Thứ Hai, 13 tháng 6, 2016

SỰ TIẾP TỤC CỦA SÁCH CÔNG VỤ CÁC SỨ ĐỒ--



Công 28: 30-31-Phao-lô ở trọn hai năm tại một nhà mà chính mình đã thuê, tiếp đãi mọi người đến cùng mình, rao giảng nước Đức Chúa Trời và dạy dỗ những điều về Chúa Jêsus Christ cách dạn dĩ mọi bề, chẳng ai ngăn cấm chi cả.
Khải. 1: 11-12, 20- nói rằng: “Điều ngươi thấy hãy chép vào sách, gởi cho bảy Hội thánh, là Ê-phê-sô, Si-miệc-nơ, Bẹt-găm, Thi-a-ti-rơ, Sạt-đe, Phi-la-đen-phi và Lao-đi-xê.” Tôi bèn xây lại để xem tiếng nói với tôi đó. Vừa xây lại, thấy bảy giá đèn bằng vàng, Sự mầu nhiệm về bảy ngôi sao mà ngươi đã thấy trong tay hữu ta, và về bảy giá đèn bằng vàng đó, thì bảy ngôi sao là các sứ giả của bảy Hội thánh, còn bảy giá đèn là bảy Hội thánh vậy.-

-
Có sáu mươi sáu sách trong Kinh Thánh. Khi chúng ta đến với phần cuối của nhiều sách này, chúng ta có thể nói rằng cuốn sách được hoàn thành. Có năm mươi chương trong sách Sáng Thế, và khi chúng ta đi đến cuối cùng, chúng ta cảm thấy rằng chúng ta đã đi đến phần cuối cùng. Phúc Âm của Matthew có hai mươi tám chương. Khi chúng ta đến với chương hai mươi tám, chúng ta cảm thấy rằng chúng ta đã đi đến chỗ cuối cùng. Khi chúng ta đến với La Mã chương 16, chúng ta cũng cảm thấy rằng đây là kết thúc. Khi chúng ta đọc sách Khải Huyền 22, chúng ta cũng cảm thấy rằng đây là kết thúc. Nhưng có một sách trong Kinh Thánh mà không có sự kết thúc. Tất cả sáu mươi năm cuốn sách khác đều có một kết thúc. Nhưng một cuốn sách không có kết thúc. Cuốn sách này là sách Công Vụ Các Sứ Đồ. Tại sao Công vụ 28 kết thúc theo cách riêng của nó? Khi bạn đọc Công 28, bạn cảm thấy như cuốn sách vẫn chưa kết thúc. Cuốn sách này không có phần kết thúc. Công Vụ Sứ Đồ là một cuốn sách mà không có kết thúc, vì cuốn sách này vẫn đang được tiếp tục. Có lẽ các hành động của các sứ đồ thế kỷ đầu tiên đã kết thúc, nhưng sách Công vụ như một toàn thể vẫn chưa kết thúc. Cho đến bây giờ chúng ta vẫn có các hành động của các sứ đồ ở với chúng ta. Cuốn sách này vẫn chưa kết thúc.
Chúa phán: "Cha Ta là làm việc cho đến bây giờ, và Ta cũng làm việc" (Giăng 5:17). Điều này cho thấy rằng kể từ khi có cuộc nổi loạn của Satan và sự sa ngã của con người, Đức Chúa Trời đã làm việc cho đến bây giờ, và Chúa cũng đang làm việc. Sách Công vụ là gì? Sách Công vụ không phải là một bản ghi chép công việc của Phao-lô hoặc một hồ sơ về các công việc của Phiero hay John. Sách Công vụ là một bản ghi chép công việc của Đức Chúa Trời. Ai có thể nói rằng Đức Chúa Trời đã không có công việc tiếp sau Công 28? Ai có thể nói rằng công việc của Đức Chúa Trời đã dừng lại sau Công 28?
Sách Công vụ không có sự kết thúc. Sau chương hai mươi tám, nhiều chiếc bình của Đức Chúa Trời vẫn tiếp tục với công việc của Ngài. Công tác của Ngài được tiếp tục và đã không ngừng. Tất cả mọi thứ vẫn chưa kết thúc sau khi Phao-lôđã làm việc tại Rome trong hai năm. Phaolô đã sống ở Rome và sau đó đã chịu tử đạo. Không có một điều nào trong những điều này được ghi lại trong sách Công Vụ. Phiero, Phao-lô và John là ba nhân vật quan trọng, nhưng vẫn không có các phần cuối cùng của họ đã được ghi lại. Làm thế nào chúng ta có thể nói rằng cuốn sách Công vụ đã kết thúc? Chứng cớ của Đức Chúa Trời không bao giờ có thể được hoàn thành. Chúng ta có thể nói điều tương tự thậm chí nếu có chương hai mươi chín, hoặc chương thứ ba mươi, hoặc thậm chí là chương một trăm. Nếu ai muốn viết nhiều hơn, những điều mới có thể luôn luôn được thêm vào. Đây là lý do tại sao sách Công Vụ dừng lại ở chương hai mươi tám. Mặc dù văn kiện không còn tiếp tục sau chương hai mươi tám, công việc của Đức Chúa Trời đã vẫn được diễn tiến. 
Công việc trong thế kỷ đầu tiên không phải là đỉnh điểm. Trải bốn ngàn năm, Đức Chúa Trời đã luôn làm việc. Nếu chúng ta nói rằng Công 28 là đỉnh điểm, chúng ta phải ở dưới chân đồi; chúng ta phải từ đỉnh cao đi xuống hôm nay. Điều này không đúng vì Chúa nói: "Cha Ta là làm việc cho đến bây giờ, và Ta cũng đang làm việc." Chúng ta không nên giả định rằng công việc của Đức Chúa Trời đã đạt đến đỉnh điểm của nó tại thời điểm Phao-lô, và chúng ta không nên coi rằng công việc của Đức Chúa Trời đã đạt đến đỉnh cao của nó tại thời điểm Martin Luther. Không, thế kỷ đầu tiên không kết thúc công việc của Đức Chúa Trời, cũng không phải là thế kỷ XVI là phần cuối của công việc Ngài. Ngay cả thế kỷ trước (là thế kỉ 19) cũng không phải là kết thúc công việc của Chúa. Công việc của Ngài sẽ tiếp tục cho tới khi vương quốc và thậm chí cho đến khi có trời mới và đất mới. Đức Chúa Trời luôn luôn tiến tới; Ngài không bao giờ dừng lại. Nếu chúng ta biết điều này và tin vào điều này, chúng ta sẽ ngợi khen Chúa chúng ta.
Con người luôn có một quan niệm sai lầm rằng thời đại của mình là thời đại tồi tệ nhất của hội thánh. Tại thời điểm của Martin Luther một số người đã suy nghĩ theo cách này. Tại thời điểm John Wesley một số người suy nghĩ theo cách này. Chúng ta coi thời của Martin Luther là thời kì tuyệt vời và thời gian John Wesley cũng là thờ đại tuyệt vời. Trong khi chúng ta coi thời của họ tuyệt vời, một số người đến sau chúng ta năm mươi năm, sẽ nói rằng chúng ta hôm nay cũng đã ở thời kì tuyệt vời. Chúng ta sợ rằng con người sẽ dừng lại. Nhưng Đức Chúa Trời không bao giờ dừng lại. Mỗi năm, Ngài biết những gì Ngài đang làm, và Ngài biết Ngài sẽ làm việc bao nhiêu. Mỗi năm, Ngài làm những gì Ngài muốn làm. Ngài là Đức Chúa Trời, một Đấng tiến tới từng ngày; Ngài luôn luôn tiến tới. Hallelujah! Đức Chúa Trời là một Đức Chúa Trời vẫn tiếp tục tiến lên!
Mỗi lần Chúa tiến tới, Ngài đã tìm được một số chiếc bình. Trong sách Công vụ, Đức Chúa Trời tìm thấy một bình. Vào thời của Martin Luther, Đức Chúa Trời tìm thấy một chiếc bình, và tại thời điểm John Wesley, Ngài cũng tìm thấy một chiếc bình. Mỗi khi có một sự hồi sinh thuộc linh, Đức Chúa Trời tìm được vài chiếc bình. Chiếc bình của Đức Chúa Trời ngày hôm nay đang ở đâu? Đúng là Cha đang làm việc cho đến bây giờ. Nhưng ai là những người đang tiếp tục làm việc chung với Ngài? Ai có thể nói, "Tôi cũng đang làm việc"? Đây là câu hỏi rất quan trọng.
-
Anh chị em ơi, nếu Đức Chúa Trời ban cho chúng ta ánh sáng và nếu chúng ta nhìn thấy sự thật của Đức Chúa Trời, chúng ta sẽ thừa nhận rằng Đức Chúa Trời đang tìm kiếm cùng một chiếc chiếc bình ngày hôm nay mà Ngài đã ấn định lúc đầu. Chiếc bình này là hội thánh. Nói cách khác, Đức Chúa Trời không tìm kiến chiếc bình cá nhân ngày hôm nay, nhưng một tập thể. Vì Đức Chúa Trời đang theo đuổi một chiếc bình tập thể, những con cái của Ngài phải được đưa đến sự nhận thức Thân Thể của Đấng Christ và đời sống Thân thể. Nếu không, họ sẽ là vô dụng trong tay của Ngài và không bao giờ có thể hoàn thành mục tiêu của Ngài.
Khải Huyền 1 cho chúng ta biết rằng các hội thánh là các chân đèn vàng. Đức Chúa Trời không chỉ đơn giản nói rằng hội thánh là vàng; Ngài nói rằng các hội thánh là các chân đèn vàng. Nếu các hội thánh chỉ vàng, họ không thể làm Đức Chúa Trời thỏa mãn. Đức Chúa Trời phán rằng các hội thánh là các chân đèn vàng vì các chân đèn vàng tỏa sáng và soi sáng. Đức Chúa Trời muốn các hội thánh làm chiếc bình chói sáng, một chiếc bình chứng cớ. Từ ban đầu Đức Chúa Trời đã ấn định rằng Hội thánh là một chân đèn. Hội thánh không phải là các cá nhân, mà là một chân đèn trước mặt Chúa. Chỉ có vàng thì không đủ, và chỉ thuộc về Đức Chúa Trời cũng không đủ. Phải có sự chói sáng cho Đức Chúa Trời và lời chứng cho Ngài trước khi hội thánh có thể được coi là chân đèn.
Do đó, các hội thánh tồn tại cho chứng cớ của Đức Chúa Trời. Bất cứ điều gì đó không phải là vàng không phải là hội thánh, và bất cứ điều gì đó không phải là một chân đèn không phải là hội thánh. Bất cứ điều gì mà không có sự sống ở bên trong không phải là hội thánh, và bất cứ điều gì mà không có chứng cớ bên trong cũng không phải là hội thánh. Hội thánh phải nhận ra những gì Đức Chúa Trời đang làm và những gì Ngài theo đuổi trong thời đại này; họ phải nhận ra những gì là chứng cớ của Đức Chúa Trời trên trái đất ngày nay. Chỉ khi đó hội thánh có thể được coi là chân đèn vàng.
Nói cách đơn giản, công việc của Đức Chúa Trời luôn luôn tiến tới. Ngài vẫn đang tìm kiếm chiếc bình này. Chiếc bình của Ngày ngày hôm nay cũng là chiếc bình Ngài đã dự định để có ngay từ đầu; Hội thánh là chiếc bình này, không phải những cá nhân đơn lẻ.
Một số người có thể đặt câu hỏi: những người đắc thắng xuất thân từ hội thánh có nghĩa là gì ? Đúng là cần phải có những người đắc thắng xuất phát từ hội thánh. Nhưng ngay cả chứng cớ của các những người đắc thắng được duy trì, thay mặt cho toàn bộ tập thể; nó không phải dành cho những cá nhân. Các người đắc thắng không tự coi mình là những người phi thường, tốt hơn so với những người khác, và loại bỏ người khác sang một bên. Các người đắc thắng làm việc thay mặt cho toàn thể Hội thánh. Họ làm việc, trong khi cả Hội Thánh chiếm được lợi ích. Các người đắc thắng không vì chính mình; họ đứng trên lập trường của hội thánh, và họ đang ở đó để mang cả hội thánh đến sự hoàn thiện. Họ đứng trên lập trường của hội thánh và duy trì chỗ đứng của họ trên danh nghĩa của hội thánh. Ngay cả những chiến thắng của người đắc thắng là chiến thắng của tập thể.
Chiếc bình Đức Chúa Trời theo đuổi là chiếc bình tập thể. Do đó, chúng ta phải học cách sống cuộc sống Thân Thể. Để có thể sống nếp sống Thân Thể, chúng ta phải phủ nhận đời sống thiên nhiên và phải được Đức Chúa Trời phán xét và xử lý cách sâu sắc. Chúng ta phải học vâng phục, và chúng ta cũng phải học tương giao. Bằng cách này, chúng ta sẽ có cơ hội trở thành chiếc bình. của Đức Chúa Trời.
W.N.