Tôi thường
tìm Chúa về đêm,
Lương Nhân
Jesus dịu êm hồn nầy,
Khát khao, bất
ổn đêm dài,
Tôi luôn tìm
kiếm nhưng hoài công thay.
-
Bây giờ tôi
chổi dậy ngay,
Trải qua đường
phố tìm Ngài, Chúa tôi,
Canh tuần
tôi hỏi đôi lời:
“Người tôi
yêu mến vừa rồi ở đâu?”
-
Gặp Ngài khi
bỏ họ lâu,
Ánh quang
thiên thượng trên cao chỉ đường,
Quá mừng gặp
Đấng tôi thương,
Nắm Ngài thật
chặt không buông, không rời.
-
Đưa về nhà mẹ
sanh tôi,
Ngài không từ
chối thỏa vui đi cùng,
Si-ôn thánh
thiện vô song,
Hồn tôi thỏa
thích với không khí lành-
-
Tim Ngài rỉ
máu kinh hoàng,
Vì tôi đau
nhói vô vàn bi thương,
Hồn tôi dâng
hiến Chúa luôn,
Tình tôi,
tình Chúa phi thường đổi trao.
-
Đồ chơi thế
tục đâu nào?
Niềm vui ta
có đừng vào phá đi,
Âm ti, tội lỗi,
chi chi,
Đừng làm Cứu Chúa diệu kì cách xa./.
-
Minh Khải cảm tác—30-6-2015
(Nguồn: Isaac Watts’ Poetry. Nhã Ca 3:1-5, “Ban đêm tại trên
giường mình, tôi tìm người mà lòng tôi yêu dấu, Tôi tìm kiếm người mà không gặp.
Tôi nói: Ta sẽ chỗi dậy bây giờ, dạo quanh thành, Trải qua các đường phố, các
ngã ba, Đặng tìm người mà lòng tôi yêu dấu. Tôi tìm kiếm người, nhưng không gặp.
Những kẻ canh tuần vòng quanh thành có gặp tôi. Tôi hỏi rằng: Các ngươi có thấy
người mà lòng ta yêu mến chăng? Tôi vừa đi khỏi chúng xa xa, Thì gặp người mà
lòng tôi yêu mến; Bèn nắm lấy người, không khứng buông ra, Cho đến khi đưa người
về nhà mẹ tôi, Vào phòng của người đã thai dựng tôi. Hỡi các con gái Giê-ru-sa-lem,
ta ép nài các ngươi Bởi những hoàng dương hay là con nai đồng nội, Chớ kinh động,
chớ làm tỉnh thức ái tình ta Cho đến khi nó muốn”.