“Có ba việc lấy làm diệu kỳ cho ta, Và bốn điều mà ta chẳng
biết được: Là đường chim ưng bay trên trời;
Lối con rắn bò trên hòn đá; Lằn tàu chạy giữa biển, Và đường người nam giao hiệp
với người nữ. Tánh nết người kỵ nữ cũng
vậy: Nàng ăn, rồi nàng lau miệng, Và nói rằng: Tôi có phạm tội ác đâu” (Châm
ngôn 30:18-20)
-
Có bốn lối đường người tầm thường khó biết:
-1. Đường bay của Chim ưng Mẹ và chim ưng con—Phục 32:11-12 “Như
phụng hoàng phấp phới giỡn ổ mình, Bay chung quanh con nhỏ mình, Sè cánh ra xớt
nó, Và cõng nó trên chéo cánh mình thể nào, Thì một mình Đức Giê-hô-va đã dẫn dắt người thể
ấy”.
-2- Đường bay của con rồng và con rắn ( người phàm) trên đá.
Gióp 1: 7, “Đức Giê-hô-va phán hỏi Sa-tan rằng: Ngươi ở đâu đến? Sa-tan thưa với
Đức Giê-hô-va rằng: Tôi trải qua đây đó trên đất và dạo chơi tại nơi nó”. Thi
104:26, “Tại đó tàu thuyền đi qua lại, Cũng có Lê-vi-a-than mà Chúa đã nắn nên
đặng giỡn chơi nơi đó”.
-3. Đường chạy của tàu biển—ám chỉ dân thương buôn đi bằng
tàu thuyền ngày nay. Cuối cùng họ chết tại kinh đô La mã—Khải 18: 11-19, “Các
nhà buôn trên đất cũng vì nó khóc lóc tang chế, vì không ai mua hàng hoá mình nữa,
là hàng hoá bằng vàng, bạc, bửu thạch,
ngọc châu, vải gai mịn, sắc tía, lụa, sắc hồng, các thứ gỗ hương tùng, các thứ
khí mạnh bằng ngà, bằng gỗ quí nhứt, bằng đồng, bằng sắt, bằng cẩm thạch, nhục quế, đậu khấu, hương liệu, dầu thơm, nhũ
hương, rượu, dầu, bột mịn, lúa mì, trâu bò, chiên dê, ngựa, xe, thân thể, và
linh hồn người ta. Các trái mà lòng
ngươi ham muốn đã lìa xa ngươi, mọi vật ngon béo và thứ rực rỡ cũng đã hư mất
khỏi ngươi, hẳn chẳng còn có ai tìm thấy nữa. Các nhà buôn những hàng hoá ấy đã nhờ
Ba-by-lôn làm nên giàu có, vì sợ hãi sự thống khổ của nó, nên đứng xa mà khóc
lóc tang chế, rằng: “Khốn thay, khốn
thay, thành lớn kia, đã từng mặc vải gai mịn, sắc tía, sắc hồng, trau giồi bằng
vàng, bửu thạch, ngọc châu! Vì trong một
giờ sự giàu có lớn dường kia đã tan hoang rồi.”Mọi người lái thuyền, mọi khách
đáp thuyền đi đây đó, các thuỷ thủ, cùng bao nhiêu người chuyên nghề hàng hải,
đều đứng xa. thấy khói đốt nó, thì cùng
kêu lên rằng: “Có thành nào giống như thành lớn kia ư?” Chúng lấy bụi rắc lên đầu, khóc lóc tang chế
mà kêu lên rằng: “Khốn thay, khốn thay, thành lớn kia ôi, mọi kẻ có tàu bè
trong biển nhờ sự phong phú nó trở nên giàu có! Mà nay chỉ trong một giờ nó đã
trở nên hoang vu rồi”.
- 4 Đường đi của kỹ nữ được kỹ nữ chối quanh, nhưng người thuộc
linh cảm biết được tôi ngoại tình của cô ta.
-
Chim Ưng mẹ vút cao trời thẳm,
Há có người suy gẫm đường bay?
Chim ưng con vút ngàn mây,
Người còn non trẻ khôn tày hiểu ra.
Con rồng bay liệng trên không phận,
Người thuộc linh cẩn thận canh phòng,
Rắn con trên đá bò xong,
Đố ai thấy được đường vòng nó đi?
Trong biển động thuyền ai thấp thoáng?
Rẽ sóng đào buôn bán địa cầu,
Có ai theo dõi đường đâu,
Ba-by-lôn đổ khóc sầu phơi thây!
Người kỹ nữ gian ngoa điêu luyện,
Trái cấm ăn rồi miệng lau ngay,
Gạt chồng, gạt cả người ngoài,
“Tôi nào có tội, chớ ai nghi ngờ!”./.
Minh Khải 5-9-2015