Dân. 14:
29-30, 40, 44-45; 20: 10-12-
những thây
các ngươi sẽ ngã nằm trong đồng vắng nầy. Các ngươi mà người ta đã tu bộ, hết
thảy bao nhiêu cũng vậy, từ hai mươi tuổi sắp lên, là những kẻ đã lằm bằm cùng
ta, thì chẳng hề được vào xứ mà ta đã thề
cho các ngươi ở, ngoại trừ Ca-lép, con trai của Giê-phu-nê, và Giô-suê, con
trai của Nun.-Đoạn, dân chúng dậy sớm đi lên chót núi mà nói rằng: Chúng tôi
đây sẽ đi lên tới chỗ Đức Giê-hô-va đã phán hứa, vì chúng tôi có phạm tội.-Nhưng
dân sự cố ý đi lên chót núi; còn hòm giao ước của Đức Giê-hô-va và Môi-se không
đi ra khỏi trại quân. Dân A-ma-léc và dân Ca-na-an ở trong núi nầy đổ xuống,
đánh bại và phân thây dân Y-sơ-ra-ên cho đến Họt-ma.
Dân 20:
10-12-Môi-se và A-rôn truyền nhóm hội chúng đến trước hòn đá mà nói rằng: Hỡi
dân phản nghịch! Hãy nghe, chúng ta há dễ khiến nước chảy từ hòn đá nầy ra cho
các ngươi được sao? Môi-se giơ tay lên,
đập hòn đá hai lần bằng cây gậy mình. Nước bèn chảy tràn ra nhiều, hội chúng uống,
và súc vật họ uống nữa. Đoạn, Đức Giê-hô-va phán cùng Môi-se va A-rôn rằng: Bởi
vì hai ngươi không có tin đến ta, đặng tôn ta nên thánh trước mặt dân
Y-sơ-ra-ên, vì cớ đó, hai ngươi sẽ không đem hội chúng nầy vào xứ mà ta đã cho
nó đâu.
-
Những phân đoạn
kinh thánh liên quan đến Môi-se đập vào vầng đá lần thứ hai khá nghiêm trọng.
Chúng nói về một Người Thợ Gốm và một chiếc bình hoen ố; chúng cũng nói về Đức
Chúa Trời thay đổi tâm trí của Ngài. Trong những đoạn này, chiếc bình đã được
chỉ định cho kế hoạch ban đầu của Đức Chúa Trời đã bị hoen ố. Nó đã không bị làm
hư hỏng bởi Người thợ Gốm, nhưng bằng một
cái gì đó trong đất sét. Tuy nhiên, chiếc bình đã chỉ bị hoen ố; nó đã không bị
nát vỡ.
Moses là một
người rất nổi bật trong Cựu Ước, và sự
chú ý lớn được dành cho các chi tiết của cuộc đời ông. Nhưng Môi-se không làm "tôn
thánh [Jehovah] trước mắt của con cái Israel" (Dân. 20:12). Moses là người
nhu mì nhất trên trái đất, nhưng ông đã hấp tấp khi ông nói: "Hỡi dân phản
nghịch! Hãy nghe, chúng ta há chẳng thể khiến nước chảy từ hòn đá nầy ra cho
các ngươi được sao?" (Dân. 20:10). Ông đã đem Chúa vào ánh sáng sai trật;
vì thế, Đức Chúa Trời đã thay đổi kế hoạch của Ngài liên quan đến Môi se. Đức
Chúa Trời đã phải minh oan Ngài; vì thế, Ngài đã phải chuẩn bị một chiếc bình
khác.
Sau khi
Israel đã được bảo về hình phạt của họ, vì họ từ chối vào miền đất, họ lại quyết
định đi theo lệnh ban đầu của Ngài. Nhưng Đức Chúa Trời đã thay đổi tâm trí của
Ngài. Họ đã rước lấy cái chết của mình, khi cố đi vào xứ đó, cho dân A-ma-léc đập vỡ họ ra từng mảnh.
Chúng ta
không phải nắm giữ cái gì mà Đức Chúa Trời đã nói với chúng ta năm ngoái. Chúng
ta phải luôn luôn nắm lấy Đức Chúa Trời và sống trong ý chỉ hiện tại của Đức
Chúa Trời, vì Đức Chúa Trời có thể thay đổi tâm trí của Ngài. Chúng ta phải biết
Ngài một cách thân mật hơn và tránh bất kỳ sự bất cẩn nào trong cuộc sống và phụng
vụ mà sẽ làm cho Ngài thay đổi tâm trí của mình. Tuy nhiên, nếu một ý muốn thứ
hai đã được ấn định, chỉ có cái chết khi phấn đấu để được theo ý muốn đầu tiên.
Dân Israel đã bị giết khi họ khăng khăng giữ lấy ý muốn đầu tiên của Đức Chúa
Trời. Chúng ta không thể giởn chơi với ý muốn của Đức Chúa Trời. Không có cách
nào để nói rằng Đức Chúa Trời sẽ có hay không thay đổi tâm trí và đường lối của
Ngài. Sự kính sợ Đức Chúa Trời là điều quan trọng nhất trong đời sống Cơ Đốc
nhân.
Thái độ của
chúng ta là: "Lạy Chúa, ý muốn hiện tại của Ngài là gì? Hãy cho con gần
Ngài và kính sợ Ngài. Hãy giữ con cho điều tốt nhất của Ngài, nhưng nếu một cái
gì đó trong con đã khiến Ngài phải thay
đổi tâm trí của Ngài, con sẵn sàng theo ý muốn thứ hai của Ngài. Nếu Ngài loại
con qua một bên để biện minh cho sự thánh thiện của Ngài giữa vòng dân của Ngài
và nếu hình phạt của Ngài để bày tỏ con đường càng sáng tỏ hơn cho con cái của
Ngài, con sẵn sàng".
Vinh quang của
Đức Chúa Trời phải được biện minh, thậm chí dù mất cả niềm vui và hạnh phúc của
chúng ta. Chúng ta phải mềm mại và sẵn sàng tiếp lấy vị trí thứ hai. Chúng ta
phải cúi đầu trước Cánh tay tối thượng của Ngài, và một ngày kia Ngài có thể
khôi phục chúng ta. "Vậy, hãy hạ mình xuống dưới tay quyền năng của Đức
Chúa Trời, hầu cho đến kỳ thuận hiệp Ngài nhắc anh em lên" (1 Phiero 5:.
6).
Chúng ta phải
sống trong ý chỉ hiện tại của Đức Chúa Trời. Chúng ta không nên tự hào về quá
khứ của mình. Một mối quan hệ hiện nay là cần thiết. Chúng ta phải mềm mại và
phải luôn luôn mở ra cho Ngài. Nếu chúng ta đã thực sự học được bài học thập
giá, chúng ta sẽ sấp mình trước mặt Ngài như trước tòa án Đấng Christ ngay cả ở
đây. Vinh quang của Đức Chúa Trời phải được minh oan, thậm chí phải mất mát hạnh
phúc của chúng ta. Tính nghiêm trọng về khả năng Đức Chúa Trời thay đổi tâm trí
đòi hỏi rằng chúng ta bước đi cách êm dịu trước mặt Ngà với tâm trí mở ra.
Chúng ta cần ân điển để chiến thắng tất cả mọi thứ muốn chống lại Ngài, bởi vì chúng
ta luôn luôn có khả năng bị gạt sang một bên trong phụng vụ. Chúng ta ưa phỏng
đoán và giả định rằng không có gì. Đức Chúa Trời của chúng tôi là một đám lửa
hay tiêu hủy. Ngài là Cha yêu thương của chúng ta, nhưng Ngài cũng có quyền tối
thượng trong các đường lối tối thượng của Ngài..
"Lạy
Chúa, con sẽ học tập kính sợ Ngài. Con sẽ không bao giờ có bất cứ điều gì trong
cuộc sống của tôi chống lại Ngài"’
Watchman Nee-