nhận được sự trưởng thành thuộc linh trong dân của Ngài, nơi họ biết Ngài. Ngài sẽ đưa chúng ta đến một nơi mà chúng ta biết Chúa và chúng ta có giác quan được luyện tập của chúng ta để biết. Chúa ban ân sủng cho chúng ta để chấp nhận tất cả các sự đối xử của Ngài có với chúng ta trong ánh sáng của mục đích vĩ đại của Ngài.

4-6-2014