Ngôn từ Đấng Christ, Chúa tôi,
Thân thương, nhân ái, tuyệt vời, cao sâu;
“Bạn tình ơi, đẹp biết bao!
“Chim bồ câu khác mình, đâu đẹp nào”.
-
“Môi mình ngọt, tiếng thanh thao,
“Tai Ta êm dịu, ngọt ngào sâu xa,
“Nhiều hương liệu ngát hương mà,
“Nào đâu sữa mật đậm đà hơn đâu”.
-
“Ồ mình đẹp, hỡi Cô Dâu,
“Nào tì, nào vết nơi đâu lộ hình?
“Kỳ quan Ta tạo cho mình,
“Nét xinh tươi ấy bao hình con sâu”.
-
Chúng ta nhơ nhớp, đục ngầu,
Ngài làm ta trắng, hồng hào đẹp tươi,
Y trang thiên thượng trao dồi,
Ân hồng, công nghĩa tài bồi không thôi.
-
“Em Ta là Vợ Ta ơi,
“Lòng Ta ràng buộc lâu rồi bởi ai?
“Tình yêu mình nắm lòng nầy,
“Sợi dây vui thích càng ngày chặt hơn”.
-
Từ hang con báo kinh hồn,
Ngài kêu tôi thoát môi trường thú hoang,
Đến Si-ôn, núi vinh quang,
Giả từ núi đẹp Li-ban lộ hình.-
-
Núi con thú, cánh đồng xinh,
Niềm vui trần thế, khổ hình thế gian,
Cũng không nắm giữ bàn chân,
Khi hồn nghe Chúa gọi cần ra đi./.
-
Minh Khải- 3-7-2015
(Nguồn: Isaac Watts’Poetry—Nhã Ca 4:1-11, “Hỡi bạn tình ta, nầy
mình đẹp đẽ thay, mình đẹp đẽ thay! Mắt mình trong lúp giống như mắt bồ câu; Tóc
mình khác nào bầy dê nằm nơi triền núi Ga-la-át. Răng mình như thể bầy chiên mới
hớt lông, Từ ao tắm rửa đi lên, Thảy đều sanh đôi, không một con nào son sẻ. Môi mình tợ sợi chỉ hồng, Miệng mình có duyên
thay; Má mình trong lúp tợ như nửa quả lựu. Cổ mình như tháp Đa-vít, xây cất để treo binh
khí; Ngàn cái khiên treo tại đó, là các khiên của tay anh hùng. Hai nương long
mình như cặp con sanh đôi của hoàng dương, Thả ăn giữa đám hoa huệ. Ta sẽ đi
lên núi một dược, Đến đồi nhũ hương, Ở cho đến khi hừng đông lố ra, Và bóng tối
tan đi. Hỡi bạn ta, mình vốn xinh đẹp mọi
bề, Nơi mình chẳng có tì vít gì cả. Hỡi
tân phụ ta, hãy cùng ta đến từ Li-ban,Hãy cùng ta đến từ Li-ban; Khá nhìn xem từ
chót A-ma-na, Từ đỉnh Sa-nia và Hẹt-môn, Từ hang sư tử, Từ núi con beo. Hỡi em
gái ta, tân phụ ta ơi, mình đã cướp lấy lòng ta, Vì một cái liếc mắt, vì một
vòng trân châu nơi cổ mình, mình đã cướp lấy lòng ta. Hỡi em gái ta, tân phụ ta
ơi, ái tình mình đẹp là dường nào! Ái tình mình ngon hơn rượu, Và mùi thơm của
dầu mình tốt hơn các thức hương! Hỡi tân
phụ ta, môi mình nhỏ mật ong xuống Dưới lưỡi mình có mật ong và sữa;
Hơi thơm của quần áo mình như hơi thơm của Li-ban”