Sáng thế kí 22,6
--Gỗ chụm lửa
"Áp-ra-ham lấy củi dùng cho của-lễ thiêu
và chất nó trên Y-sác con trai của mình, và người cầm trong tay mình lửa và con
dao. Thế là hai cha con tiếp-tục bước đi với nhau”(Sáng 22: 6)
Đối với khoảng đường còn lại, Áp-ra-ham đặt củi
chụm lửa trên vai Y-sác, con trai ông. Chúng ta không đọc thấy Y-sác phàn nàn
hoặc ngạc nhiên. Chắc chắn anh ấy đã từng giúp cha mình như vậy. Ngoan ngoãn, anh mang gỗ chụm lửa đến nơi Đức Chúa Trời đã
chọn..
-
--Chiên con hiến tế được xác định
Há điều nầy không nhắc nhở chúng ta rằng Đức
Chúa Trời, Cha, đã làm gì với Con của Ngài sao? Công vụ 2:23, 1 Phi-e-rơ 1:20-
“Người này, bị nộp bởi kế-hoạch tiền định và sự tiền-tri của Đức Chúa TRỜI”.
Khi thời kì đến , Cha đã đặt gỗ chụm lửa trên Con yêu dấu của Ngài. Điều đó đã
được thực hiện cho thỏa mãn trái tim của Chúa Cha, nhìn thấy Con của Ngài trên trái đất, khi Con
vâng phục mang gỗ chụm lửa, là vác thập
tự giá nặng nề.
Trong hành trình cuối cùng của mình để bị đóng
đinh, Đấng Cứu Rỗi của chúng ta, theo nghĩa đen, phải mang cây gỗ. Mang thập
giá của mình, Ngài đi ra nơi được gọi là Đồi Sọ, trong tiếng Hê-bơ-rơ có tên là
Gô-gô-tha, nơi họ đóng đinh Ngài (Giăng 19:17).
-
--Ý nghĩ của thập giá
Vì vậy Y-sác
mang gỗ chụm lửa, Chúa Jesus không ngừng mang ý nghĩ về cái chết của
mình trên thập giá trong trái tim của Ngài trong cuộc sống trên trái đất Nhiều
lần Ngài nói về những đau khổ và sự chết đặt trên Ngài. Ngoài một số cá nhân,
không ai có thể hiểu thấu cái chết của Chúa. Lu ca 9:44-45, tất cả 12 môn đồ không hiểu vì sao Ngài quyết chi đi lên
Jerusalem để chịu chết.
Rồi ở Ghế-sê-ma-nê, trên thập giá, sự chết là
điều kinh khủng cho tâm hồn thánh khiết của Ngài. Không ai giúp đỡ Ngài. Các
môn đồ đã ngủ vì mệt, một thiên thần từ trời hiện ra thêm sức cho Ngài để Ngài đối
diện với những đau khổ kinh khủng trên thập giá.
Ngài thưa cùng Cha mình, “không theo ý con,
nhưng ý Cha được nên” (Lu-ca 22:42).
Trong giờ khó khăn nhất, Ngài sẵn sàng mang củi nhóm lửa, trong sự vâng lời trọn
vẹn, Ngài tiếp tục trên đường đến nơi chịu đau khổ cùng cực và chết trên thập
giá vì tội ác của con người.
-
--Lửa và dao
"Và người cầm trong tay mình lửa và con
dao"
Áp-ra-ham cầm lửa và con dao trong tay. Đó là
công cụ cần thiết để giết và hiến tế con trai mình. Ngọn lửa và con dao trong
tay Áp-ra-ham nhắc nhở chúng ta rằng chính Đức Chúa Trời đã phán xét Con của
Ngài trên thập tự giá. Mọi người nghĩ rằng họ có thể làm với Jesus theo như họ muốn. Và khi họ làm việc của mình, họ phải
chịu trách nhiệm hoàn toàn cho cái chết của Chúa. Tuy nhiên, đồng thời, chính
quyết tâm và sự biết trước của Đức Chúa Trời đã cung cấp cái chết hy sinh của Chúa trên thập tự giá
(Công vụ 2:23, 1 Phiero 1:20). Trong Ê-sai 53:10, chúng ta đọc rằng Đức Chúa Trời
hài lòng khi đánh Con Ngài; Ngài muốn làm Jesus đau khổ.
-
Đòi hỏi của Đức Chúa Trời liên quan với tội lỗi chỉ có thể đáp ứng qua sự hy sinh của Chúa Jesus trên Thập
giá. Sự xem xét thánh thiện của Chúa Cha không có cách nào có thể được thực hiện
ngoại trừ cái chết hy sinh của Chúa. Không phải Christ đã phải chịu đau khổ và
đi vào vinh quang của mình sao? (Lu-ca
24:26). Phải, Đấng Christ đã phải chịu đựng thập giá, phải, để có thể đi vào
vinh quang của mình sau đó. Qua công việc của Chúa trên thập giá, Đức Chúa Trời được tôn vinh một cách kỳ diệu. Máu của Chiên Con Đức Chúa Trời trong mối liên hệ với tội lỗi hoàn toàn được
thỏa mãn. Máu mà trong đó Đức Chúa Trời đã
chứng kiến cách tuyệt đẹp qua sự phục sinh và vinh hóa của Chúa. Chúa Jêsus được trao mão miện
vinh quang và danh dự, ngồi bên tay phải của Đức Chúa Trời (Hê-bơ-rơ 2: 9, 10, 12). Há Ngài không xứng
đáng được mọi người tôn thờ sao?
-
--Mối tương giao mật thiết giữa cha và con trai-
“Thế là hai cha con tiếp-tục bước đi với nhau” (Sáng
thế 22: 6)
Phân đoạn này là một trong số ít nơi trong Kinh
thánh cho chúng ta một cái nhìn đẹp đẽ, mặc dù yếu óp, nhưng sâu sắc về sự hiệp
thông sâu sắc và mật thiết giữa Đức Chúa Trời Cha và Con của Ngài. Hai lần được
chỉ ra trong đoạn văn của chúng ta rằng Áp-ra-ham và Y-sác đã cùng đi với nhau
(Sáng thế 22: 6-8), và cả hai đã đi cùng nhau. Điều đó đã không thay đổi khi Con
Đức Chúa Trời ở trên trái đất và cả hai
đã cùng nhau đi trên con đường khó khăn đến Gô-gô-tha.
Hai lần Chúa Jêsus nói về chính mình trong tin
mừng của Giăng rằng Chúa Cha ở cùng Ngài: "Đấng đã sai ta vẫn ở cùng ta,
chẳng để ta ở một mình, vì ta hằng làm điều đẹp lòng Ngài” (Giăng 8:29). Và sau
này: "Nầy, giờ sắp đến, thật đến rồi, các ngươi sẽ tan tác, ai đi đường nấy,
bỏ ta lại một mình; nhưng ta không ở một mình đâu, vì Cha ở cùng ta" (Giăng
16:32). Các môn đệ đã từ bỏ Ngài và chạy trốn, nhưng Chúa Cha đã ở với Ngài. Chúa
Cha đã đi với Ngài suốt chặng đường tới Gô-gô-tha. Và giống như Con trai, Cha
cũng trải qua tất cả sự kháng cự và thù hận của con người. Sự thông thông mật
thiết nầy giữa cha và con trai cảm động lòng chúng ta biết bao!