Lê-vi-kí 1:3-4
“Nếu lễ vật của người là của lễ
thiêu bằng bò, thì phải dùng con đực không tì vít, dâng tình nguyện lên tại cửa
hội mạc, trước mặt Đức Giê-hô-va, để được Ngài đẹp lòng nhậm lấy. Người sẽ nhận
tay mình trên đầu con sinh, nó sẽ được nhậm thế cho, hầu chuộc tội cho người”
-
Của lễ thiêu tiêu biểu Đấng
Christ dâng chính mình không tì vít cho Đức Chúa Trời thay cho chúng ta. Trong
chúng ta chỉ có nhiều ô tội, không xứng đáng, nhưng Chúa Cha nhìn chúng ta là
trọn vẹn ở trong Đấng Christ. —mà Ngài làm cho chúng ta được chấp nhận trong Đấng
yêu dấu ” (Epheso 1:6. KJ). Nên trong đức tin, chúng ta đồng nhất hóa chính
mình với của lễ, đặt bàn tay đức tin của mình trên đầu Ngài, là Đấng tiếp lấy
chỗ của chúng ta, và trong sự tin tưởng thánh chúng ta dám tin rằng, “bởi vì
Ngài thể nào thì chúng ta cũng thể ấy trong thế giớ nầy” (1 Giăng 4:17b). Nên
khi chúng ta đến gần Đức Chúa Trời trong sự thờ phượng và cảm tạ, tất cả trong
danh của Đấng xứng đáng, là niềm vui thích của Chúa Cha và trong Ngài chúng ta
đứng như người không có lỗi lầm gì trước hiện diện vinh hiển của Ngài.
-
Lớn thay dự bị của Chúa Trời,
Jesus chết trên đồi thê lương,
Treo chung với Chúa lạ thường,
Cùng Ngài an táng trong sườn núi cao.
-
Cùng chung Chúa sống sao lạ quá,
Tôi đã chết cùng cả tội ô,
Trong Ngài tôi sống bây giờ,
Thành người đắc thắng thay nô lệ rày.
-
Chúa ngồi bên hữu ngai Thánh Phụ,
Biện hộ, cầu khẩn cứu thiên dân,
Cầu thay nhân thế tôi cần,
Để loài người biết cứu ân Chúa Trời.
-
Tôi có Danh khôn lời miêu tả,
Con Chúa Trời do tái sinh rày,
Vì Ngài đại diện nơi đây,
Còn Ngài thay mặt tôi hoài tại ngai.
-
Bên trên từng trời Ngài cư trú,
Thế giới tranh cạnh chỗ ở tôi,
Trong tôi Ngài sống muôn đời,
Trong Ngài tôi sống trên trời lạ thay./.