Xa cha ri 5:1-4, “Tôi lại ngước mắt lên nhìn, thì này: Một cuốn sách bay. Ngài nói với tôi: "Ngươi thấy gì?" Tôi thưa: "Tôi thấy cuốn sách bay, dài 20 xích, rộng 10 xích". Ngài nói với tôi: "Ðó là lời rủa đã ra trên mặt đất của toàn xứ. Quả thế, phàm ai trộm cắp - làm sao nó được vô can? Và phàm ai thề (gian), làm sao nó được vô can? Ta đã ra lời rủa - Sấm của Yavê các cơ binh - lời rủa ấy sẽ vào nhà kẻ trộm, nhà kẻ thế gian nhân Danh Ta, và sẽ đậu lại giữa nhà nó mà tận hủy cả gỗ lẫn đá".
Trộm cắp là tội vi phạm điều thứ tám trong 10 điều
răn của Chúa. Nhà kẻ cắp là nhà chứa chấp, tàng trử và tiêu thụ những vật mà người
ta trộm cắp được từ người khác. Trong lịch sử loài người những hang ổ, những nhà
chứa đựng và tiêu thụ của cải ăn cắp được đều bị phá sản và hủy diệt. Kinh thánh
có chỉ tỏ những hạng loại ăn cắp như sau:
1.
Cướp Công Sang Đoạt:
vua Sau- lơ
1 Sa
mu ên 14: thuật lại câu chuyện của một anh hùng đức tin là Giô-na-than và người
đầy tớ vác binh khí, đã lập nên một chiến công rực rỡ.
Dân
Phi-li-tin đã đô hộ và áp chế dân Israel lâu
ngày. Chúa lập Sau lơ lên làm vua. Nhưng Sau-lơ là người tín đồ xác thịt,
không có đức tin bằng con trai trưởng của ông là Giô na than.
Sau khi Giô na than và người tôi tớ dũng cảm đột
kích bất ngờ một đồn nhỏ của quân Phi-li-tin thì Kinh thánh chép, “Trong khi
Saul còn đang nói với tư tế, thì tiếng ồn ào trong trại Philitin cứ tăng thêm
mãi. Saul và toàn dân ở với ông nhất tề xông vào chiến trường: Thì này giữa
quân Philitin gươm kẻ này xán trên người kia: cơn khiếp hoảng quá lớn. Còn
những người Hipri hôm qua hôm kia đã hùa theo Philitin và đã lên trại với
chúng, cả họ nữa, cũng đã quay lại mà về phe Israel, những người đi với Saul và
Yônatan. Và tất cả những người Israel ẩn trốn nơi miền núi Ephraim nghe tin
quân Philitin đào tẩu, thì cả họ nữa, cũng đã nhập trận mà truy nã chúng ráo
riết. Trong ngày ấy Yavê đã cứu Israel - Trận chiến đã lan quá Bet-Khôrôn”
Sau
lơ ra chiến trường và tìm cách sang đoạt công trạng của con mình, bằng cách ra
lệnh nầy nọ cách sai lầm, là cấm dân chúng ăn vật gì trong khi đang kiệt lực rượt
đuổi quân địch. Kết quả Giô na than phạm lời ông thề và suýt bị vong mạng.
Vua
Sau lơ đã ăn cắp công trạng của con mình một cách trắng trợn. Bạn có thấy nhiều
người tự xưng ông nầy ông nọ trong nhà Chúa, mà thực chất đi ăn cắp, cướp công
sang đoạt công khó của người khác không? Họ quy công việc của người khác mở đường
là công tác của họ, để được thiên hạ dốt nát khen ngợi, sùng bái, phong chức và
ban cho tiền bạc.
2.
Ăn cắp Lời Đức Chúa
Trời-
Giê-rê
mi 23:30 “Vậy nên Đức Giê-hô-va phán rằng: Nầy, ta nghịch cùng những kẻ tiên
tri ăn cắp lẫn nhau về lời của Ta”.
Xuất
phát bài giảng để một người có thể rao giảng là do đọc Kinh thánh cách cá nhân
thì Đức Thánh Linh ban ánh sáng, sự khải thị, thì người ấy có chủ để để hình thành
một bài giảng. Người cũng có thể dùng mọi tư liệu vay mượn từ người khác để bổ
sung vào bài giảng của minh. Nhưng tuyệt đối không dùng nguyên vẹn bài giảng của
người khác để giảng lại, đó là ăn cắp lời Chúa. Chúa nói Ngài sẽ xét đoán tội ăn
cắp đó. Ngài sẽ chống chững kẻ ăn cắp bài giảng của người ta.
3.
Ăn Cắp Chất Xám Của
Anh Em mình:
Châm
ngôn 9:1-18 minh họa tình trạng chiến tranh giữa hai ngôi nhà của người khôn
ngoan và nhà của người ngu dại. Trong nhà người khôn ngoan có thực phẩm, bánh ăn dư dật, trong khi nhà kẻ
ngu dại có tuyên rao rằng: "Nước ăn-cắp thật là ngọt-ngào, Và bánh ăn vụng
thật là thích-thú.".
Có
nhiều người mệnh danh là tôi tớ Chúa mà đi ăn cắp tài nguyên, ăn trộm chất xám
người ta về làm lương thực nuôi dân mình, làm nguyên vật liệu xây dựng vương quốc
của mình.
4.
Ăn Cắp Chiên:
Giăng
10: 8 Chúa Giê-su nói đến những giáo chủ các tôn giáo đã đến thế giới trước Ngài
như sau: “Bao nhiêu kẻ đã đến trước Ta, hết thảy đều là trộm là cướp; nhưng
chiên đã không nghe chúng”.
Nguyên tắc ăn cắp chiên vẫn nhan nhản xảy ra
trong nhà Chúa hôm nay. Các hệ phái tranh giành chiên lẫn nhau, dung tình cảm,
tiền bạcc, địa vị để “mua”, để “dụ dỗ” những con chiên thuộc về bầy khác.
5.
Ăn Cắp Kho Thánh—Giu-
đa Ích-ca-ri-ốt
Giăng
12:4-6, “Ma-ri lấy một cân dầu thơm cam tùng hương thuần chất quí giá mà xức
chân Ðức Yêsu, và lấy tóc mình lau chân Ngài. Cả nhà ngát mùi dầu thơm. Yuđa Iscariôt, một trong các môn đồ của Ngài,
kẻ sắp nộp Ngài, mới nói: "Tại sao lại không bán dầu thơm ấy ba trăm đồng
quan mà thí cho kẻ khó?" Y nói thế, không phải vì y bận tâm đến kẻ khó,
nhưng vì y là môt tên ăn cắp, y giữ ví tiền, nên có gì bỏ vào thì y phỗng mất”.
Về mặt quỹ tánh, Giu đa là “the devil” (Ma Quỷ)
(Giăng 6: 70), là một thiên sứ trưởng đồng hạng tương đối với Lucifer., nhưng về
mặt người phàm, hắn là con người ham tiền, biển thủ ngân quỷ, tham nhũng. Chúa đã
lập hắn là thủ quỷ cho đoàn 12 sứ đồ. Tôi không biết làm sao sứ đồ Giăng biết được
rằng Giu đa ăn cắp tiền của Chúa.
Có
một truyến thống, có một tật xấu là những con người có trách nhiệm trong nhà Chúa
lại thường hay ăn cắp vật thánh của Chúa, nhất là khi nhà Chúa có công trình xây
dựng cơ sở, phòng nhóm…
Tiến
sĩ Billy Graham có lời khuyên chúng ta trước khi ông qua đời ở độ tuổi chín mươi:
“Ban chấp hành của giáo hội phải luôn luôn công khai hóa tiền bạc thu nhập
trong nhà của Chúa”.
Tôi thấy nhiều Giu đa Ích ca ri ốt trong các lọai
giáo hội ngày nay, thậm chí giáo hội khôi phục cũng không có ngoại lệ.
Bạn là Giu đa ích Ca ri- ốt ăn cắp tiền Chúa không?
Hodos
6-11-2020