Mác 4:5-7, 16-19-, “Và một số khác đã rơi trên
đất có đá nơi đã chẳng có nhiều đất; và nó nảy mầm liền vì nó không có một độ
sâu nào của đất. Và sau khi mặt trời đã mọc, nó bị cháy sém; và vì nó đã không
có rễ, nó héo đi. Và một số khác đã rơi ở giữa gai góc, và gai góc mọc lên và
làm nó chết ngạt, và nó đã chẳng được mùa gì cả-- Và tương tự, họ là những kẻ mà trên họ hạt giống
được gieo như trên những chỗ có đá, những kẻ, khi họ nghe lời, vui vẻ nhận lời
liền; và họ không có rễ vững-chắc trong họ, nhưng chỉ tạm-thời; đoạn, khi hoạn-nạn
hay bắt bớ nổi lên vì lời, tức thì họ bị khiến cho sẩy chân. Và những kẻ khác
là những kẻ trên họ hạt giống được gieo như giữa gai góc; đây là những kẻ đã
nghe lời,và các sự lo-lắng về thế-giơi, và sự lừa-đảo của sự giàu-có, và các sự
ham-muốn các điều khác đi vào trong và bóp nghẹt lời, và nó trở thành không kết-quả”.
Lời Chúa trên đây minh họa hai loại cuộc sống
tín nhân của Ngài. Một số người như hạt giống sống giữa hoàn cảnh khó khăn, đất
sỏi đá. Hạt giống là Lời Kinh thánh mọc lên thành cây lúa, là người tín đồ.
Chúa còn nói đến hạng loại tín nhân thứ hai,
như cây lúa mọc dưới bụi gai góc. Lu ca 8:14 ghi nhận người tín đồ sống dưới bụi
gai có thể thành công như cây lúa đã sinh bông kết trái, nhưng vì “ bị sự lo lắng,
giàu có, vui thú của đời sống làm cho nghẹt đi, nên không sanh được trái chín”.
Đã thành công, đã có kết quả, nhưng không thắng nổi trắc nghiệm sau cùng, những
cây lúa nầy đã hư hỏng, không sinh trái chín được.
1.
Khó
Khăn Thì Gian Nan:
Theo
chiều thuận trong Kinh thánh Công vụ 14 thì “cần phải trải qua nhiều hoạn nạn mới
được vào nước Đức Chúa Trời”. Tín nhân phải trải qua nhiều thử thách, nếu đắc
thắng thành công sẽ được vào nước ngàn
năm của Đấng Christ. Ai cũng biết như vậy.
Thiếu niên Đa-vít đã chịu khổ, đã gian nan trốn
tránh sự săn đuổi mạng sống từ tay vua Sau-lơ trong khoảng thời gian 17 năm dài, mãi đến năm ông 30 tuổi
lên ngôi làm vua tại Hếp-rôn, trong xứ miền nam, Giu- đa.
Giăng Mác là công tử bột của bà Ma-ri,
Jerusalem, mà bố ông là một quan chức người La-mã. Mác được người anh em là Ba-na-ba
đem theo làm thừa sai cho hai vị sứ đồ trong chuyến truyền giáo đầu tiên ở cõi
A-si. Mác không chịu nổi cuộc sống dậy sớm cầu nguyện, lao tác cả ngày, ăn uống
thiếu thốn, đi đường nhiều, lại thiếu ngủ. Sử gia Lu-ca ghi chép “Nhưng Giăng
lìa họ, trở về Giê-ru-sa-lem”. Hoàn cảnh khó khăn như sỏi đá, dưới ánh nắng mặt
trời nóng, Mác đành bỏ cuộc.
Thật
ra sống giữa hoàn cảnh sói đá, cây lúa
không có chỗ nào để bám sống. Chỉ có Chúa Jesus như cây non, như cái rễ
ra từ đất khô, có thể sống mạnh mẽ đắc thắng mà thôi. Giăng 1:4 chép “trong
Ngài có sự sống -Zoe”. Ngài sống bằng sự
sống của Đức Chúa Trời, không sống nhờ vào hoàn cảnh.
Bạn ơi, Phao lô khuyên, “giựt lấy sự sống thật”..,
chớ đừng nương cậy sự giàu có mà sống. Sứ đồ Giăng nói Chúa là sự sống thật, là
nơi chúng ta cần bám lấy để vượt thắng hoàn cảnh sỏi đá, nắng nóng trong cuộc đời.
2.
Giàu
Sang Thì Ngạo Mạn:
Nhưng
có một nghịch lí, là sau khi thành đạt thuộc linh, thành công sự nghiệp, có chức
vụ hầu việc Chúa nổi bật rồi, cơn thử nghiệm lại xảy ra vào cuối đời để trắc
nghiệm một lần nữa. Và rất nhiều người đã rớt tiếp sau sự thành công đầy gian
khổ, nhưng vẻ vang của mình.
Sau khi lên ngai, có lẽ Đa-vít chễnh mãng kiêng
ăn, tìm kiếm Chúa, trong khi cuộc sống trở nên nhàn nhã, giàu sang, thịnh vượng,
ông đã rớt bài thi trắc nghiệm sự thành công trong vụ bê bối với Bát-sê-ba và việc
làm kiêu ngạo tự mãn trong vụ điều tra quân số toàn quốc.
Nhưng cám ơn Chúa, ông đã thành tâm ăn năn kịp
thời nên được Chúa phục hồi và làm cho ông trưởng thành thuộc linh, như trái chín muồi (Lu ca 8:14), đến nỗi Chúa phê
duyệt cho tên tuổi ông xuất hiện cặp kè bên cạnh Danh cao quý của Chúa Jesus
trong chương cuối cùng của Kinh thánh (Khải 22). Không một vĩ nhân nào trong Cựu
ước được đặc ân đó. Bài trắc nghiệm sự thành công của chúng ta quan hệ biết
bao!
Năm sách có thi thiên 150 bài, thì người ta ghi
nhận Đa-vít là tác giả 73 thi thiên. Nếu bạn dò xem kĩ 73 thi thiên nầy, chúng ta
thấy chúng được Đa vít cầu nguyện, sáng tác trong hoàn cảnh khó khăn chạy trốn
Sau-lơ. Hầu như ít có thi thiên nào ông cầu nguyện sau khi lên ngai, chỉ có 4
thi thiên số 3 -6, ông cầu nguyện khi chạy trốn Áp-sa-lôm và thi thiên 32, 51 là hai bài cầu nguyện xưng tội về vụ
Bát sê ba,. Đó có phải là tình trạng thật của chúng ta không? Khi gặp khó khắn
thì ta hết lòng tìm kiếm Chúa, kiêng ăn cầu nguyện, hứa nguyện những lời hứa lớn
lao với Chúa, với mục đích hối lộ Ngài—Nhưng khi cuộc đời quay tới nửa vòng bánh
xe, hưởng được cảnh thịnh vượng, bình ổn, giàu sang, chúng ta không còn thiết tha
gần gũi Chúa nữa?
Vua
Ê-xê-chia dốc lòng tìm kiếm Chúa khi lên ngôi. Ông dẹp sạch hình tượng, tẩy sạch
đền thờ, cổ vũ dân chúng giữ lễ Vượt qua. Chúa ban cho ông sự trắc nghiệm là 18
sư đoàn quân A-si-ri tấn công, đe dọa tiêu diệt cả thành Jerusalem và nước Giu
đa. Ông đã hết lòng tìm kiếm Chúa, Ngài đã can thiệp và trong một đêm thiên sứ
Chúa tiêu diệt toàn bộ quân dịch thay cho ông trong cơn bịnh dịch hạch cấp tính.
Chúa lại trắc nghiệm ông trong cơn bạo bệnh. Ông nài xin Chúa làm phép lạ là
xoay chuyển sự vận hành của mặt trời ngược lại 15 độ. Sau các việc ấy nước ông
trở nên cường thịnh, tên tuổi ông vang lừng khắp các nước trong vùng. Trong sự
trắc nghiệm sau cùng nầy vua Ê-xê-chia thất bại vì tội kiêu ngạo, khoe khoang
và ích kỉ. 2 Các Vua 20:19, “ Ê-xê-chia đáp lời Ê-sai: “Lời Đức Giê-hô-va mà
ông vừa nói là tốt.” Vì vua thầm nghĩ: “Chẳng phải trong đời ta sẽ được hòa
bình và ổn định đó sao?” – Tính cách ích kỉ của vua hiện rõ tại đây trong tuổi
già.
Tóm lại
hạt giống gieo nhằm đất sỏi đá là người tín hữu mới bắt đầu theo Chúa trong
hoàn cảnh khó khăn gian nan. Nhìn qua lịch sử kinh thánh, chúng ta thấy đa số
con dân Chúa đều thất bại.. Hơn 600 trăm ngàn con dân Chúa ra khỏi Ai cập, như
những người tân tòng theo Chúa, không sống nỗi trong hoang mạc, nên đã ngã chết.
Chỉ có hai người là Ca lép, có lòng trung thành bám lấy Chúa, và Giô suê học được
nếp sống cầu nguyện của Môi se, nên cả hai ông sống nổi giữa đất đá, và ánh nằng
gay gắt của mặt trời- Hãy xem lại lời Chúa nói: “Và một số khác đã rơi trên đất
có đá nơi đã chẳng có nhiều đất; và nó nảy mầm liền vì nó không có một độ sâu
nào của đất. Và sau khi mặt trời đã mọc, nó bị cháy sém; và vì nó đã không có rễ,
nó héo đi”
Các vị vua nổi danh như A-sa, Ê-xê-chia, Giô si a, họ như cây lúa trưởng thành, ra
bông trái xanh tươi. Nhưng vì kiêu ngạo, vì ham danh, vì ham tiền, cuối cùng họ
ngã chết vào tuổi già—không thể sanh trái chín được. Có phải những vị vua nổi
danh nầy ngã chết đúng theo lời Chúa phán như sau chăng? “bị sự lo lắng, giàu
có, vui thú của đời sống làm cho nghẹt đi, nên không sanh được trái chín”?
Bạn ơi,
Phải chăng bạn đã thắng mảnh đất sỏi đá khó
khăn? Hãy cậy ân điển của Chúa để trung
tín đến cuối cùng và thắng bóng che của cây gai rủa sả. Hãy thắng sự lo lắng.
Hãy thắng sự giàu có tiền bạc. hãy thắng lạc thú đời nầy. Một lần kia ông A.W.
Tozer, Hội phước Âm Liên Hiệp Hoa kì nói, “Never honor a man until after he is
dead. The last years of his life he may do things that will completely destroy
any good he has done up to that point”—Đừng bao giờ vinh danh một người cho đến
khi ông ta đã chết rồi. Trong những năm cuối cùng của đời ông, ông có thể làm
nhiều điều mà sẽ hoàn toàn phá hủy bất cứ điều tốt nào ông đã làm đến thời điểm
đó-
Minh Khải. 21-12-2018