Mathio 5;17, ""Đừng tưởng ta đến để phá luật pháp hoặc lời tiên tri; ta đến không phải để phá đâu,bèn để làm trọn"
Tôi coi từ ngữ “làm trọn” này theo nghĩa lớn nhất. Trong chính con người của Ngài, Chúa đã làm trọn luật pháp và lời các vị tiên tri, theo cách riêng của Ngài, trong sự phục tùng và vâng lời ngay chính. Cuộc sống của Ngài ở đây, lần đầu tiên thể hiện vẻ đẹp của nó mà không có khuyết điểm. Cái chết của Chúa là phê duyệt nghiêm trọng nhất mà luật pháp từng có thể nhận được, bởi vì lời nguyền rủa đối với kẻ có tội, Đấng Cứu Rỗi đã gánh lấy trong chính Ngài. Không có điều gì mà Đấng Cứu Rỗi sẽ không trải qua, để Đức Chúa Trời không bị sĩ nhục về nhân loại sa ngã.
Nhưng lời Chúa của chúng ta đảm bảo, tôi nghĩ, là một ứng dụng xa hơn. Có sự mở rộng luật pháp, hoặc δικαίωμα (-- sự công ngĩa- yêu cầu chính đáng), dành cho yếu tố đạo đức trong phạm vi lớn nhất, để tất cả những gì tôn kính Đức Chúa Trời trong đó phải được phát huy hết mức và hết sức mạnh.
Giờ đây, ánh sáng của thiên đàng đã chiếu xuống luật pháp, và luật pháp được giải thích, không phải bởi những người yếu đuối, thất bại, mà bởi một Đấng không có lý do gì để trốn tránh một số yêu cầu nào của luật pháp; có trái tim đầy tình yêu thương, chỉ nghĩ đến danh dự và ý muốn của Đức Chúa Trời; có lòng sốt sắng đối với nhà của Cha Ngài đã tiêu hao Ngài, và ai đã khôi phục lại điều mà Ngài đã không lấy đi.
Vậy ai ngoài Ngài có thể giải thích luật pháp - không phải như các thầy thông giáo, mà là dưới ánh sáng trên trời? Vì điều răn của Đức Chúa Trời quá rộng lớn, cho dù chúng ta xem điều răn đó làm kết thúc mọi sự hoàn hảo nơi con người, hay tổng thể điều răn ấy trong Đấng Christ.
Trái lại, khác xa với việc bãi bỏ luật pháp, Chúa đã minh họa nó một cách rực rỡ hơn bao giờ hết, và ban cho nó một ứng dụng thuộc liinh mà con người hoàn toàn không chuẩn bị trước khi Ngài đến. Và đây là những gì Chúa tiếp tục thực hiện trong bài giảng tuyệt vời sau đó. Sau khi đã nói: “mãi đến khi trời đất qua đi, một chấm một nét trong luật pháp hẳn không qua đi cho đến khi mọi sự thành tựu rồi”, Chúa nói thêm, “hễ ai trái bỏ một điều nhỏ hơn hết trong những điều răn nầy và dạy người ta như vậy, thì sẽ bị gọi là nhỏ hơn hết trong nước trời;còn hễ ai làm theo và dạy dỗ những điều răn ấy, thì sẽ được gọi là lớn trong nước trời".
"Vì ta nói cùng các ngươi rằng, nếu sự công nghĩa của các ngươi chẳng trổi hơn sự công nghĩa của các văn sĩ và người Pha-ri-si, thì các ngươi hẳn không vào nước trời được”(câu 18-20). Chúa của chúng ta sẽ mở rộng các nguyên tắc đạo đức tuyệt vời của luật pháp Cựu ước thành các điều răn đến từ chính Ngài, chứ không chỉ từ Môi-se, và cho thấy rằng đây sẽ là điều tuyệt vời nhờ đó con người sẽ được thử thách. Nó sẽ không còn là câu hỏi về mười lời (10 điều răn) được nói trên Si-nai đơn thuần; nhưng, trong khi nhận ra giá trị đầy đủ của chúng, Ngài sắp mở ra tâm trí của Đức Chúa Trời theo một cách sâu sắc hơn nhiều so với những gì chưa từng nghĩ trước đây, đến nỗi đây sẽ là thử thách lớn về sau cho dân của vương quốc thiên đàng.
Tóm lại nếu dân vương quốc vâng giữ hiến pháp mới, là bài giảng trên núi thì họ đã vâng giữ vượt quá luật cựu ước, và có sự công nghĩa cao hơn sự công nghĩa của các thầy thông giáo giữ gìn luật Môi se.