Giăng 15: 14 – 15 “Ví thử các ngươi làm theo điều
ta truyền cho, thì các ngươi là bạn hữu ta. Ta chẳng còn gọi các ngươi là đầy tớ
nữa, vì đầy tớ chẳng biết điều chủ mình làm; nhưng ta gọi các ngươi là bạn hữu,
vì ta từng tỏ cho các ngươi biết mọi điều ta đã nghe nơi Cha ta”
Trong Giăng 15, Chúa Jêsus gọi chúng ta là bạn
của Ngài. Trước tiên Ngài gắn thuật ngữ này với một điều kiện và sau đó kết nối
nó với một đặc quyền:
1."Ví thử các ngươi làm theo điều ta truyền
cho, thì các ngươi là bạn hữu ta" - Ngay cả những đầy tớ cũng có nhiệm vụ
vâng lời Chúa của họ. Nhưng là bạn của Chúa, chúng ta vâng lời Ngài vì yêu
thương. Đó là sự khác biệt! Bởi vì chúng ta yêu Ngài từ trái tim, chúng ta muốn
làm theo ý muốn của Ngài trong cuộc sống của mình và tuân theo lời của Ngài. Là
những môn đồ vâng lời, chúng ta là những người bạn tâm tình của Chúa.
2."Ta gọi các ngươi là bạn hữu, vì ta từng
tỏ cho các ngươi biết mọi điều ta đã nghe nơi Cha ta" - Một người đầy tớ
thực hiện các mệnh lệnh của chủ nhân mà không biết mục đích toàn bộ nhiệm vụ.
Nhưng Chúa mở lòng của Ngài cho bạn bè của mình và cống hiến cho họ tất cả các
kế hoạch và ý định của mình. Vì vậy, Jesus Christ đã nói với chúng ta tất cả những
gì Ngài đã nghe từ Cha Ngài để chúng ta có thể biết toàn bộ sự thật.
Gương mẫu của Áp-ra-ham minh họa cả hai khía cạnh
nầy. Ông được gọi là "bạn của Đức Chúa Trời" ba lần trong Kinh Thánh
bởi vì cuộc sống của ông được đánh dấu bằng đức tin và sự vâng phục. Đức Chúa
Trời đối xử với ông như một người bạn và chia sẻ kế hoạch của anh với ông. “Đức
Giê-hô-va phán rằng: Lẽ nào ta giấu Áp-ra-ham điều chi ta sẽ làm sao?” (Sáng thế
ký 18:17) Chẳng phải ví dụ này là một sự khích lệ để chúng ta tuân theo Chúa
sao?