Nhã ca 1:1, “ Nhã ca trong các bài ca, mà
Sa-lô-môn đã làm”. (Nhã ca 1:1)
Có một quyển sách trong bộ Kinh thánh của chúng
ta, đôi khi có hai danh hiệu: "Bài ca của bài ca" và "Nhã
ca". Hầu hết các độc giả người Đức đọc Kinh Thánh đều thích tên "Bài
ca của bài ca", là do chịu ảnh hưởng phần nào từ nhà cải chánh giáo hội người
Đức, Martin Luther. Ông dịch kinh thánh ra Đức văn trong thời Cải chánh..
Trên thực tế, danh hiệu "Bài ca của bài
ca", là thể hiện một bài ca bậc nhất. Nó là một hình thức tuyệt đối trong cách
diễn tả ngôn từ trong tiếng Hê-bơ-rơ về sự gia tăng, nói rằng: “bài hát đẹp nhất”
(Nhã ca).
Có thể không có bài hát nào hay hơn và đẹp hơn
thế này. Khi chúng ta nghĩ về chủ đề của bài hát này, thì sẽ được nó trình bày
rõ ràng lí do tại sao. Đó là về tình yêu; và thậm chí dù ở cấp độ con người—vua
Sa-lô-môn với thôn nữ Su-la-mít—là mức độ cao nhất. Ví dụ, nó đáng giá hơn tất
cả sự giàu có. “Nếu người nào đem hết tài sản nhà mình, Đặng mua lấy ái tình, Ắt
người ta sẽ khinh dể nó đến điều” (8: 7).
Nhưng chúng ta nghĩ "xa hơn": Chúng
ta nghĩ về Chú rể là Chúa Jêsus và tình yêu của Ngài. Tình yêu của Ngài vượt
qua mọi tri thức của con người.“Sự thương yêu của Đấng Christ vốn vượt qua sự
hiểu biết” (Ê-phê-sô 3:19). Trong I Cô-rinh-tô 13:13 nó nói, "Bây giờ còn
lại ba điều nầy: đức tin, hi vọng, tình thương yêu; mà điều lớn hơn là tình
thương yêu".
Vua Sa-lô-môn sáng tác 1005 bài ca (1 Vua
4:32). Bài đẹp nhất trong số này là "Bài ca của bài ca" (Nhã ca). Ngài
yêu thương chúng ta và đã phó dâng chính Ngài cho chúng ta (Ga-la-ti 2:20)! Nhã
ca diễn tả tình yêu của Đấng Christ dành cho hội thánh nói chung và đặc biệt thể
hiện cho các cá nhân tìm kiếm Ngài—mà Sa-la-mít trong Nhã ca đại diện.