Thứ Tư, 9 tháng 9, 2015

LỜI TRĂN TRỐI—


(Thay Lời Vua Sa-lô-môn)
-
Ta chỉ mới ngoài năm chục tuổi,
Lực đã tàn, mỏi gối chồn chơn,
Bốn mươi năm vị quân vương,
Đời ta hoang phí khôn lường chua cay.
Nước mắt sống chảy dài không ngớt,
Mắt kéo mây nhìn rất nhập nhòa,
Trăng sao chỉ thấy lờ mờ,
Tầm con mắt đã hết giờ sáng trong.
Người mạnh sức lưng cong khom xuống,
Như kẻ giữ nhà sống bồn chồn,
Kẻ xay cối đã ít hơn,
Ta ăn, ta uống chẳng còn ngon chi.
Cao lương, mỹ vị gì đi nữa,
Ta sướng vui đầy đủ cuộc đời,
Tiếng xay cối mỏn dần thôi,
Không còn muốn nuốt cho trôi họng mình.
Tiếng chim kêu cựa mình thức giấc,
Giọng hát tuổi xuân mất lâu nay,
Lên cao lòng sợ sệt thay,
Đi đường hồi hộp e tai họa gì.
Già trước tuổi đến thì bạc tóc,
Sức đâu còn để nhấc vật chi,
Ước ao đời để làm gì,
Hết mê vật quý lạ kỳ ở đâu.
Đám tang sẽ đem sầu, đem khổ,
Nhà đời đời ta trở gót về,
Thân tro bụi sẽ yên bề,
Tâm linh quy hướng miền quê thiên đình.
Dây bạc quý không gìn giữ được,
Chén vàng ròng bể nát tiếc thay,
Như bầu nước bên giếng quay,
Bánh xe gãy đẩy ta ngoài cuộc đời.
Nếu thế thật là vô ích,
Đời hư không sự chết cắt ngang,
Chỉ yêu Chúa chẳng trễ tràng,
Ta có được cõi vĩnh hằng vô chung.
Minh Khải—7-9-2015
-
(Nguồn: Truyền đạo 12: 1-7, “Trong buổi còn thơ ấu hãy tưởng nhớ Đấng Tạo Hóa ngươi, trước khi những ngày gian nan chưa đến, trước khi những năm tới mà ngươi nói rằng: Ta không lấy làm vui lòng; trước khi ánh sáng mặt trời, mặt trăng, và các ngôi sao chưa tối tăm, và mây chưa lại tuôn đến sau cơn mưa; trong ngày ấy kẻ giữ nhà run rẩy, những người mạnh sức cong khom, kẻ xay cối ngừng lại bởi vì số ít, những kẻ trông xem qua cửa sổ đã làng mắt, hai cánh cửa bên đường đóng lại, và tiếng xay mỏn lần; lúc ấy người ta nghe tiếng chim kêu bèn chờ dậy, và tiếng con gái hát đều hạ hơi; lại người ta sợ sệt mà lên cao, và hãi hùng lúc đi đường; lúc ấy cây hạnh trổ bông, cào cào trở nên nặng, và sự ước ao chẳng còn nữa; vì bấy giờ người đi đến nơi ở đời đời của mình, còn những kẻ tang chế đều đi vòng quanh các đường phố: Lại hãy tưởng nhớ Đấng Tạo Hóa trước khi dây bạc đứt, và chén vàng bể, trước khi vò vỡ ra bên suối, và bánh xe gãy ra trên giếng; và bụi tro trở vào đất y như nguyên cũ, và thần linh trở về nơi Đức Chúa Trời, là Đấng đã ban nó”.