Thứ Ba, 1 tháng 5, 2018

VUA SAU-LƠ TRỊ VÌ ISRAEL BAO NHIÊU NĂM?



1 Samuel 13:1 (ASV)  Saul was forty years old when he began to reign; …..and when he had reigned two years over Israel,
Acts 13:21 (ASV) And afterward they asked for a king: and God gave unto them Saul the son of Kish, a man of the tribe of Benjamin, for the space of forty years.
Công 13:21-Kế đó họ cầu một vua, nên Đức Chúa Trời ban cho họ Sau-lơ con của Kích, thuộc chi phái Bên-gia-min, trong bốn mươi năm.
1 Sa 13:1, Sau-lơ lên làm vua lúc ông đã được bốn mươi tuổi. Vua cai trị Y-sơ-ra-ên ... và hai năm.
Do hai câu Kinh thánh nầy nhiều nhà giải kinh có ý kiến là vì con số không được chép ra rõ ràng, nên có lẽ Sau-lơ có 42 năm trên ngai vàng. Nhưng Kinh thánh chép cách rất lạ lùng- Công 13:21 không dùng động từ “trị vì” cho 40 năm của Sau lơ, còn 1 Sa mu ên 13:1 thì nói ông có số năm không rõ ràng sau đó ghi: “he had reigned two years over Israel”.- ông đã trị vì trên Israel 2 năm rồi”.

Thế thì trong 42 năm trên ngôi, ông chỉ thực sự trị vì 2 năm, và có 40 năm có địa vị làm vua nhưng không thực sự trị vì cho Đức Chúa Trời.
Tại sao như vậy?
Lời chú thích bản TKTC viết về vua Sau lơ rất hay như sau: “Sau-lơ cũng khởi-sự nhanh. Hình-vóc hấp-dẫn, đẹp trai (9.2) và khiêm-nhường (9.21; 10.22) là sự lựa chọn của Đức Chúa TRỜI cho làm vị vua đầu tiên của Y-sơ-ra-ên (10.24). Sự cai-trị ban đầu của người được đánh dấu bằng việc có lãnh-đạo (chương 11), sự dũng-cảm (chương 14.46-48). Nhưng rồi có việc người không vâng lời Đức Chúa TRỜI (chương 15), trở nên ghen-tỵ và là người hoang-tưởng (chương 18, 19), cuối cùng quyền làm vua bị Đức Chúa TRỜI lấy mất (chương 16). Đời của Sau-lơ tiếp-tục xuống dốc. Mãi nghĩ đến việc giết Đa-vít (chương 20-30), người tham-khảo cố-vấn của đồng-cốt (chương 28), rồi cuối cùng tự-vẫn (chương 31)”.
Sau lơ được tiên tri Sa mu ên xức dầu tại thành của Sa mu ên, sau đó ông đến Mích pa (10:17-24) và trước mặt cả dân Israel, Sa-mu ên dùng urim thu mim cầu hỏi ý Chúa ai là vua. Chúa chỉ Sau lơ ra. “Đức Giê-hô-va trả lời: “Kìa,người ấy đang ẩn trong đống đồ đạc kia.” Họ chạy đến đó và đem ông ra. Sau-lơ đứng giữa dân chúng, ông cao hơn mọi người từ vai trở lên.  Sa-mu-ên nói với toàn dân: “Anh em có thấy người mà Đức Giê-hô-va đã chọn không? Trong cả dân chúng, không có ai được như người.” Toàn dân đều tung hô: “Vua vạn tuế!”
Sau đó Sau lơ và dân chúng phải đến Ghinh ganh và chờ Sa-mu-ên 7 ngày theo lời hẹn của tiên tri, vì sau khi Sa mu ên dâng tế lể khai mạc quốc gia rồi thì Sau lơ mới chính thức trị vì dưới sự xức dầu của Chúa.
1 Sa mu ên chương 13 ghi lại sự thất bại của Sau lơ trong trắc nghiệm đầu tiên nầy của Chúa. Ông chờ Sa mu ên bảy ngày, có lẽ đến xế chiều ngày thứ bảy, nên ông vừa dâng của lễ xong thì Sa mu ên liền đến. Như tôi đã nói những người thiếu căn bản thuộc linh, thiếu một lịch sử kinh nghiệm Chúa lâu dài và riêng tư sâu sắc, thì không thể nào vượt qua trắc nghiệm của Chúa.
Ngay sau cuộc thi hỏng đó, Sa mu ên liền tuyên án, “Sa-mu-ên nói với Sau-lơ: “Ngươi thật đã hành động một cách điên rồ, không vâng giữ mệnh lệnh mà Giê-hô-va Đức Chúa Trời đã truyền cho ngươi.Lẽ ra, Đức Giê-hô-va đã lập vương quốc của ngươi vững bền đời đời trên Y-sơ-ra-ên;  nhưng bây giờ, vương quốc của ngươi sẽ không bền lâu nữa. Đức Giê-hô-va đã chọn cho mình một người đẹp lòng Ngài, đặt người ấy làm người lãnh đạo của dân Ngài, bởi vì ngươi đã không vâng giữ mệnh lệnh của Đức Giê-hô-va”(1 Sa 13: 13-14).
Vì bản ngã bướng bỉnh, nhưng sợ dân chúng, Sau lơ lại thi rớt lần thứ hai trong khi phải thi hành lệnh của Chúa là tiêu diệt dân A ma léc. Ngay sau vụ A ma léc, Sa mu ên liền tái khẳng định Chúa loại bỏ vương quyền của vua Sau lơ, “Sa-mu-ên nói với ông: “Hôm nay Đức Giê-hô-va đã xé vương quốc Y-sơ-ra-ên khỏi vua như thế, để ban cho một người lân cận của vua, xứng đáng hơn vua. Hơn nữa, Chúa Vinh Quang của Y-sơ-ra-ên không nói dối cũng không ăn năn, vì Ngài không phải là loài người để mà ăn năn!”( 15:28-29).
Tác giả sách 1 Sa mu ên tóm lược những chiến thắng của vua Sau lơ trong hai năm trị vì như sau: “Khi đã nắm được vương quyền trên Y-sơ-ra-ên, Sau-lơ giao chiến với tất cả các kẻ thù chung quanh, như Mô-áp, Am-môn, Ê-đôm, các vua Xô-ba, và người Phi-li-tin. Ông đánh đâu thắng đó.  Ông hành động can trường, đánh bại người A-ma-léc và giải cứu Y-sơ-ra-ên khỏi tay những kẻ cướp phá họ” (14:47-48). Những chiến công nầy được Chúa ghi nhận, đã xảy ra trong hai năm trị vì đầu tiên của ông.
Như vậy trong 40 năm Sau lơ còn ở trên ngôi, về mặt bên trong, trước mắt Chúa, ông đã bị Chúa loại bỏ, nhưng trước mắt dân thế giới, ông vẫn là vua của Israel đầy quyền lực. Nào ai biết gì?
Vua Sau lơ đã làm gì trong 40 năm dài đó? Tôi nghĩ ông đã:
1./ Tiêu diệt các đồng cốt trong cả xứ “Còn Sau-lơ đã trục xuất những đồng cốt và thầy bói ra khỏi xứ sở- Người đàn bà đáp: “Nầy, ông biết rõ điều Sau-lơ đã làm, vua đã trục xuất  những đồng cốt và thầy bói ra khỏi xứ sở. Vậy, tại sao ông lại gài bẫy để giết tôi?” ( 28:3, 9).
2./ Tiêu diệt dân Ga ba ôn là dân mà Giô suê và dân Israel đã thề nguyện bảo tồn. “Trong thời trị vì của Đa-vít, có một nạn đói kéo dài suốt ba năm. Vì thế, Đa-vít tìm kiếm Đức Giê-hô-va. Đức Giê-hô-va phán: “Điều nầy xảy đến vì Sau-lơ và nhà nó đã gây nợ máu khi tàn sát người Ga-ba-ôn.” Vua gọi người Ga-ba-ôn đến và nói chuyện với họ — Người Ga-ba-ôn vốn không thuộc về con dân Y-sơ-ra-ên, nhưng họ là số người A-mô-rít còn sót lại. Mặc dù dân Y-sơ-ra-ên đã có lời thề với họ, nhưng Sau-lơ vì lòng sốt sắng đối với dân Y-sơ-ra-ên và Giu-đa đã tìm cách tiêu diệt họ” (2 Sa 21:1-2)
3./ Nhiệt tình kiên trì săn đuổi mạng sống Đa vít. “Nhưng khi Sau-lơ thấy rõ Đức Giê-hô-va ở với Đa-vít ….thì Sau-lơ càng sợ Đa-vít hơn nữa. Vì vậy, Sau-lơ trở thành kẻ thù của Đa-vít suốt đời.-“ Ông nói tiếp: “Tại sao chúa đuổi theo đầy tớ mình như vậy? Con đã làm điều gì, và tay con đã nhúng vào tội ác chi?  Bây giờ, xin bệ hạ hãy lắng nghe lời của đầy tớ bệ hạ. Nếu Đức Giê-hô-va thúc giục bệ hạ hại con, nguyện Ngài tiếp nhận tế lễ. Nhưng nếu là loài người, nguyện chúng bị nguyền rủa trước mặt Đức Giê-hô-va; vì ngày nay chúng đã xua đuổi con ra khỏi chỗ dành cho con trong sản nghiệp của Đức Giê-hô-va, và nói rằng: ‘Hãy đi, thờ các thần khác.’  Ôi! Nguyện máu con không chảy ra trên đất cách xa mặt Đức Giê-hô-va; vì vua Y-sơ-ra-ên đã kéo quân ra để tìm một con bọ chét, như người ta đuổi bắt chim đa đa trên núi vậy.” (chương 18, 26).
Sau lơ thở hơi ngăm đe như Sau lơ Tân ước đối với ba đối tượng sau. Những công tác đó chỉ là sự biểu lộ của ác linh trong một vị vua đã bị Chúa phế thải. Đó là một bài học nặng kí cho những ai đã mất sự ủy nhiệm thần thượng mà vẫn cố sức ngự trị quyền lãnh chúa trên cơ nghiệp của Đức Chúa Trời.