Thứ Tư, 27 tháng 7, 2011

Âm Phủ

Sau khi chết con người vào âm phủ,
Nơi tạm cư chờ đợi cõi vĩnh hằng.
Lời Chúa giải bày tỏ rõ mười phân,
Trong âm phủ phân làm ba khu vực:
Lạc viên dân thánh là khu thứ nhứt,
Nơi nghỉ ngơi toàn dân Chúa thuở giờ;
Họ được an ủi, chấm dứt âu lo.
Còn miền bóng chết dành người vô tín,
Ngục tạm giam của nhân loại bất kỉnh,
Đất tối đen, lửa đốt rát cổ thay,
Lưỡi kẻ giàu khát nước đầu ngón tay!
Vực sâu không đáy ở giữa phân cách,
Là nơi các quỉ cư trú đông nhất.

Trong lòng đất có âm phủ, lạc viên,
Ai vào đó đâu trở lại nhà riêng;
Dù tâm trí nhớ thương người trên đất!
Người hai bên nhìn nhau thật rõ mặt,
Nhưng không thể nào qua lại giao thông.

Sau khi chết, Chúa đi khắp ba vòng:
Vào lạc viên Ngài đem theo kẻ cướp,
Đến vực sâu, Chúa công bố thắng cuộc,
Hồn Ngài không bị giam ở âm ti,
Thiên Phụ khiến Chúa sống lại quyền uy.

Rồi kèn bảy thổi, lạc viên sống lại,
Đến ứng hầu toà án Christ thay thảy,
Chúa xét công lao, phán quyết đời tư,
Người thì lãnh thưởng, kẻ bị án tù.

Ngàn năm sau, âm phủ lại mở cửa,
Đưa phạm nhân ra ngai trắng thêm nữa,
Lớn nhỏ đều ngậm miệng nhận tội mình,
Bị quăng vào hồ lửa chịu khổ hình;
Là tiêu huỷ ngục tạm giam âm phủ,
Ngày quỉ vực sâu lãnh án đầy đủ.

Ngày đời đời đốt trời đất cũ luôn,
Dân công bình hưởng trời đất mới hơn:
Rồi thành thánh hiện đến thật rực rỡ,
Vinh hiển thay cho Danh Đức Chúa Trời,
Thánh dân sống mãi muôn đời hoan ca./.

*Truyền 9:10; Gióp 7:9;10:21-22; Lu 16:19-31;23:43;
  Sứ 2;27; La mã 9:7; I Phie3:19-20;Khải 20:11-15.