Thi thiên 1:3- "Người ấy sẽ như cây trồng gần dòng nước,
Sinh bông trái đúng mùa đúng tiết, Lá nó cũng chẳng tàn héo."
Psalm 1:3 NIV- That person is like a tree planted by streams
of water,
which yields its fruit in season and whose leaf does not
wither—
Bạn có nhận thấy rằng có những vị thánh đồ, chủ yếu là lớn tuổi,
có bình ổn về họ? Họ là người kỉnh kiền, họ có đầy đủ sự khôn ngoan, họ ổn định cho dù hoàn cảnh thể nào. Chúng ta biết
Phao-lô nói ông đã học cách hài lòng trong bất cứ trạng thái nào mà ông tự thấy
mình gặp phải (Philip 4:11) Nếu bạn nhìn vào phần Kinh Thánh đó, bạn có thể diễn
dịch thành hiện thực ngày hôm nay và nói rằng dù bạn có thức ăn trên bàn hay
không, bạn sẽ hài lòng. Cho dù bạn có việc làm hay không, bạn sẽ hài lòng. Cho
dù bạn có tự do ha bị bỏ tù, bạn sẽ hài lòng.
Bí quyết sự mãn nguyện của Phao-lô là gì? Ông nói rằng mình
đã học được, vì vậy không có phép màu, ông không chỉ thức dậy vào một ngày nào
đó và có được sự mãn nguyện bất kể tình
huống của mình có ra sao. Những gì chúng ta biết về cuộc đời của Phao-lô là cuộc
đời của những thử thách và hoạn nạn, đói khát, mất mát, bị nhạo báng, tra tấn
và vào cuối cuộc đời ông bị giết. Khi bạn nói chuyện với những vị thánh đồ có được
sự "xức dầu" này, theo kinh nghiệm của tôi, họ có một điểm chung, cuộc
sống khó khăn. Không chỉ là một vài thử nghiệm, không chỉ là một vài trở ngại,
mà còn, từ khi đến với Đấng Christ, họ gặp trở ngại nầy tiếp nối trở ngại khác.
Tuy nhiên, giờ đây họ đã bước đi trong sự bình an đặc biệt, một sự vững chắc,
trải qua các thử thách nhiều lần, biết Chúa ở trong đó và Ngài không làm họ thất vọng.
Họ sẽ cho bạn biết rằng đức tin của họ không tuyệt vời, đó là
họ đã nhận ra đức thành tín của Ngài như thế nào mà thôi. Họ đã trở thành những
cây cối xanh tươi được trồng bên mé nước sự hiện diện của Đức Chúa Trời. Bạn có
phải là cây xanh tươi được trồng gần vùng
nước sự hiện diện của Đức Chúa Trời không? Bạn biết đấy, rễ cây càng sâu, cây
càng ổn định. Hãy để mặc gió thổi tự do, cây có rễ sâu vẫn ổn định. Cây được trồng
gần con sông sự sống có thể tiếp cận được một nguồn sống không đổi. Bạn sống gần
với nguồn sống không? Bạn có chấp nhận thử thách của cuộc sống không? Chúa
Jêsus đã trở nên đầy tớ của mọi người và chúng ta cũng phải là đầy tớ của tất cả
mọi người. Chúng ta phải bị xúc phạm, bị hiểu lầm, hiểu sai, bị chối bỏ, bị coi
thường một cách tàn nhẫn, lạm dụng và vân vân. Bạn có mong muốn những điều này
không? Xác thịt ghê tởm chúng. Tuy nhiên, để bước đi theo Thánh Linh, bước đi
trước mặt Đức Chúa Trời, để bước đi trong sự bình an và mặc khải của Ngài,
chúng ta chịu tất cả những điều đó và theo công lí chúng ta chết đối với xác thịt.
Có cách nào khác không? Tôi ước rằng tôi có thể có được cách
khác, nhưng không có. Trái tim mở ra cho Đức Chúa Trời lại cởi mở với thế giới
thì thế giới sẽ giẫm nát nó. Vậy câu trả lời phải là đóng cửa lòng của chúng ta
để bảo vệ bản thân khỏi bị tổn thương, đau đớn và từ chối? Chúng ta không thể
làm điều đó cho cùng một trái tim tự bảo vệ mình và không thể cởi mở với Đức
Chúa Trời. Đây là sự lựa chọn, và không có lựa chọn khác. Nó thực sự là sự sống
hay sự chết. Và chúng ta không thể dựa vào một quyết định chết cho ai đó hay
cái gì đó, chúng ta phải chết hàng ngày. Sự chết với xác thịt là câu trả lời
cho sự sống trong Đấng Christ. Điều này không có nghĩa là một nỗi ám ảnh về bản
thân, về bệnh tật và xấu xa và tội lỗi như thế nào, không, chắc chắn là không.
Trong khi một người, trước mặt Đức Chúa Trời, luôn luôn nhận ra anh ta xa cách
Đức Chúa Trời hằng sống đến mức nào và sẽ luôn luôn mong muốn giống Đấng Cứu Rỗi
hơn. Người ấy sẽ vui mừng khôn tả trong sự hiện diện của Đức Chúa Trời vì anh
ta biết rằng mình là con của Đức Chúa Trời hằng sống và Cha trên trời của chúng
ta yêu thương chúng ta với tình yêu đời đời.
Cuối cùng là quyết định đơn giản đặt xác thịt xuống, bất kể
nó là gì. Chính chúng ta biết rằng một khoản nợ lớn mà chúng ta đã được tha thứ,
và trong ánh sáng đó, chúng ta không thể đứng được khi dám nói rằng chúng ta sẽ
không tha thứ cho ai và cho bất cứ điều gì. Sự tha thứ không phải là công cụ để
thay đổi chúng ta, chúng ta tha thứ bởi vì chúng ta được tha thứ. Chúng ta yêu
vì chúng ta được yêu thương. Chúng ta sử dụng lòng thương xót và ân sủng bởi vì
chúng ta được thương xót và hưởng ân sủng. Chúng ta chỉ đơn giản làm như chúng
ta thấy Cha mình đã làm. Chúng ta nên là những ống dẫn của Ngài, đây là tinh
hoa của việc chúng ta là ai. Chúng ta nên giống như mặt trăng, một vật trong nó
và từ chính nó không có sự sống, nhưng ánh sáng mặt trời phản chiếu từ nó và
mang lại ánh sáng cho một thế giới tối tăm.
Chết với chính mình là sống cho Ngài. Đây là bí quyết của các
vị thánh đồ, là những cây cối thường xanh tươi với thế giới. Họ đã chết với quyền
lợi, tham vọng và xác thịt của họ, và họ đã không làm được điều đó qua một đêm.
Họ đã vượt qua nhiều thử thách và tiếp tục sống trong bình an bất cứ điều gì xảy
đến trên đường họ đi, vì họ tin vào vinh quang sắp đến. Họ đã giải quyết điều đó
trong trái tim của mình rằng trong thế giới này họ sẽ có những khổ nạn, nhưng họ
vui mừng vì họ gần gũi với Đấng chiến thắng trên thế giới này.
Vì vậy, bạn muốn làm một cây thường tươi xanh không? Bạn muốn
bước đi trong bình an vượt quá mọi sự hiểu biết không? Nếu bạn sẵn sàng hy sinh
tất cả những hy vọng, ước mơ và tham vọng của mình mà ôm lấy cuộc sống của những
khổ nạn, có nghĩa là tình trạng chiến tranh thuộc linh, thì bạn cũng có thể là
một cây thường tươi xanh như vậy.
-
CÂY CHÚA TRỒNG
Hấp thu trong Lời của Chúa,
Cắm bộ rễ xuống thật sâu,
Rễ lan toả hút chất mầu-
Sống thân mật cùng Linh thánh,
Cây lớn lên nảy nhiều nhánh,
Cành lá đói ánh dương quang,
Nhựa sống dẫy đầy huy hoàng-
Nhờ tình yêu của Cứu Chúa,
Nhành lá cây mọc tua tủa,
Cây đúng tuổi trổ hương hoa-
Hãy vui thoả tấm lòng Cha,
Ngài tôn trọng anh muôn thuở,
Tay tỉa xén bậc Thầy đó,
Dẫu đau thương, mùa kết quả.
Michael Sawh
Minh Khải cảm tác. 8-3-2014