Hồn ơi, Chúa
đã mở đường,
Bàn tay bá
chủ phải buông ngươi rồi,
Tiến lên
thiên lộ đi thôi,
Quyền Ngài
giải phóng tuyệt vời, chở che.
Đồng hoang
trước mặt ngươi nè,
Đất khô, cát
nóng chớ e sợ gì,
Kìa xem suối
mát diệu kì,
Phục hồi sức
mới đúng kì Chúa ban.
Ánh quang thần
thượng soi đàng,
Chúa Trời mở
lối bình an hành trình,
Phước ân kín
giấu thuộc linh,
Tuôn tràn dẫn
đến ngày vinh hiển rày.
Phần ngươi
hưởng chính Chúa đây,
Thức ăn kẻ mạnh
mỗi ngày dưỡng nuôi,
Xa rời nơi
áp chế rồi,
Thức ăn Ai-cập
hết thời đắm say.
Thú vui Ai-cập
đã cai?
Chúa Trời
kín đáo đêm ngày canh ngươi,
Khi tàng
Ngài rất rộng rời,
Tình yêu thần
thượng không vơi đền bồi.
Trong sa- mạc
Chúa dạy ngươi,
Như cha sửa
trị những lời thương yêu,
Nhân từ,
kiên nhẫn đủ điều,
Hồng ân Ngài
lớn, cao siêu, dư đầy.
Tiến lên đất
hứa nghỉ rày,
Cần nhu, hoạn
khổ những ngày đã qua,
Còn ân sủng thích
ứng mà,
Suối thương
xót Chúa dần dà nếm vui.
Thiên trình
mệt mỏi, xa xôi,
Chim ưng sức
mới từng hồi đổi thay,
Không chơn
nhức, áo sờn vai,
Chúa Trời
nâng dỡ đường dài chưa đi.
Ca-na-an đất
diệu kì,
Tình yêu thần
dẫn ngươi đi đến rồi,
Khải hoàn ca
khúc liên hồi,
Gào lên vang
dội khắp nơi thỏa nguyền./.
Minh Khải cảm
tác—10-8-2015
( phỏng theo
bài thơ Anh văn).