VÀNG VÀ THUỶ THƯƠNG NGỌC
          Trinh nữ Su-la-mít mô  tả cánh tay Tân Lang của mình rằng: “Tay  người như ống  tròn vàng có nạm huỳnh ngọc” (Nhã 5: 14). Bản kinh thánh ASV dịch chính xác là  “Ngọc thuỷ thương”.
Bàn tay Chúa sẽ đưa dân mình đến đích, vì tay ấy bằng  vàng. Theo chữ Hê-bơ-rơ, vàng đây là Zahab, vàng có ánh kim loại. Vàng nói lên  thần tánh, thần đức, vinh quang của Đức Chúa Trời. Thế giới đụng chạm bàn tay  sắt của các nhà độc tài, chứ hiếm khi tiếp xúc bàn tay vàng, đầy sự sống thần  thượng của Đức Chúa Trời.
Bàn tay vàng còn nạm Ngọc thuỷ thương ngụ ý là gì?  Trong tiếng Hê-bơ-rơ, Ngọc thuỷ thương là tarnish, còn tiếng Hi-lạp tương đương  là berullos, người Anh gọi là beryl. Trong bản Vulgate, Jerome dịch là loại ngọc  xanh lá cây da trời, còn Lu-ther dịch là ngọc turquoie- loại ngọc quí Thổ nhĩ kỳ  màu xanh. Thực ra, beryl có màu xanh nước biển; thương là màu xanh thẩm; thuỷ là  nước. Đó là ngọc có màu xanh thẩm rất quí.
Khi hiện ra cùng Đa-ni-ên, Con Người Christ Jesus trước  khi giáng sanh, có thân mình như Ngọc thuỷ thương (Đa 10: 6 bản ASV). Ngài có bộ  dạng như con trai loài người. Ngài từng phán: “Chẳng từng có ai lên trời, trừ ra  Đấng từ trời xuống, tức là Con Người vẫn ở trên trời”. Cho nên Ngọc thuỷ thương  biểu hiện nhân tính, dạng con người của Chúa. A-dam được sáng tạo theo dạng Con  Người của Ngài, Ngài là con người vinh hiển đứng bên hữu ngai Đức Chúa Trời mà  Ê-tiên đã thấy. Ngài còn là người vinh hóa đến đời đời.
Biết bao công nhân của Chúa có bàn tay vàng, như ống  trục, có năng lực thần thượng làm việc cho Chúa rất nhiều như người nữ hiền đức  trong Châm ngôn 31. Họ được Đức Chúa Trời cảm thúc, động viên và có quyết tâm  cao trong đường hướng công tác. Nhưng rất tiếc, tay họ không có nạm Ngọc thuỷ  thương nhân ái. Họ giành cho mình và những người quanh mình mọi công việc của  hội mạc, và cứ chuyên nhất làm lụng giống như người anh cả của cậu trai hoang  đàng.
Công việc ngoài đồng thì nhiều, bấy nhiêu năm đằng đẳng  cũng lâu mà sức người có hạn. Cậu trở thành bẳn gắt, phiền trách Cha và ganh tị  em mình.
“Tay  xuội” (Hê 12: 12) cần  “tay Đức Giê-hô-va đặt trên” (Ê-xêch 3: 22), tức bàn tay truyền sức của Con  Người (Khải 1: 17) để có bàn tay vàng của Chúa – Nhưng nếu không có khảm cẩn  Thuỷ thương ngọc, bàn tay ấy cũng mất quân bình, mất tính nhân ái tự nhiên. “Anh  em muốn gì? Muốn tôi cầm roi mà đến cùng anh em, hay là muốn tôi lấy tình thương  yêu và linh nhu mì mà đến ư?” – Đó là sự quân bình và hài hoà giữa vàng và Thuỷ  thương ngọc trong Phao lô (I Cor. 4:21)./
