Trong Esai 22, Đức Chúa Trời nói với người quản lý trên ngôi
nhà của mình: "Chúa là Đức Giê-hô-va vạn quân phán bảo tôi: “Con hãy đi
nói với viên quản lý Sép-na là người cai quản cung điện, rằng..." (c. 15
a). Sự Quản trị ngôi nhà của Chúa ở đây rõ ràng đã có vấn đề. Như Ê-sai đã nói
trong các chương 1 đến 12, nhiều điều trong số những vấn đề trong nhà của Chúa
bắt đầu với cái đầu, tức là với quản trị viên. Chúa nói: "Cả đầu đều bị
thương tích,.. Từ bàn chân cho đến đỉnh đầu, Không chỗ nào lành, Những thương
tích, vết sưng bầm, Và những vết thương mới, Chưa được rịt lại, chưa được băng
bó, Cũng chưa được xoa dầu cho êm" (1:5 b-6). Ai là cái đầu này? Những người
phục vụ này là ai? Chúa nói: "Đầu là trưởng lão và người được tôn trọng, Đuôi
là kẻ tiên tri dạy điều dối trá " (9:14). "Kẻ dẫn đường ngươi làm cho
ngươi lạc hướng, Họ làm rối loạn đường lối ngươi" (3:12 b). Điểm này cho
chúng ta biết rằng tất cả những vấn đề nghiêm trọng của dân Chúa đều bắt đầu với các trưởng lão, giáo sư và các mục
sư, là các kẻ làm đầu hội thánh. Đó là cách diễn tả về sự quản trị của Sép-na.
Chúa nói với Ê-sai: "Con hãy đi nói với viên quản lý Sép-na là người cai
quản cung điện, rằng: ‘Ông đang làm gì ở đây? Ông có bà con gì ở đây không mà lại
đục cho mình một phần mộ tại đây? Thật, ông đang đục cho mình một phần mộ trên
cao, khoét cho mình một nơi an nghỉ trong vầng đá!" (22:15 b-16 a).
Điều đó thật đáng sợ: người quản lý Sép-na xây một ngôi mộ
trong ngôi nhà của Đức Chúa Trời. Ai đã muốn có bất kỳ vị trí hay lợi nhuận nào
trong cộng đồng, những người muốn được tôn trọng và nghĩ rằng nó là một cái gì
đó, tạo ngôi mộ cho chính mình và không nhận ra chính mình. Sép-na chỉ nghĩ
chính mình và tự xây dựng cho mình một cái mộ. Nói cách thuộc linh, anh ta đang tự chuẩn bị cho cái chết của anh
ta. Nhưng Đức Chúa Trời sẽ phán xét, "Hỡi kẻ mạnh sức! Nầy, Đức Giê-hô-va
sắp túm chặt ông, và quăng mạnh ông ra xa!" (22:17 ). Người quản gia nghĩ
anh ta sẽ không bị phế truất. Nhưng anh ta sai rồi, Sép-na đang bị phế truất.
Những kẻ không trung tín sẽ bị Chúa phế truất.
Chúa cho chúng ta biết lý do cho hành động của Ngài trong
chương 22: -Các nhà lãnh đạo của thiên dân đã bất trung. Sép-na đã bất trung.
Điều đang mong đợi nơi một quản trị viên
là gì? Anh ta phải có ân tứ chăng? Chúa mong đợi gì từ một người quản gia? Anh
ta nên trung thành (xem 1. Corinthians 4:2- "Điều người ta đòi hỏi nơi người
quản trị là phải đáng tin cậy"). Thật không may, Chúa chỉ tìm được vài người
trung thành. Phao-lô cũng nói rằng ông ta không tìm thấy bất kể ai đồng chí và
đáng tin với ông như Timothe. Tất cả những kẻ không trung tín của nhà Chúa đều
được Ngài phán xét như Sép-na. Chúa sẽ đuổi những quản trị viên như vậy ra khỏi
chức nhiệm: "Chúa phán: ‘Ta sẽ cách chức ngươi, và ngươi sẽ bị truất khỏi
địa vị mình" (c. 19). Bài phát biểu của Chúa tương phản với những gì người
làm đầu dân Ngài ngày hôm nay tuyên bố. Họ thường nhấn mạnh Chúa giao phó địa vị
đó cho họ. Đó là lời của Chúa, và đáng lẽ phải cảnh báo chúng ta về sự trung
thành. Lòng trung thành này không phải lòng trung thành với con người, nhưng với
Chúa. Chúng ta vẫn thường quên rằng chúng ta phải làm điều đó trong cộng đồng với
nhà của Chúa. Cộng đồng không phải là tài sản của chúng ta.
Nếu Sép-na bị sa thải, ai sẽ được sử dụng? Ê-sai nói, "Trong
ngày đó, Ta sẽ kêu gọi đầy tớ Ta là Ê-li-a-kim, con trai Hinh-kia. Ta sẽ lấy áo
ngươi mặc cho người, lấy đai ngươi thắt cho người, lấy quyền bính của ngươi
trao vào tay người. Người sẽ là cha đối với cư dân Giê-ru-sa-lem và nhà Giu-đa.
Ta sẽ đặt chìa khóa nhà Đa-vít trên vai người. Người mở thì không ai đóng được,
và đóng thì không ai mở được. Ta sẽ làm
cho người vững chắc như cọc lều đóng xuống đất; và người sẽ trở nên một ngai
vinh quang cho nhà cha mình. Người ta sẽ treo trên người mọi vinh quang của nhà
cha mình,con cái dòng dõi, và tất cả những vật dụng bé nhỏ, từ cái chén đến cái
bình.’ (c. 20-24).
Ê-li-a-kim này là ai vậy? Đó Là Jesus Christ. Chúa loại bỏ những
quản gia bất trung và dùng con trai của Ngài là Chúa Jesus Christ. Chúng ta phải
hiểu điều đó. Thảm thay, nếu chúng ta sa thải một người và sử dụng một người khác
đồi trụy và xác thịthơn thì sao?. Ngày hôm nay ai đủ điều kiện ở trongcộng đồng
như Ê li a kim? Nếu Chúa hạ những người như Sép-na xuống, Ngài muốn Chúa Jesus thay thế họ! Ngày hôm nay
luôn có những người trong các hội thánh muốn lãnh đạo, nơi mọi thứ còn tùy thuộc
vào họ. Họ muốn mọi sự treo trên họ. Đây là vấn đề trọng tâm của quá nhiều cộng
đồng ngày hôm nay. Thay vì Chúa Jesus là đầu của cộng đồng, các trưởng lão, mục
sư và linh mục là cái đầu! Đó là khi tất cả mọi sự trong cộng đồng đều tùy thuộc
người nầy, và không có người đó, không có gì xảy ra cả. Nhưng tiên tri Ê-sai
nói gì với chúng ta? Chỉ có Chúa, Ê-li-a-kim thật, như cái cọc cố định, mới mang vác tất cả mọi thứ.
Nhưng nếu cái cọc này được con người thay thế, nó sụp đổ và bị
Chúa phán xét. Không ai có thể thay thế Chúa Jesus, và không ai là đại diện của
Ngài cả. Không ai đại diện cho thẩm quyền của Đấng Christ. Cuối cùng, chức trưởng
lão, mục sư quan trọng hơn Chúa Jesus và tất cả mọi người phải nghe họ, ngay cả
khi họ đang nói chuyện chống lại Chúa và đang trong quá trình làm cho toàn bộ
căn nhà sụp đổ. Chúa phải cho chúng ta thấy điều này, và chúng ta phải ăn năn.
Có lẽ chúng ta có thể mang một chút trách nhiệm, nhưng thật nhanh chóng biết
bao khi chúng ta nghĩ mình thật tuyệt vời! Cuối cùng, chúng ta phải tự nói rằng
hội thánh của chúng tôi là một cộng đồng tuyệt vời nhất, nhưng nó được một
"Sép-na" quản lý rồi đó. Chúng ta phải biết Chúa Jesus như là
Ê-li-a-kim thật và hãy để cho Ngài trở thành Đầu duy nhất của cộng đồng.
Trong câu 25, một lần
nữa Chúa nói với Sép-na: "Trong ngày đó, cái chốt đóng vào nơi vững chắc sẽ
bị long ra và rơi xuống; và vật nặng treo trên đó sẽ bị cắt đứt". Vì cái cọc
này là Sép-na và không phải Chúa, gánh nặng mà treo trên nó sẽ diệt vong. Đó chỉ
là vấn đề thời gian trước khi chuyện này xảy ra. Chúng ta có muốn tiếp diễn như
thế này không? Hay chúng ta sẽ để cho Chúa làm điều đó? Hãy thưa với chúa:
"Chúa ơi, con không thể mang nổi gánh nặng, con không có khả năng, Ngài phải
làm điều đó. Con là một người đầy tớ vô dụng, giống như Ngài từng nói: "vì
ngoài Ta các con không làm gì được" (Giăng 15:5 b). Chúng ta phải học
không dựa vào chính mình hay trên người khác. Cầu Chúa giúp chúng ta vượt qua lời này.