Chủ Nhật, 12 tháng 6, 2016

ĐỘI MÃO SỰ CỨU RỖI-


Sáng  2:9, 17; 3:6-7; 2 Cor. 1:12; Eph. 6:17; 4:23; Rom. 12:2; 8:5-6-
 “Cũng hãy đội mão trụ của sự cứu rỗi” (Eph 6:17).-lại phải đổi mới trong tâm linh của tâm trí mình (Eph 4:23)- “Vả, chí hướng của xác thịt là sự chết, còn chí hướng của tâm linh là sự sống và bình an” (La mã 8:6)
-
MỘT
Trong khu vườn  Eden, có cây sự sống và cây biết điều thiện và điều ác. Đức Chúa Trời đã truyền cho Adam nói rằng, "Con có thể ăn bất cứ trái cây nào trong vườn, nhưng về ‘Cây Biết Thiện Ác’ thì không được ăn, vì ngày nào con ăn trái đó chắc chắn con sẽ chết” (Sáng 2: 16-17). Điều này cho chúng ta thấy rằng hai cây này đối lập với nhau. Bên đây, có cây sự sống. Ở phía bên kia, có  cây biết điều thiện và điều ác, là cây dẫn đến tử vong. Chúng ta có thể nói một là cây sự sống và cây kia là cây sự chết. Khi con người đã ăn trái của cây biết điều thiện và điều ác, kết quả là cái chết.
Hiệu quả lớn nhất trên Adam và Eve sau khi họ đã phạm tội là họ có được kiến ​​thức. Sau khi họ đã ăn trái của cây biết điều thiện và điều ác, họ hiểu cái tốt và cái xấu. Nói cách khác, ảnh hưởng của sự sa ngã về cấu tạo sinh lý của con người và tác động chủ quan đầu tiên của nó đã có trên người là trí tuệ của con người phát triển lớn hơn trước. Trước khi con người sa ngã, anh đã có một tâm trí và một trí tuệ. Nhưng sau khi anh sa ngã, tâm trí và trí tuệ của anh trở nên khác biệt so với những gì Đức Chúa Trời đã dự định cho họ có được ở buổi đầu; họ không còn là những gì Đức Chúa Trời muốn họ được.
Vì lý do này,  trong Êphêsô 6:17 Phaolô nói rằng chúng ta nên "tiếp lấy mão của sự cứu rỗi". Điều này cho thấy cái "đầu" của con người cần sự cứu rỗi. Sau khi nhiều người tin Chúa, sự sống của họ và nếp  sống của họ đã thay đổi cách xác định. Nhưng với nhiều người, cái "đầu" của họ chưa được cứu. Trong cuộc chiến tranh thuộc linh, nếu "đầu" của chúng ta không được cứu và được che phủ, chúng ta không thể đối phó với Satan. Do đó, điều quan trọng là phải đội mão của sự cứu rỗi; vì thật quan trọng cho cái "đầu" của chúng ta được cứu.

Giữa vòng con cái Đức Chúa Trời, có một nan đề lớn: chúng ta có thể tìm thấy những con người tuyệt vời, và chúng ta có thể tìm thấy những con người có lối cư xử tốt, nhưng tất cả họ đều có một cái "đầu" thuộc về sáng tạo cũ. Nói cách khác, họ có sự sống của Đấng Christ, nhưng họ vẫn có cái "đầu" của Adam. Điều nầy phá hoại họ hiểu biết ý muốn của Đức Chúa Trời. Để đo lường sự sống thuộc linh  của một người, tất cả những gì chúng ta phải làm là đo lường cái "đầu" của anh. Mức độ mà một con người được cứu thoát khỏi "cái đầu" của anh là mức độ mà anh được cứu khỏi Adam và sáng tạo cũ. Sự khác biệt cơ bản giữa nếp sống trong  sáng tạo cũ và nếp sống trong sáng tạo mới này nằm trong các điều kiện của cái "đầu" trước mặt Đức Chúa Trời.
HAI
2 Corinthians 1:12 nói, "chúng ta …cư xử trong thế giới, ….không cậy sự khôn ngoan thuộc xác thịt, bèn là cậy ân điển của Đức Chúa Trời.." Tất cả chúng ta những người coi mình là thông minh, sắc sảo, và nhu cần lớn là tìm đến Đức Chúa Trời về sự giải thoát của Ngài. Chúng ta cần phải nhận ra rằng  nguyên tắc của đời sống Cơ Đốc nhân là phải theo ý muốn của Đức Chúa Trời và không theo sự khôn ngoan của chúng ta. Cần tin tưởng ân điển của Ngài chứ không phải là sự khôn ngoan của chúng ta. Đây là một điều mà chúng ta phải học.
Giả sử có một vấn đề được trình bày cho bạn, và bạn không biết liệu bạn có nên làm điều đó, hoặc bạn không biết làm thế nào để làm điều đó một cách thích hợp. Bạn cân nhắc và xem xét lại, cân nhắc theo cách này và theo cách khác. Bạn nghĩ rằng nếu bạn làm theo cách này, bạn sẽ có kết quả này, và nếu bạn làm điều đó theo cách đó, bạn sẽ có kết quả đó. Nếu bạn nói điều này, những người khác sẽ trả lời theo một cách, và nếu bạn nói điều đó, những người khác sẽ trả lời theo một cách khác. Bạn nghĩ rằng bạn nên có một chút thông minh hơn trong việc xử lý tình hình. Được thông minh có nghĩa là gì ? Có nghĩa là phải đối mặt với những khó khăn nhỏ nhất và tránh sự phản đối nhất trong khi nói hoặc làm điều gì đó. Nhưng bạn đã quên rằng con cái của Đức Chúa Trời không sống trên trái đất theo sự khôn ngoan của xác thịt. Làm Cơ Đốc nhân là một điều đơn giản. Tất cả điều chúng ta cần phải làm là cầu xin những gì Đức Chúa Trời muốn.
Chúng ta phải nhận ra rằng cây biết điều thiện và điều ác mà ở trong vườn Eden vẫn đang phát triển giữa vòng con cái của Đức Chúa Trời ngày hôm nay. Nhiều con cái Đức Chúa Trời vẫn đang ăn trái  cây biết thiện ác cả ngày đêm thay vì ăn trái cây sự sống. Họ vẫn hỏi họ nên làm điều này hay điều kia, và họ vẫn còn vướng mắc với các vấn đề thiện và ác. Phao-lô nói rằng đó là một vấn đề đơn giản để sống trước mặt Đức Chúa Trời; chúng ta không sống trong sự khôn ngoan của xác thịt nhưng trong ân sủng của Đức Chúa Trời. Chúng ta chỉ chịu trách nhiệm cho một điều duy nhất, là làm theo ý muốn của Ngài.
BA
Rô-ma 12: 2 nói, "nhưng hãy biến đổi bởi sự đổi mới tâm trí của anh em, để thử nghiệm ý chỉ tốt lành, đẹp lòng và trọn vẹn của Đức Chúa Trời là thể nào". Tất cả chúng ta phải nhớ rằng trách nhiệm của chúng ta là vâng theo ý muốn của Đức Chúa Trời, trong khi Đức Chúa Trời chịu trách nhiệm về kết quả sự vâng phục của chúng ta theo ý muốn của Ngài. Chúng ta không có trách nhiệm về việc tìm kiếm một con đường êm ái cho chính mình. Liên quan đến con đường êm ái, chúng ta có thể nói rằng Con Đức Chúa Trời đã sống cuộc đời gồ ghề nhất trên trái đất. Ngài đã chịu trách nhiệm tuân theo ý muốn của Đức Chúa Trời, trong khi Đức Chúa Trời chịu trách nhiệm về những nỗi "bất hạnh" của Ngài. Khi chúng ta nói rằng sự thông minh là vô ích cho một Cơ Đốc nhân, chúng ta không có ngụ ý là chúng ta nên đi và làm những điều ngu ngốc.
 Sự thông minh của chúng ta là vô dụng trong tay Đức Chúa Trời, và sự ngu ngốc của chúng ta cũng  vô dụng trong tay Ngài. Đức Chúa Trời không cần sự ngu ngốc của chúng ta, cũng giống như Ngài không cần sự thông minh của chúng ta. Chúng ta không nói rằng những điều ngu ngốc là tốt; chúng ta nói rằng bất cứ điều gì theo ý muốn của Đức Chúa Trời là tốt. Chúng ta phải phân biệt giữa hai điều nầy. Cố tình nói những điều ngu ngốc hoặc cố ý làm một điều sai lầm không làm cho một người tốt hơn. Chúng ta phải có trách nhiệm tuân theo ý muốn của Đức Chúa Trời. Nếu Đức Chúa Trời muốn chúng ta làm một cái gì đó, chúng ta nên làm điều đó. Kết quả và hiệu quả của hành động đó là nhiệm vụ của Đức Chúa Trời, không phải của chúng ta.
Chúng ta cần phải cầu xin Đức Chúa Trời  cứu chúng ta khỏi cái "đầu" của mình, đến nỗi cái "đầu" của chúng ta có sự cứu rỗi và chúng ta đội mão sự cứu rỗi. Bất cứ khi nào chúng ta gặp phải bất cứ điều gì, điều đầu tiên chúng ta nên làm là thú nhận với Đức Chúa Trời: "Chúa ơi, cái đầu của con  và sự thông minh của con không phải là những nguyên tắc mà theo đó con sống đời sống Cơ Đốc nhân của con. Là một Cơ Đốc nhân, tất cả mọi thứ con làm là vì mục đích thực hiện ý muốn của Ngài”. Điều này không có nghĩa là chúng ta phải hành động một cách ngu ngốc hoặc trở thành một kẻ ngốc. Tôi muốn lặp lại một lần nữa rằng Đức Chúa Trời không cần một con người ngu ngốc, cũng như Ngài không cần một con người thông minh. Chúng ta không nên sống trong thế giới này theo những gì tâm trí của chúng ta nghĩ; đúng hơn, chúng ta nên chứng minh điều gì là ý muốn hài lòng và hoàn hảo của Đức Chúa Trời.
Một số người có một tâm trí thương mại. Bất cứ khi nào họ gặp phải một cái gì đó, điều đầu tiên nảy sinh trong tâm trí của họ là một sự tính toán về sự có lợi và lỗ lã. Họ làm điều này trong các vấn đề thông thường, và họ cũng làm điều này trong các vấn đề thuộc linh. Loại tâm lý nầy cần phải nhận được một cảnh báo. Trong vấn đề thuộc linh, điều chính không phải là liệu một người có thể lên đỉnh; cũng không phải là vấn đề lợi ích hoặc mất mát cá nhân, nhưng là vấn đề  ý muốn của Đức Chúa Trời. Anh chị em ơi, chúng ta phải biết rằng trong thế giới này chúng ta chỉ sống bởi một nguyên tắc: tin tưởng vào ân sủng của Đức Chúa Trời và làm theo ý muốn của Ngài.
BỐN-
Êphêsô 4:23 nói, "Và rằng bạn được đổi mới trong tâm linh của tâm trí của bạn". Điều này có nghĩa  tâm trí của con người cần phải được đổi mới. Rô-ma 12 cùng nói  một điều: "Hãy được biến đổi bởi sự đổi mới của tâm trí". Kết quả là bạn “có thể chứng minh được ý muốn của Đức Chúa Trời là điều tốt lành, hài lòng và hoàn hảo". Nếu tâm trí chúng ta được đổi mới, chúng ta sẽ chứng minh những gì là ý muốn của Đức Chúa Trời. Hoặc một con người có hiểu ý muốn của Đức Chúa Trời  hay không cũng không có gì liên hệ với các phương pháp; nó liên hệ với chính con người. Nhiều người biết phương pháp để tìm hiểu ý muốn Đức Chúa Trời, nhưng họ đã sai lầm. Kết quả là, họ vẫn không thể biết ý muốn của Đức Chúa Trời dành cho họ.
Ai sẽ biết ý muốn của Đức Chúa Trời? Chỉ có những người đã được Đức Chúa Trời giải phóng  khỏi  quyền năng tâm trí của họ, họ mới biết ý muốn của Ngài. Tâm trí của chúng ta phải được đổi mới trước khi chúng ta có thể chứng minh những gì là ý muốn của Đức Chúa Trời. Chúng ta phải nhớ rằng phần mạnh nhất của sự sống tự nhiên của con người là tư tưởng của anh ta. Với một số người, quyền năng của sự sống thiên nhiên của họ nằm trong ý muốn của họ. Với những người khác, quyền năng của sự sống tự nhiên của họ nằm trong tình cảm của họ. Nhưng với hầu hết mọi người, quyền năng của sự sống thiên nhiên của họ đều nằm trong tâm trí của họ. Ngay sau khi bạn gặp một người rất mạnh mẽ trong tâm trí của mình, bạn chạm đến cái "đầu" của anh ta. Khi anh đến với bạn, các tư tưởng của anh cũng đến nữa. Các tư tưởng của anh mạnh hơn tâm linh của anh. Anh ta có vẻ rất thông minh, và tính năng nổi bật của anh là các tư tưởng của anh. Nhưng trừ khi Chúa phá vỡ quyền năng này và đập vỡ quyền năng này, một người như vậy không thể biết được ý muốn của Đức Chúa Trời. Chúng ta phải cầu xin Chúa giải cứu chúng ta khỏi việc tin tưởng vào tâm trí của chúng ta hoặc khả năng tâm trí của chúng ta.
Nhiều người liên tục thú nhận rằng xác thịt của họ sai lầm và rằng sự sống tự nhiên của họ là không thích hợp, nhưng họ vẫn trân trọng những tư tưởng của họ, quan điểm của họ, và cuộc sống tự nhiên của họ. Miệng của họ nói rằng họ không tin tưởng vào những điều này, nhưng tấm lòng của họ vẫn còn đầy đủ các ý tưởng cùng sự thông minh riêng của họ, và họ vẫn nghĩ rằng các quan điểm và cách thức của họ là tốt hơn so với những người khác. Sự thông minh của họ vẫn chưa bị phá vỡ, và các tư tưởng của họ vẫn chưa được xử lý. Do đó, họ không thể biết ý muốn của Đức Chúa Trời.
Nhiều người có đầy đủ ý muốn của Đức Chúa Trời trong miệng của họ, nhưng trong thực tế, họ không biết gì về ý muốn của Đức Chúa Trời. Chúng ta biết rằng một người sai lầm sẽ không bao giờ biết ý muốn của Đức Chúa Trời. Đức Chúa Trời cần phải làm một công việc cơ bản trong chúng ta qua thập tự giá. Đặc biệt, Ngài phải đổi mới tâm trí của chúng ta. Ngài phải phá vỡ con người cũ của chúng ta để chúng ta sẽ không còn đánh giá cao sự thông minh của mình và không còn nghĩ rằng chúng ta là tốt hơn so với những người khác. Một khi cái "đầu" của chúng ta bị xử lý, chúng ta sẽ chứng minh được ý muốn của Đức Chúa Trời, và chúng ta sẽ biết ý muốn của Ngài. Vấn đề của chúng ta là những tư tưởng của con người thường đã thay thế ý muốn của Đức Chúa Trời.
Do đó, cái "đầu" của chúng ta cần được cứu. Những ai không biết gì về thập giá sẽ không biết ý muốn của Đức Chúa Trời. Do đó, toàn bộ vấn đề là trở lại với thập tự giá. Bạn có biết rằng thập giá ở đây để xử lí với sự sống tự nhiên của bạn không? Bạn có biết cách thức Đức Chúa Trời xử lí với bạn như một người không? Một ngày kia, Đức Chúa Trời sẽ ban ân sủng và dẫn bạn đến điểm mà bạn nhận ra rằng bản thân của bạn cũng như những tư tưởng của bạn là không đáng tin cậy. Sau đó, bạn sẽ không còn tin vào chính mình hay kho báu quyền năng tự nhiên của bạn nữa. Sau đó, nhiều điều sẽ trở nên rõ ràng cho bạn. Bất cứ khi nào sự sống thiên nhiên của bạn được Đức Chúa Trời xử lý, bạn sẽ được sáng tỏ về ý muốn của Ngài.
NĂM
Rô-ma 8: 5-6 nói, "Vì nhửng kẻ ở theo xác thịt thì chí hướng về những sự thuộc xác thịt, còn những kẻ ở theo tâm linh thì chí hướng về những sự thuộc Thánh Linh.  Vả, chí hướng của xác thịt là sự chết, còn chí hướng về tâm linh là sự sống và bình an". Tâm trí của xác thịt là gì? Một đặc điểm của tâm trí của xác thịt (tức là hướng tâm trí về xác thịt) là tin vào chính mình, nghĩ rằng chúng ta biết tất cả mọi thứ, và  tự tin về tất cả mọi thứ. Tâm trí của tâm linh ( tức là hướng tâm trí vào tâm linh mình) cũng có đặc trưng của nó, đó là không tin cậy vào chính mình, ưa do dự và sợ hãi khi nói hay làm bất cứ điều gì. Tâm trí của xác thịt luôn luôn bận rộn và nhanh chóng; nó luôn tự coi mình là rất thông minh. Tuy nhiên, nó không có bất kỳ sự an nghỉ nào, và kết quả là sự chết. Tâm trí của tâm linh không ở dưới sự kiểm soát của sự khôn ngoan thiên nhiên; nó ở dưới sự kiểm soát của mệnh lệnh Đức Chúa Trời. Nó không có bất kỳ sự tự tin nào nơi xác thịt và không hành động theo ý tưởng của tâm trí. Kết quả là có sự sống và bình an. Do đó, cái "đầu" của chúng ta phải được cứu trước khi chúng ta có thể thoát khỏi sự kiểm soát của tâm trí  xác thịt và trước khi chúng ta có thể có tâm trí của tâm linh. Chỉ khi đó chúng ta sẽ có sự sống và sự bình an.
SÁU
Phao-lô nói, "chúng ta ..cư xử trong thế giới, nhất là đối với anh em lại càng hơn, không cậy sự khôn ngoan thuộc xác thịt, bèn là cậy ân điển của Đức Chúa Trời" (1 Cor. 1:12). Hãy chú ý đến  cụm từ cuối cùng "đối với anh em lại càng hơn”. Anh em tín đồ Cô-rinh-tô đã rất khôn ngoan. Nhưng Phao-lô nói rằng ông đã không cư xử chính mình trong thế giới theo sự khôn ngoan của xác thịt nhưng trong ân sủng của Đức Chúa Trời và dồi dào hơn đối với với họ. Cảm ơn Chúa, vì khi chúng ta càng khôn ngoan và đúng đắn hơn, chúng ta càng không cần phải sử dụng trí tuệ của chúng ta. Chúng ta tin tưởng vào ân sủng của Đức Chúa Trời. Tất cả điều nầy đúng  hơn khi nói đến những điều của Đức Chúa Trời và công việc của hội thánh; chúng ta không cần sự khôn ngoan của xác thịt hay sự thông minh của xác thịt.
Chúng ta phải học tập đừng bao giờ mang tâm trí thế tục của mình vào việc xem xét các sự vụ thuộc linh. Tôi không biết nếu tâm trí thế tục của bạn có hữu ích trong những thứ khác hay không, nhưng tôi biết một điều, một tâm trí thế tục chắc chắn là không hữu ích trong những điều thuộc linh. Những phương cách, chiến thuật, chiến lược, và thông minh thế tục có thể hữu ích trong những thứ khác, nhưng chúng hoàn toàn vô dụng trong những điều thuộc linh. Trong nhà của Đức Chúa Trời, không phải là vấn đề của phương cách hay sự thông minh của con người mà là vấn đề ý muốn của Đức Chúa Trời.
 Chỉ có một điều đáng kể ở đây; không phải những gì con người nói hay nghĩ nhưng những gì Đức Chúa Trời đã nói. Chúng ta cần phải hỏi Chúa: “Chúa ơi,  khuôn mẫu mà Ngài muốn bày tỏ cho chúng con là gì?" Ngoài mô hình mà Ngài bày tỏ cho chúng ta, chúng ta không thể có một kiểu khác. Chúng ta phải học cách tuân theo ý muốn của Đức Chúa Trời và từ bỏ việc tin tưởng vào trí tuệ của chính mình. Trong khi chúng ta vâng theo ý muốn của Đức Chúa Trời, chúng ta nên ngưỡng trông Ngài đưa chúng ta vượt qua tất cả những khó khăn mà chúng ta phải đối mặt trong khi làm theo ý muốn của Ngài. Từ bây giờ trở đi, chúng ta nên nhìn vào Đức Chúa Trời để chúng ta có thể tự cư xử trong thế giới, không theo sự khôn ngoan của xác thịt nhưng trong ân sủng của Ngài và vì vậy chúng ta có thể vâng theo ý muốn của Ngài.
Ng.Th.Th.-