Thứ Ba, 11 tháng 9, 2018

Vào Và Ra-



“Khi người đã đem chiên mình ra hết, thì đi trước, chiên theo sau, vì chiên quen tiếng người-Ta là cái cửa; nếu ai bởi ta mà vào,thì chắc được cứu, và sẽ vào ra, gặp đồng cỏ ” (Giăng 10:4, 9).
Trong Giăng 10, Chúa Jêsus mô tả chính Ngài là cánh cửa của chiên mà qua đó Ngài dẫn dắt chiên của Ngài ra khỏi chuồng chiên  của Y-sơ-ra-ên và dẫn họ vào lãnh vực phước lành Cơ đốc (Giăng 10: 7, 9). Người nào đi qua cánh cửa này, đó là, tin vào Ngài, sẽ được cứu, sẽ đi vào và ra, và tìm thấy đồng cỏ xanh (Giăng 10: 9). Phước hạnh đầu tiên là sự cứu rỗi, thứ hai là sự tự do của Cơ-Đốc-Nhân, và thứ ba là thức ăn và nghỉ ngơi.
Trong bài viết ngắn này, chúng tôi muốn suy nghĩ một chút về phước lành thứ hai, đi vào và đi ra ngoài. Người tin Chúa có thể đi vào nơi chí thánh thuộc thiên, vào sự hiện diện của Đức Chúa Trời, và đi ra thế giới để làm chứng cho Đấng Christ trong cuộc sống của anh ta. Phi-e-rơ cũng nghĩ đến việc đi vào và đi ra ngoài trong lá thư đầu tiên của mình khi ông viết về chức tư tế thánh và hoàng gia (1 Phi-e-rơ 2: 5, 9). Là một thầy tế thánh, người tin Chúa đi vào sự hiện diện của Đức Chúa Trời để dâng lên Ngài sinh tế của sự ngợi khen và tạ ơn. Là một thầy tư tế hoàng gia, anh bước ra khỏi sự hiện diện của Đức Chúa Trời để công bố cho thế nhân “các mỹ đức của Đấng đã gọi anh em ra khỏi sự tối tăm đến sự sáng láng lạ lùng của Ngài” (1 Phi-e-rơ 2:9).
Trình tự trong Giăng 10 rất quan trọng: bước vào là sắp bước ra ngoài. Trước khi chúng ta ra ngoài, chúng tôi phải đi xuống. Trước khi chúng ta nói, chúng ta phải nghe, và trước khi chúng ta đại diện, chúng ta phải thấy. Trước khi chúng ta có thể là một nhân chứng đáng tin cậy trong cuộc sống của mình, thì trước tiên chúng ta cần phải biết những suy nghĩ của Đức Chúa Trời. Và trước khi chúng ta có thể công bố vinh quang của Chúa, trước tiên chúng ta phải nhìn vào những điều đó. Điều này cho thấy tầm quan trọng của mệnh lệnh mà Đức Thánh Linh đã chọn. Ở lại trong sự hiện diện của Đức Chúa Trời đi trước việc thực hiện thực tế những suy nghĩ của Đức Chúa Trời.
Đó là một sự tự do lớn lao mà chúng ta đã được đưa vào: chúng ta được phép vào và ra. Nhưng chúng ta đừng quên: bước vào trước khi bước ra ngoài!