Chủ Nhật, 12 tháng 9, 2021

TIẾN TRÌNH CỦA BÁP-TÊM TRONG NGƯỜI TÍN ĐỒ-

 Mỗi tín nhân của Chúa sẽ được hai báp têm là báp têm trong nước và báp-têm trong Thánh Linh:-- hoặc là hai bước trong một báp têm.

--Trước tiên, khi tín nhân chịu báp-têm trong nước, Chúa Giê-su định nghĩa đó là được “báp têm…vào trong (into) Danh của Đức Cha và Đức Con và Đức Thánh Linh” (Mathio 28:19- nguyên văn GK).

Chữ “Danh” ở đây số ít, Ba Ngôi mà chỉ có một Danh, mà Danh là thể yếu củamột than vị, Danh nầy là Danh Jesus Christ. Cho nên khi tín nhân được báp têm bằng nước trong danh của Chúa Giê-su Christ, người đó được dìm trong nước, qua đó được dìm vào trong bản thể của Đức Chúa Trời. Tức là theo quan điểm của Chúa, trên nguyên tắc cơ bản, người đó đã được báp-têm vào trong Đức Thánh Linh rồi.

Những để giải nghĩa Mathio 28:19 cho rõ hơn, Kinh thánh phải đưa ra nhiều khải thị bổ túc về báp têm trong Đức Thánh Linh như sau:

--Phao lô giải nghĩa báp têm vào trong danh của Chúa Giê-su Christ: “Anh em há chẳng biết rằng hết thảy chúng ta là những người đã chịu báp-têm trong Christ Jêsus, đều đã chịu báp-têm trong sự chết của Ngài sao? Vậy, chúng ta đã nhờ báp-têm trong sự chết của Ngài mà được đồng chôn với Ngài, hầu cho như Christ nhờ sự vinh hiển của Cha mà được từ kẻ chết sống lại thể nào, thì chúng ta cũng phải bước đi trong đời sống mới thể ấy”.

Khi được báp-têm trong nước, lúc mới tin Chúa, đa số con cái Chúa không kinh nghiêm như lời Phao lô nói trên đây. Nước báp-têm theo ý nghĩa Phao lô nói, đó là mồ chôn của chúng ta, vùi lấp cuộc đời cũ, lịch sử tội lỗi quá khứ, chôn cất người cũ của mỗi chúng ta, và chúng ta lên khỏi nước, như hoạn quan Ê-thi-ô-bi ở Công vụ 8, cất tiếng ca hát, vui vẻ lên đường, mà theo lời Phao lô, đó là “bước đi trong đời sống mới”.—nguyên văn là “bước đi trong sự tươi mới”.

--E rằng các tín nhân không hiểu và kinh nghiệm nỗi sự thật về báp têm, nên Phao lô còn nói thêm, “Vì hễ bao nhiêu người trong anh em đã chịu báp-têm trong Đấng Christ, thảy đều đã mặc lấy Đấng Christ” (Galati 3:27).

Khi chịu báp têm, chịu trầm mình xuống nước, thì nước bao bọc chúng ta toàn thân. Khi chịu báp têm vào Danh Chúa, là ta chịu dìm vào sự chết của Ngài. Bây giờ khi chịu báp têm vào Đấng Christ, chúng ta sẽ được Đấng Christ phục sinh bao phủ, Ngài như cái áo vinh quang cho chúng ta mặc vào mãi mãi. Khi ấy, đáng lẽ  chúng ta đã được tham gia vào báp têm trong Đức Thánh Linh mà đã xảy ra trong Lễ Ngũ Tuần rồi.

“Mặc lấy Đấng Christ” là được đồng hóa với Ngài. Nếu báp-têm được thực hành theo cách đúng đắn, chân thật và sinh động, thì các tín nhân được dìm vào Danh của Chúa Ba ngôi, là Danh thần thượng (Math 28:19), dìm vào sự chết kiến hiệu của Chúa (Rô 6:3), dìm vào Đấng Christ phục sinh, thân vị hằng sống (Ga. 3:27), dìm vào trong Thân Thể phổ thông của Ngài (1 Cor. 12:13).

Nhưng đa số tín đồ ngày nay không có được kinh nghiệm như vậy. Tôi thấy Phao lô ngay ngày đầu tiên khi ông tiếp nhận Chúa và chịu báp têm bằng nước, ông đã được kinh nghiệm báp têm trong Đức Thánh Linh liền.

Công vụ 22: 16; 9: 17, “Hãy chờ dậy, cầu khẩn danh Ngài mà chịu báp-têm, và rửa các tội anh đi.-- Chúa là Jêsus,… sai tôi đến hầu cho anh được sáng mắt lại và đầy dẫy Đức Thánh Linh”. Hơn mười năm sau, Phao lô giúp cho các tín nhân ở Ê-phê-sô kinh nghiệm được báp têm bằng Thánh Linh nữa, “Phao-lô bèn nói rằng: “Giăng đã làm báp-têm của sự ăn năn, mà bảo dân phải tin Đấng đến sau mình, nghĩa là tin vào Đức Jêsus. Chúng nghe vậy, bèn chịu báp-têm vào trong (into) danh Chúa Jêsus.  Phao-lô đặt tay trên họ, thì Đức Thánh Linh đã đến trên họ, ai nấy đều nói tiếng lạ và nói tiên tri” (Công 19: 4-6).

 Kết luận—thế thì chúng ta làm sao tham dự báp têm trong Đức Thánh Linh (đã ban xuống rồi) như vậy? Rô ma 6: 5 đưa ra lời đáp, “Vì nếu chúng ta đã được liên hiệp với Ngài trong hình dạng của sự chết Ngài, thì chúng ta cũng sẽ được liên hiệp với Ngài trong hình dạng của sự sống lại Ngài”.

Theo nguyên văn, chữ “liên hiệp” cũng có nghĩa là “cùng phát triển với nhau”, “cùng được trồng chung”, “cùng tháp (cây) chung với nhau”. Chúng ta phải được dìm vào sự chết hằng ngày trong sự chết của Chúa, như Phao lô nói là ông “bị giết hằng ngày” (Rô 8: 38). Bản ngã, người cũ của chúng ta phải được dìm vào sự chết hằng ngày trong sự chết của Chúa, thì chúng ta sẽ càng ngày càng lờn lên chung với Chúa trong hình dạng sự sống lại, và đầy dẫy Đức Thánh linh cả trong và ngoài vậy.