Thứ Hai, 13 tháng 6, 2016

CHÚA THỬ NGHIỆM ABRAHAM DÂNG HIẾN ISAAC-



Nếu Isaac đã được đặt trên bàn thờ và đốt cháy, lời hứa của Đức Chúa Trời cũng đã bị đốt cháy hay sao? Điều này há không có nghĩa là mục đích của Đức Chúa Trời trong Abraham sẽ bị bãi bỏ? Ishmael đã sanh bởi xác thịt, và đã có thể đuổi anh ta ra đi. Nhưng Isaac thì khác; anh đã được sinh ra theo lời hứa của Đức Chúa Trời. Abraham có thể đổ lỗi cho Đức Chúa Trời và chỉ trích đường lối của Đức Chúa Trời. Ông có thể nói rằng đường lối của Đức Chúa Trời đã lảng phí, độc ác, và không hợp lý. Ông cũng có thể nói, "Trước khi Isaac đã được sinh ra, nó không phải của con. Bây giờ anh ta được sinh ra, tại sao Ngài cất anh ta đi?"
Isaac là quà tặng của Đức Chúa Trời. Đức Chúa Trời cho chúng ta thấy qua câu chuyện này rằng con người tự nhiên của chúng ta không có thể được cột chặt với những món quà của Đức Chúa Trời. Trong vấn đề thuộc linh, chúng ta không thể nắm giữ bất cứ điều gì bởi xác thịt của chúng ta; chúng ta chỉ có thể nhận được món quà của Đức Chúa Trời theo tâm linh. Những gì chiếm được thông qua xác thịt cuối cùng sẽ phải quăng ra ngoài và những gì chiếm được thông qua tâm linh cũng không thể được giữ lại bởi bàn tay của xác thịt.

Chúng ta phải nhận ra rằng Đức Chúa Trời là Cha trước khi Isaac được sinh ra. Sau khi Isaac được sinh ra, Ngài vẫn là Đức Chúa Cha. Đức Chúa Trời phải hoàn thành mục đích của Ngài. Mục đích của Ngài không xoay quanh Isaac, nhưng quy vào chính mình Ngài. Sau khi nhiều người nhận được những món quà, họ bắt đầu chú ý đến những món quà hơn là chú ý Đức Chúa Trời. Điều nầy này sai trật. Abraham học được bài học của mình trong vấn đề này. Ngay cả khi chúng ta đã nhận được những món quà tốt nhất, chúng ta không thể lãng quên Đức Chúa Trời. Nếu Đức Chúa Trời muốn lấy món quà này đi, chúng ta phải sẵn sàng để cho nó ra đi. Kinh nghiệm của Abraham cho chúng ta thấy rằng sự sống thiên nhiên và xác thịt của chúng ta đã được Chúa xử lý.
Chúng ta không nên gắn bó với công việc của chúng ta. Thay vào đó, chúng ta nên gắn liền với Đức Chúa Trời. Một khi chúng ta gắn liền với công việc của mình, rất khó cho chúng ta buông công việc của chúng ta. Bất cứ khi nào chúng ta gắn chặt với Isaac, chúng ta thấy rằng rất khó buông Isaac ra. Đức Chúa Trời bảo Abraham dâng Isaac lên. Đây là một thử thách lớn đối với Abraham. Ông ấy sẽ chọn Đức Chúa Trời hay ông sẽ chọn món quà của Đức Chúa Trời? Ngợi khen Chúa, Abraham học được bài học. Ông coi Đức Chúa Trời như là Đấng lớn nhất so với tất cả các kho báu, và ông đã sẵn sàng buông Isaac ra. Trong con mắt của Đức Chúa Trời, Isaac phải trải qua cái chết. Đức Chúa Trời đòi hỏi điều tương tự liên quan đến công việc của chúng ta và các quà tặng của chúng ta có; Ngài muốn những điều này phải trải qua sự chết.
Chiếc bình của Đức Chúa Trời và sứ vụ của Đức Chúa Trời không được cấu tạo thông qua những món quà. Chúng được sản xuất thông qua những kinh nghiệm về Đức Chúa Trời và các sự xử lí từ Đức Chúa Trời. Những chiếc bình của Đức Chúa Trời là những người có tiền sử được Ngài xử lí. Những người mà Đức Chúa Trời sử dụng không chỉ đơn thuần hùng biện hoặc thông minh; họ không chỉ đơn thuần là những người có trí nhớ sắc bén. Tất cả những người mà Ngài có thể sử dụng giống như Abraham, những con người đã được Đức Chúa Trời xử lý, là Đấng nhìn thấy điểm yếu riêng của họ, là Đấng coi họ như đã chết, và họ là những người tin rằng Đức Chúa Trời là Đấng có thể khiến Isaac sống lại từ cõi chết.
Xin Chúa thương xót chúng ta và mở mắt chúng ta hầu chúng ta có thể nhìn thấy. Chúng ta không mong muốn làm một vị tiên tri như Balaam, chúng ta cũng không mong muốn được làm một vị thẩm phán như Samson, phục vụ Chúa bằng năng lực tạm thời. Chúng ta mong muốn được giống như Abraham, con người đã trở thành một người Bạn của Đức Chúa Trời.
Watchman Nee