-Câu hỏi: Đức
tin được đề cập trong Mác 11:24 là một lời hứa. Có ai có thể nắm giữ đức tin
trong câu 23 cũng như một lời hứa chăng?
-Trả lời: Có,
nhưng có một sự khác biệt. Đức tin trong câu 23 là một món quà, trong khi đức
tin trong câu 24 là ân sủng. Đức tin trong cả hai câu được dựa trên "đức
tin trong Đức Chúa Trời" của một người nào đó, như được mô tả trong câu
22.
--Câu hỏi:
Trong Mác 11: 12-14, Chúa nguyền rủa cây vả. Điều nầy có quá bất công với cây cối
không, vì thời điểm thu hoạch chưa đến?
--Trả lời: Có
hai mùa thu hoạch vả, một vụ thu hoạch mùa đông và một vào mùa hè. Vụ thu hoạch
mà Chúa đã nói đến là vụ thu hoạch mùa đông. Không có ngay cả một quả còn lại
trên cây.
--Câu hỏi: Có
phải tất cả các sự dự bị của Đức Chúa Trời là hàng "bán sỉ" phải
không?
--Trả lời: Ân
sủng khách quan đưa đến "hàng bán sỉ", không phải là "bán lẻ".
Nhưng chân lý (lẽ thật) chủ quan đến với chúng ta từng mục một trong kinh nghiệm
của chúng ta. Nếu chúng ta đến với Chúa cho một hoặc hai mặt hàng ngày hôm nay,
Ngài vẫn sẽ cung cấp cho chúng ta.
- Câu hỏi:
Kinh Thánh nói rằng chúng ta không nên nói nhiều lời khi cầu nguyện (Math. 6:.
7). Điều đó nghĩa là gì?
-Trả lời: Nói
nhiều lời lời đề cập trong Matthew 6 ám chỉ đến những lời cầu nguyện, đó là những
lời nói trống rỗmg, có nhiều lời nói trống rỗng được thêm vào trong vì lợi ích
của âm thanh dễ nghe. Nhưng tôi có thể lặp lại những lời cầu nguyện của tôi,
tôi sẽ lặp lại chúng bởi vì tôi không thể cầu xin điều gì hơn nữa và không có
gì nhiều để nói, ngoại trừ lời cảm ơn và khen ngợi. Có một sự khác biệt lớn giữa
hai loại lặp lại đó.
--Câu hỏi:
Khi một người ra đi và tin, Chúa sẽ sống cho anh ta. Đây là một cái gì đó tức
thời hoặc là có một yếu tố thời gian tham gia không?
-Trả lời: Với
một số người thì là tức thời, trong khi với những người khác nó liên quan đến một
thời gian dài. Trong tấm lòngcủa bạn, bạn nên mong đợi nó sẽ có ngay lập tức.
Tuy nhiên, nếu Chúa trì hoãn công việc của Ngài, bạn nên vui vẻ chấp nhận thời
gian của Ngài. Điều này đòi hỏi một đức tin bền vững.
--Câu hỏi:
các tín hữu ngày nay sẽ trải nghiệm các loại dầm xóc mà Phaolô đã nói đến chăng
(2 Cor 12: 7-8).?
--Trả lời:
Không! Dầm xóc dành cho những người có
được những khải thị lớn lao, để ngăn chặn họ khỏi bị căng phồng lên hay lên mặt.
Chúng ta không có được mạc khải lớn lao như Phao-lô; Vì vậy, chúng ta không có
loại dầm xóc như ông có.
--Câu hỏi:
Chúng ta có nên dùng bổ sung các loại thuốc bổ khi ốm đau của chúng ta đã biến
mất, hoặc chúng ta nên có một loại thuốc bổ trong khi chúng ta vẫn còn đang bị
bệnh, dù tin rằng chúng ta được chữa lành rồi?
--Trả lời: Nếu
đức tin của bạn sẽ không được ăn dần ăn mòn, bạn có thể dùng nó. Một số người
ăn mòn niềm tin của họ khi họ uống thuốc bổ. Nếu đây là trường hợp, họ không
nên dùng nó.
--Câu hỏi: Loại
đức tin nào là đức tin "che chắn" (thuẫn đức tin)? Đó có phải là cùng
một đức tin khi tin rằng người cũ đã chịu đóng đinh với Đấng Christ chăng?
--Trả lời:
Có. Bạn có thể nói rằng hai niềm tin đó giống nhau. Chúng ta tin vào Lời Chúa
và chúng ta tin tưởng vào lời hứa của Ngài. Nếu chúng ta muốn nắm lấy một lời,
nhưng thấy rằng chúng ta không có sức mạnh, chúng ta nên cố gắng nắm lấy một lời
khác.
--Câu hỏi:
chúng ta nên làm gì nếu chúng ta không biết rành về Kinh Thánh?
--Trả lời: Giả
sử bạn hoàn thành việc đọc Kinh Thánh trong hai năm, khi bạn hiểu và ghi nhớ tất
cả mọi thứ, điều này có nghĩa là bạn không còn phải đọc Kinh Thánh trong những
năm còn lại của cuộc sống bạn chăng? Một số người đã trải qua ba mươi hay bốn
mươi năm để nghiên cứu Kinh Thánh, và đã chỉ biết được qua loa bề mặt kinh
thánh mà thôi. Do đó, đọc Kinh Thánh luôn luôn là tốt, cho dù bạn đọc nhiều hay
ít. Cũng không quan trọng, khi bạn hiểu những gì bạn đọc hay không.
-Câu hỏi: Sự
việc Đấng Christ sống cho chúng ta có giống như bông trái của sự thánh hóa của
Đức Thánh Linh chăng (Gal 5: 22-23) ?
--Trả lời:
Có. Khi Đấng Christ sống trong chúng ta, Đức Thánh Linh sống trong chúng ta, và
chúng ta đang sống trong Hai Đấng đó. Đây là giống như nói rằng có không khí
bên ngoài của chúng ta và cũng ở trong chúng ta. Nếu chúng ta đang thiếu một
trong hai yếu tố này, chúng ta không thể sống.
-Câu hỏi:
Chúng ta nên cầu nguyện với Chúa Cha, Chúa Con, hay là Chúa Linh? Chúng ta cầu
nguyện với Ai nhiều nhất?
--Trả lời: Có
lẽ chúng ta nên cầu nguyện với Chúa Cha nhiều nhất. Cầu nguyện với Chúa Linh
cũng đúng, nhưng chúng ta không thể tạo điều này thành một quy tắc hay luật lệ.
Nếu chúng ta làm vậy, chúng ta sẽ không thể giải phóng chính mình.
--Câu hỏi: Nếu
chúng ta không hiểu được bối cảnh (nền) của một câu kinh thánh theo giới hạn về
thời gian, vị trí của nó, và người mà câu đó tham chiếu đến, Chúa sẽ tôn trọng
chúng ta và hoàn thành nó cho chúng ta nếu chúng ta vẫn nắm lấy nó như là một lời
hứa chăng?
--Trả lời:
Có, bởi vì Chúa nói: "Hãy tin rằng người đã nhận lãnh chúng, và người sẽ
có chúng nó" (Mác 11:24). Chúa đã không nói, "Ngươi phải hiểu trước
khi ngươi sẽ có chúng." Chúng ta có chúng nó vì chúng ta tin.
Watchman Nee—Foochow-
December 23, 1936,
TALKS