Chúa ôi, ấp ủ hồn tôi,
Tình yêu của Chúa chính tôi nhớ hoài,
Những lời “con thuộc Ta đây”,
Phước thay nghe được mỗi ngày thỏa vui.
-
Dầu Linh tuôn chảy không thôi,
Hương thơm danh Chúa làm tôi vui mừng,
Dầu hoan hỉ với hồng ân,
Nhiều hồn trinh nữ kéo gần Chúa hơn.
-
Vòng tay của Chúa êm luôn,
Xin Ngài thu hút tâm hồn của tôi,
Bước chân lưu lạc đơn côi,
Phòng Vua quá đẹp chúng tôi bước vào.
-
Niềm vui, kinh ngạc thâm sâu,
Khơi nguồn lời hát ngọt ngào kính dâng,
Tình yêu Ngài vẫn nhớ luôn,
Rượu nho ngon mấy cũng thường kém xa.
-
Hồn tôi biến dạng sa đà,
Đen như các trại Kê-đa, xứ người,
Vinh quang của Chúa phủ rồi,
Salomon chẳng màn thời đẹp hơn.
-
Đức Vua ngồi tại bàn tròn,
Vui nhìn con cái ngợi tôn Danh Ngài,
Ân hồng khởi sắc lạ thay,
Cam tòng hương tỏa dẫy đầy phòng ăn.
-
Máu cây một dược rơi dần,
Như Christ hấp hối một lần cho con,
Hồn con là khách chu toàn,
Tấm lòng là chỗ nghỉ an cho Ngài.
-
Nhà bằng gỗ bá hương nầy,
Hành lang trên đất của Ngài trổi hơn,
Chờ tình yêu Chúa cho con,
Mãi khi lên trú vĩnh tồn trên cao./.
-
Minh Khải—28-6-2015
(Nguồn: Isaac Watts’ Poetry. Nhã Ca 1: 2-5, 12, 13, 17, “Nguyện
người hôn tôi bằng cái hôn của miệng người. Vì ái tình chàng ngon hơn rượu. Dầu chàng có mùi thơm tho; Danh chàng thơm như
dầu đổ ra; Bởi cớ ấy các gái đồng trinh yêu mến chàng. Hãy kéo tôi; chúng tôi sẽ
chạy theo chàng. - Vua đã dẫn tôi vào phòng Ngài.- Chúng tôi sẽ vui mừng và
khoái lạc nơi chàng; Chúng tôi sẽ nói đến ái tình chàng hơn rượu. Các gái đồng
trinh yêu mến chàng cách chánh trực. Hỡi các con gái Giê-ru-sa-lem, tôi đen,
song xinh đẹp, Như các trại Kê-đa, như màn cháng của Sa-lô-môn.-- Trong khi vua ngự bàn ăn, Cam tòng
hương tôi xông mùi thơm nó ra. Lương
nhân tôi giống như bó hoa một dược cho tôi. Nằm ở giữa nương long tôi.--
Rường nhà chúng ta bằng gỗ
hương nam; Ván lá mái chúng ta bằng cây tòng”