The Death of Agag |
Trong lịch sử của Y-sơ-ra-ên, dân
Đức Chúa Trời có ba kẻ thù chính: người Ai Cập, dân Phi-li-tin, và dân
Amakelites. Thế giới được biểu hiện bởi Ai Cập, quyền năng của bóng tối, Satan
là ai, được biểu thị bởi dân Phi-li-tin, và xác thịt được biểu thị bởi dân
Amakelites. Đức Chúa Trời tam nhất có một kẻ thù ba một phá hỏng dân Ngài đi
theo Ngài. Bên ngoài của dân Chúa, có thế giới, bên dưới chúng có Satan, và
trong đó có xác thịt. Ba kẻ thù này cùng làm việc với nhau để phá hỏng công
việc của Đức Chúa Trời giữa dân Ngài.
Ai Cập tiêu biểu cho thế giới cột
trói chúng ta, nó tượng trưng cho sự sống thế tục và tất cả mọi thứ mà chiếm hữu chúng ta và làm cho chúng ta
không thể phục vụ Đức Chúa Trời. Phi-li-tiêu biểu thị cho quyền lực của bóng
tối, quyền năng của Satan, phá hỏng chúng ta và làm nhiễu loạn chúng ta. Dân
Amakelites tiêu biểu thịt của chúng ta. Nhìn từ bên ngoài, dân Amakelites
không đe dọa như người Ai Cập
và dân Phi-li-tin. Họ phản đối dân Y-sơ-ra-ên đã rời khỏi Ai Cập và sẽ không
cho phép họ nhập cư vào Ca-na-an. Dân Amakelites hợp tác với Ai Cập và dân
Phi-li-tin để ngăn chặn dân Y-sơ-ra-ên vào xứ Ca-na-an. Điều này tiêu biểu cho
công việc của xác thịt trong chúng ta, phá hỏng chúng ta hoàn toàn bước vào vị trí thuộc thiên để tận
hưởng ơn cứu độ của Đức Chúa Trời.
Đây là ba kẻ thù
nguy hiểm nhất tấn
công đời sống cơ đốc nhân của chúng ta trên trái đất ngày nay. Đầu tiên, thế giới cất bỏ tình yêu của
Chúa Cha (1 John 2:15). Thế giới đối
kháng với Đức Chúa Cha. Thứ hai, Satan làm chúng ta nổi loạn chống lại quyền
bính của Đấng Christ. I
John 3: 8 nói rằng
Con Đức Chúa Trời đã được biểu hiện với mục
đích phá hủy công việc của ma
quỷ. Do đó, Sa-tan đối kháng với Đấng
Christ. Thứ ba, xác
thịt ham muốn chống lại Đức Thánh Linh
trong chúng ta (Gal 5:17). Do đó, xác thịt đối kháng với Đức Thánh Linh.
Chúng ta có thể thấy rằng kẻ thù tam diện đối kháng với Đức
Chúa Trời Tam nhất
của chúng ta. Thế giới đối kháng Đức
Chúa Cha, Satan đối kháng Đấng
Christ, xác thịt đối kháng Đức Thánh Linh.
Những rắc rối ngày hôm nay là
nhiều cơ đốc nhân yêu thích thế giới và bị ràng buộc bởi thế giới, họ không
muốn rời khỏi Ai cập. Ngoài ra còn có những cơ đốc nhân không nhận ra vị trí thuộc
thiên của họ, đó là Ca-na-an của họ. Họ chưa bao giờ nghe nói về nơi lên ngôi
của Đấng Christ cũng không trải nghiệm nó. Vì vậy, họ bị ngăn chặn bước vào
Ca-na-an. Chiến thắng trên thế giới là giai đoạn đầu của đời sống cơ đốc nhân,
trong khi vị trí thuộc thiên trong Đấng Christ ngụ ý đỉnh cao nhất của đời sống
cơ đốc nhân. Sáng nay chúng ta sẽ không nói chuyện về thế giới hoặc Satan. Sự
nhấn mạnh của chúng ta sẽ trên vấn đề
của xác thịt. Xác thịt được thể hiện không chỉ trong cuộc sống cá nhân của chúng
ta, nhưng cũng như nhiều lần trong công việc của Đức Chúa Trời. Nếu nó chỉ được
thể hiện trong cuộc sống cá nhân của chúng ta, vấn đề sẽ không nghiêm trọng.
Nhưng khi nó được thể hiện trong công việc của Đức Chúa Trời, vinh quang của Đức
Chúa Trời sẽ bị mất mát lớn lao.
Xác thịt là
gì?
Làm thế nào xác
thịt tự biểu hiện trong công việc của Đức
Chúa Trời? Đầu
tiên, chúng ta phải biết những gì
là xác thịt. Một khi chúng ta biết những gì
là xác thịt, chúng ta sẽ biết làm
thế nào nó được thể hiện trong công việc của Đức Chúa Trời.
Chúng ta có thể biết những gì
là xác thịt từ Kinh Thánh. Đơn giản, tất cả mọi thứ bắt nguồn từ đời sống tự
nhiên là xác thịt.
Xác thịt là những gì chúng ta đã có được từ cuộc sống tự nhiên của chúng ta, đó là những gì chúng ta được thừa kế và những gì
chúng ta có được từ khi sinh ra. Bất cứ điều gì mà không đi kèm như là kết quả của sự tái sinh của chúng ta đều là xác thịt. Bất luận nhiều bao nhiêu và thuộc loại nào,
miễn là nó không có nguồn gốc từ sự tái sinh của chúng
ta,
đó là xác thịt.
Làm thế nào chúng ta biết điều
này? Câu trả lời là trong Giăng 3:6. Chúa phán: "
Hễ chi sanh bởi xác thịt là xác thịt, hễ chi sanh bởi Đức Linh là linh.."
Cảm ơn Chúa tất cả mọi người đang ngồi ở đây
hôm nay đã có hai sự sinh ra rồi. Tất cả chúng
ta
đều sinh ra bởi xác
thịt, và tất cả chúng
ta
đã có được sinh ra bởi Đức
Thánh Linh. Hai sự sinh ra nầy thường xảy ra
cách nhau từ
20 đến 50
năm. Điều gì được sinh ra bởi xác thịt có nghĩa là cái gì mà chúng ta nhận được khi
chúng ta ra khỏi
lòng mẹ của chúng ta. Điều gì được
sinh ra bởi
Đức Thánh Linh có nghĩa là cái gì mà chúng ta nhận được khi chúng ta
được tái tạo. Có một sự khác biệt thời gian giữa hai lần xảy ra này. Sự ra đời
của xác thịt sẽ xảy ra đầu tiên, và sự sinh ra của Đức Thánh Linh sẽ xảy ra sau
đó.
Chúa Giê-xu nói, "hễ chi
sanh bởi Đức Linh là linh.” Một người tái sinh được thừa hưởng mọi điều thuộc
linh mà có thể được thừa kế tại thời điểm tái sinh của mình. Chỉ sau khi Đức
Thánh Linh sinh linh, sẽ có những điều thuộc linh. Bạn có muốn biết những gì là
của Đức Thánh Linh không? Không khó để biết được điều này. Tất cả những gì bạn
phải làm là tìm ra những gì bạn đã nhận được kể từ khi bạn được tái sinh. Sau
đó, bạn sẽ biết những gì là của Đức Thánh Linh. Nếu bạn đặt sang một bên tất cả
những điều mới mà bạn nhận được từ sự tái sinh của Đức Thánh Linh, xác thịt sẽ
là tất cả những gì còn lại. Xác thịt bao gồm những gì? Nó bao gồm tất cả mọi
thứ trong lĩnh vực tự nhiên và tất cả mọi thứ mà bạn đã có theo nguyên thủy.
Xác thịt có hai khía cạnh, một là bẩn thỉu và mặt khác là sạch sẽ. Một là tội
lỗi và điều khác thì tốt đẹp. Trước khi một người được tái sinh, ông không chỉ
phạm tội, nhưng ông làm điều "tốt lành". Nhiều phi cơ đốc nhân có
việc làm tốt, nhưng theo Đức Chúa Trời, những việc làm tốt nầy không phải là của Đức Thánh
Linh, bởi vì chúng không được sinh ra bởi Đức Thánh Linh. Đức Chúa Trời muốn
loại bỏ, không chỉ tất cả những tội lỗi của con người, nhưng tất cả lòng tốt
của người nữa. Bất cứ điều gì mà không từ Đức Thánh Linh, dù tốt hay xấu, bị Đức
Chúa Trời từ chối và phải được loại bỏ. Đức Chúa Trời chỉ muốn những điều đến
từ Đức Thánh Linh. Ngài không đòi hỏi nếu một cái gì đó là tốt hay xấu, Ngài chỉ đòi hỏi nếu như một điều đó là từ
Thánh Linh hay xác thịt. Ngài không đòi hỏi về bản chất của một sự vật, Ngài
chỉ hỏi nó đến từ đâu. Bất cứ điều gì mà đến từ xác thịt là của xác thịt. Rất
dễ dàng cho con người nhìn thấy phần xấu xa và tội lỗi là của xác thịt. Nhưng
thật khó để phân biệt phần tốt của xác thịt. Do đó, chúng ta phải đặc biệt chú
ý đến phần tốt của xác thịt.
Phần tốt của xác thịt
Sự khôn ngoan của xác thịt
Có hai khía cạnh trong
phần tốt của xác
thịt. Đầu tiên, đó là sự khôn ngoan của xác thịt. Thứ hai,
đó là quyền năng của xác thịt. Trước tiên, chúng ta xem xét sự khôn
ngoan của xác thịt. Nhiều người xác thịt có thể làm
được nhiều điều bên
cạnh việc phạm tội. Họ có một tâm trí tốt đó là có khả năng
suy nghĩ và âm mưu. Họ có thể
nhanh chóng hiểu và
có khả năng nói chuyện. Đây là sự khôn ngoan
của xác thịt. Trí tuệ này ở với chúng ta trước khi chúng ta đã được tái sinh.
Từ khi chúng ta đã tin vào Chúa và đã được báp têm, những việc này cần bị lên
án. Tuy nhiên, sau khi chúng ta được cứu, chúng ta cố gắng phục vụ Ngài trong
công việc của Ngài. Chúng ta muốn làm tất cả mọi thứ vì lợi ích của Ngài, và chúng
ta cố gắng làm vui lòng Ngài bằng cách làm chứng cho Ngài. Một cách tự nhiên, chúng
ta áp dụng sự khôn ngoan mà chúng ta trước đây đã làm việc trong kinh doanh của
chúng ta cho công việc của Đức Chúa Trời. Sự khôn ngoan mà chúng ta sử dụng để áp
dụng cho các nghiên cứu của chúng ta, kinh doanh của chúng ta, và quản lý của
chúng ta về mối quan hệ của con người được áp dụng cho công việc của Đức Chúa
Trời.
Chúng ta có thể nghĩ rằng khi sử
dụng trí tuệ của chúng ta trên thế giới là sai lầm, nhưng sử dụng nó trong công việc của Đức Chúa Trời
là đúng. Tôi không nhận ra sự thật này cho đến khi tôi đã ở trong công việc của
Chúa sáu hoặc bảy năm. Một ngày kia, tôi đọc John 3:6 nói rằng, "Hễ chi
sanh bởi xác thịt là xác thịt, hễ chi sanh bởi Đức Linh là linh." Sau đó
tôi hiểu rằng bất cứ điều gì được sinh ra bởi xác thịt là xác thịt, không có
vấn đề nó được áp dụng vào đâu. Một đoạn khác trong Rô-ma 8 nói, " Những kẻ
thuộc xác thịt không thể đẹp lòng Đức Chúa Trời." (câu 8). Câu này không
nói rằng điều tà ác của xác thịt không đẹp lòng Đức Chúa Trời. Nó nói rằng xác thịt
--miễn nó là xác thịt không thể vui lòng Đức Chúa Trời. Sau đó, tôi đọc Lời của
Chúa trong Giăng 6:63 nói rằng, "xác thịt không ích gì." Không có ích
lợi gì cho dù đó là xác thịt tốt hay xác thịt xấu. Chỉ lời của Chúa cho chúng
ta không phải là xác thịt; đó là linh và sự sống, và chỉ có lời nói của Ngài có
thể cung cấp sự sống. Điều nầy khác hơn điều từ sự sống mới và linh, mọi thứ
khác là từ thịt và là vô ích.
Trong công việc của Đức Chúa Trời, sự khôn ngoan duy nhất chúng ta có thể áp dụng là trí
tuệ thuộc linh. Chúng ta chỉ có thể làm việc theo ý muốn của Đức Chúa Trời.
Chúng ta thường đọc Kinh Thánh theo cùng một cách mà chúng ta đọc một cuốn sách
bình thường. Nhưng Đức Chúa Trời sẽ hủy diệt sự khôn ngoan của con người. Ngài
đã chọn những điều ngu ngốc trong thế giới này để làm xấu hổ những người khôn
ngoan (1 Cor 1:27). Trong cuộc hành trình thuộc linh, người khôn ngoan không có
bất kỳ lợi thế nào hơn những người ngu dại. Người ta không trở nên thuộc linh hơn
vì ông là khôn ngoan hơn. Không có một điều như vậy. Một người khôn ngoan và
biết suy nghĩ cũng giống như một người ngu ngốc khi nói đến các vấn đề thuộc
linh –cả hai cần đức tin. Một người khôn ngoan có thể hiểu được những sự việc
nhanh hơn, nhưng điều này không có nghĩa là anh có thể có được nhanh hơn các
thực tại thuộc linh. Anh phải có đức tin, vâng lời, và thánh hiến trong cùng
một cách mà một trong những ngu ngốc có, trước khi anh có thể có được những
điều thuộc linh. Để nhận được những điều thuộc linh, không có các sự rút ngắn,
tin tưởng, vâng lời, và dâng hiến là cách duy nhất.
Quyền năng của xác thịt
Chúng ta quay trở lại các khía
cạnh đầu tiên sự tốt lành của xác thịt-- quyền năng tự nhiên hoặc quyền năng
của xác thịt. Nhiều người mạnh mẽ trong việc giảng thuyết, họ có sự thu hút tự
nhiên, kỹ năng tổ chức, kỹ năng quản lý. Họ nghĩ rằng những điều nầy làm cho họ
thành các kẻ giúp đỡ tốt cho công việc của Đức Chúa Trời. Tuy nhiên, quyền năng
sự thu hút trong giảng dạy và lãnh đạo, khả năng cứu các hồn người, kỹ năng tổ chức
và quản lý, và tài năng thiết kế và phương pháp không thêm bất cứ điều gì cho
công việc của Đức Chúa Trời.
Điều đó được sinh ra bởi xác thịt
là xác thịt; khi nó phạm tội, nó là xác thịt, và khi nó tự áp dụng riêng cho
công việc của Đức Chúa Trời nó vẫn là xác thịt. Một người Trung Quốc luôn luôn
là một Trung Quốc cho dù ông cư trú ở Anh hay ở Trung Quốc. Nơi ở có thể thay
đổi, nhưng người đó không thay đổi. Xác thịt tà ác là khả ố trong con mắt của
Đức Chúa Trời, nhưng xác thịt tốt cũng không kém khả ố trong con mắt của Đức
Chúa Trời. Xác thịt không thể đẹp lòng Đức Chúa Trời khi nó phạm tội, và nó
cũng không có thể vui lòng Đức Chúa Trời khi nó được áp dụng riêng cho công
việc của Đức Chúa Trời. Xác thịt là vô ích trong cuộc chiến chống tội lỗi, và
nó cũng vô dụng trong việc thực hiện công việc của Đức Chúa Trời.
Cảm ơn Chúa rằng Ngài đã hạ tất
cả mọi người xuống cùng một cấp. Không ai "cao" hơn bất cứ ai khác.
Không có gì trong sáng tạo cũ có thể được đưa vào sáng tạo mới. Không có gì
trong Adam có thể tạo ra bất kỳ sự giúp đỡ nào cho bất cứ điều gì trong Đấng
Christ. Tất cả mọi thứ trong sáng tạo cũ, cho dù quyền lực hay sự khôn ngoan,
vô dụng trong việc xây dựng sáng tạo mới. Đó là một sai lầm lớn cho một công
nhân của Đức Chúa Trời khi nghĩ rằng một người với tài hùng biện, trí thông
minh, phát âm rõ ràng và có khả năng sẽ là một nắm bắt lớn nếu ông ấy được cứu. Ông nghĩ rằng một
người như vậy sẽ được Chúa sử dụng cách lớn lao và không nhận ra rằng những điều duy nhất mà một người có thể
dâng hiến cho Chúa là những thứ từ Adam đầu tiên. Bạn có nghĩ rằng những việc
của A-đam đầu tiên có bao giờ có thể là bất kỳ sự giúp đỡ A-đam thứ hai không?
Giả sử bạn nhìn thấy một người thôn quê, là người nghèo nan trong lời nói, cách
suy nghĩ, và sách vở. Bạn giảng Tin Lành cho ông và ông được cứu. Giả sử một người khác, những người trẻ,
có học thức, hùng biện, và thông minh, cũng được cứu. Những gì bạn sẽ nghĩ về hai người nầy?
Bạn có thể nghĩ rằng có niềm hy vọng đáng kể cho người trẻ, có học, bởi vì anh
ta có một nền tảng tốt. Bạn có thể nghĩ rằng không có nhiều hy vọng cho những
người thôn quê, nhưng người nầy là một phần vật liệu tốt. Tuy nhiên, anh thuộc loại
vật liệu nào? Anh là vật liệu được định cho địa ngục! Vật liệu như vậy từ đâu mà đến? Nó đến từ xác thịt,
và nó không xứng đáng cho điều gì, trừ ngọn lửa. Tất cả mọi thứ mà anh có từ ban đầu là xác thịt và là khả ố. Điều
được sinh ra bởi xác thịt là
xác thịt, và nó không có gì để làm với công việc của Đức Chúa Trời.
Tiến trình
thuộc linh không có gì liên hệ với quyền năng và sự khôn ngoan xác thịt
Một số người đã hỏi: "Tại
sao có một số người tiến bộ một cách nhanh chóng trong khi những người khác
tiến rất chậm? Tại sao một số thậm chí không tiến bộ gì cả?" Sự khác biệt
không nằm trong bối cảnh của họ hoặc những gì mỗi người đã có từ ban đầu. Sự
khác biệt nằm ở chỗ, một người đã có sử dụng đức tin hay không để tiếp nhận
Đấng Christ. Một người càng tin, anh càng tiến bộ. Một người tin kém, anh kém tiến
bộ. Điều này cũng giống như nói rằng một người sẽ có sự sống đời đời nếu ông
tin, và rằng ông sẽ chết nếu ông không tin. Không có sự khác biệt giữa việc vật
liệu "tốt" hay vật liệu "xấu". Một người tà ác theo bản
chất thì cùng là một loại vật liệu sau khi được cứu như bất kỳ người nào khác.
Mức độ tiến bộ của ông phụ thuộc chặt chẽ về số lượng đức tin, thánh hiến, và
vâng lời của ông. Tất cả mọi thứ phụ thuộc vào Đấng Christ, không phải trên
lòng tốt tự nhiên hoặc sự thiếu sót của chúng ta. Sự tốt lành và thiếu sót tự
nhiên không cản trở chúng ta hoặc giúp chúng ta trong bất kỳ cách nào.
Hallelujah! Trước mặt Chúa, tất cả mọi thứ mà từ chính bản thân mình là vô ích. Nguyện Chúa
có thể phá vỡ chúng ta và cho chúng ta thấy rằng tất cả mọi thứ có nguồn gốc từ
bản ngã là vô ích.
"Ngoài Ta các ngươi không thể làm
gì"
Tôi
yêu Giăng 15:5 nói rằng,
"Ngoài Ta các ngươi không có thể làm gì." Trước năm 1927, tôi đã không tin câu này. Tôi đã đọc Tin Mừng
Giăng hơn 100 lần, và tôi đã đọc chương 15 có lẽ hơn 200 lần. Mỗi lần tôi
đến từ "ngoài Ta các ngươi không có
thể làm gì," Tôi không thể tin điều đó. Tôi
nghĩ rằng tôi vẫn còn có thể làm rất nhiều thứ ngoài (ra từ) Chúa,
và tôi thậm chí kinh nghiệm ơn phước của Ngài
khi làm những việc này. Làm thế nào tôi có thể nói rằng
ngoài Ngài, tôi không có thể làm
gì?
Khi tôi đọc điều này vào năm 1926, tôi đã cầu nguyện:
"Chúa ơi, tôi
không thể tin được câu này, bởi vì
tôi vẫn có thể làm nhiều thứ mà không cần Ngài."
Lúc đó tôi rất tốt trong việc rao
giảng và đã thu hút sự chú ý đáng kể đến bản thân
mình, nhiều người đã được cứu. Tôi có thể nói,
"Ngoài Ngài tôi có thể làm được rất nhiều!" Một ngày
nọ, Chúa chỉ cho tôi rằng
ngoài Ngài tất cả những gì
tôi đã làm là tội lỗi. Có thể không
làm gì ngoài Ngài có nghĩa là tôi không thể làm được những điều Chúa muốn tôi
làm. Tôi có thể làm
điều gì đó cách xa Ngài, nhưng những gì
tôi có thể làm là không phải những gì
Ngài muốn.
Vào ngày hôm đó, vảy
cá rớt khỏi đôi mắt của tôi. Tôi thấy rằng chúng
ta chỉ có thể tin cậy trong Chúa cho việc hoàn thành các công việc thuộc linh
và những gì mà Ngài muốn chúng ta làm. Ngoài Ngài, chúng ta chỉ có thể làm
những điều mà chúng ta muốn làm, không phải là những điều mà Đức Chúa Trời muốn
chúng ta làm. Chúng không phải là công việc của Đức Chúa Trời. Từ ngày đó, tôi
bắt đầu học cách tin tưởng vào Chúa trong tất cả mọi thứ. Mặc dù tôi vẫn tin
tưởng vào bản thân mình nhiều lần, tôi cảm thấy xấu hổ bất cứ khi nào tôi làm.
Đó là một bước ngoặt lớn trong cuộc sống của tôi. Tôi thấy rằng tất cả các công
việc của Đức Chúa Trời trong Đấng Christ, và ngoài Ngài, bất cứ điều gì mà tôi
đã làm đếu là tội lỗi. Ngoại từ Đấng Christ, tất cả các công trình là tội lỗi.
Bất cứ điều gì mà bắt nguồn từ xác thịt, được xác thịt củng cố và ban năng
lượng, và Đức Chúa Trời ghét quyền năng của xác thịt.
Những người đang phục vụ Chúa và
làm việc cho Ngài phải hỏi những gì mà chúng ta xét đoán và lên án hôm nay là
gì. Chúng ta chỉ phán xét và lên án tội lỗi chung chung không? Chúng ta đã xét
đoán sự khôn ngoan và quyền năng của chúng ta không? Chúng ta đã xét đoán phần
tốt của xác thịt của chúng ta không? Tất cả những người đã xét đoán thịt của họ
sẽ không còn tự hào về bản thân mình. Một người đàn ông đã xét đoán xác thịt
mình sẽ cảm thấy xấu hổ khi ông tự hào. Một khi xác thịt của chúng ta được xét
đoán, tất cả vinh quang sẽ qui về Chúa và không dành cho chúng ta. Nó sẽ không
liên quan đến chúng ta nữa. Đây là cách để phục vụ Chúa.
Đức Chúa Trời chọn những người ngu dại
VÀ CÁC NHỮNG YẾU ỚT CỦA THẾ GIỚI
Ai có thể tiến bộ hơn --
những người có trí tuệ hay những người có quyền năng?
Trên thực tế, không phải quyền năng của xác
thịt, cũng không phải sự yếu đuối xác thịt có thể giúp
một người thăng tiến. Để tiến bộ, một người phải tìm kiếm,
đói khát, và thánh hiến. Để biết liệu một người đang tiến bộ hay
thụt lùi, không cần phải xem
xét sự khôn ngoan, hay quyền
năng của xác
thịt của anh. Tất cả chúng ta phải làm là xem xét đức tin, lời cầu
nguyện, thánh hiến, và vâng lời của
anh ta. Sau-lơ cao
hơn bất kỳ
người dân nào từ vai trở lên, nhưng Đức Chúa Trời đã
không chọn anh ta. David là một người
bình thường, nhưng Đức Chúa Trời đã chọn anh.
Đức Chúa Trời chọn những người mà thế giới
khinh thường. I Cô-rinh-tô 1:27-28 đề cập đến năm loại người có đủ điều kiện để
được Chúa chọn. Họ là những người ngu dại, yếu ớt, thấp hèn khi sinh ra, khinh
thường, và những người không có gì. Có bao nhiêu người tin lời này? Bạn có thực
sự tin lời này? Tôi sợ khi một số người nhận thấy chính bản thân họ kém thông
minh hơn đối với những người khác, họ trở nên chán nản và nói với Đức Chúa Trời,
"Thật là vô ích để lựa chọn con. Người đó là tốt hơn, anh ta hữu ích
hơn." Tuy nhiên, Đức Chúa Trời đã không chọn anh ta, Ngài đã chọn bạn. Bạn
có thể không tin điều này, nhưng vấn đề là bạn hoặc ít hoặc không tin điều nầy.
Miễn là Lời của Đức Chúa Trời đã nói, nó là như vậy. Đức Chúa Trời đã chọn
những điều ngu ngốc và yếu ớt của thế giới này, để làm cho người khôn ngoan và
mạnh mẽ xấu hổ.
Năm ngoái, hai anh em đến với tôi
ở Thượng Hải. Một người thì chậm chạp trong suy nghĩ và người kia thi chậm ăn
nói. Cả hai đều cảm thấy được Chúa gọi và chọn lựa để phục vụ Ngài, nhưng không
dám đáp ứng sự kêu gọi của Ngài. Một người nói rằng tâm trí của mình quá chậm.
Phải mất một thời gian dài để hiểu những gì đó mà những người khác chỉ cần năm
phút để hiểu. Người kia nói rằng những lời nói của mình không được mạch lạc. Họ
hỏi xem có cách nào để cải thiện tài hùng biện của họ và tâm trí của họ không.
Tôi nhìn họ và nói: "Theo như tôi đang quan tâm, cả hai bạn rất có tư
cách. Không ai trong chúng tôi có đủ tư cách như hai bạn."
Họ hỏi lý do tại sao tôi nói nhu
vậy, và tôi đã trả lời, "Kinh Thánh nói rằng Đức Chúa Trời đã chọn những
điều ngu ngốc. Ngài đã không chọn những người hùng biện hoặc người nhanh nhẹn trong tâm trí của họ Nếu bạn là
người quá tốt, Đức Chúa Trời không thể sử dụng bạn.. Đức Chúa Trời chỉ có thể
sử dụng bạn nếu bạn không tốt. Ngài đã chọn những người không có gì." Tôi
tiếp tục, "Hai người nên đứng trước thế giới và làm chứng về quyền năng Đức
Chúa Trời. Hãy hiển thị cho thế giới rằng sự khôn ngoan và tài hùng biện là vô
dụng. Nếu bạn có một chút thông minh, bạn không thể làm chứng theo cách này cho
Chúa. Nhưng thực tế rằng bạn không có trí tuệ, tài
hùng biện, thì bạn đủ tư cách chứng minh cho thế giới biết rằng Đức Chúa Trời
đã không chọn những người có tài hùng biện." Luật pháp của Đức Chúa Trời
đã được ban ra bởi Moses. Nhưng ông không có bất kỳ tài hùng biện, anh của ông
thì hùng hồn. Tuy nhiên, Đức Chúa Trời đã chọn anh của ông làm thầy tế lễ để nói
với Đức Chúa Trời, và đã chọn anh ta để ban ra pháp luật và nói chuyện với dân
Y-sơ-ra-ên. Aaron hùng hồn, nhưng Đức Chúa Trời bảo ông ấy cứ ở trong đền tạm
và cầu nguyện. Môi-se là người không hùng hồn, nhưng Đức Chúa Trời đã bảo anh
ta nói chuyện pháp luật trước mặt dân
chúng. Đây là sự khôn ngoan của Đức Chúa Trời. Từ đây chúng ta thấy rằng sự
khôn ngoan tự nhiên và tài khoản quyền năng không có gì trong công việc của Đức
Chúa Trời.
Từ chối quyền năng của xác thịt
trong công việc của Đức Chúa Trời
Vài người có thể nói,
"Paul hùng biện, và
ông là người thông minh. Tại sao sau đó Đức Chúa Trời đã
chọn ông ấy." Trên thực tế,
Paul đã không được Đức Chúa Trời sử dụng bởi vì
những đức tính tự nhiên của
mình. Ông có thể chất yếu ớt và
không nói năng bằng những lời
thuyết phục của sự khôn ngoan. Tôi thừa nhận rằng Paul rất thông minh. Nhưng bạn phải nhớ rằng sự khôn ngoan của Phaolô đã được đặt dưới thập giá
của Đấng Christ. Ông
nói rằng ông đã quyết định
không biết bất cứ điều gì giữa vòng các
tín đồ Côrintô, ngoại trừ Đấng
Christ và việc Ngài
bị đóng đinh (1 Cor 2:2).
Một người khôn ngoan phải làm thêm một điều,
hơn một người ngu ngốc-- ông phải từ chối sự khôn ngoan và quyền năng riêng của
mình. Đức Chúa Trời không cần trí tuệ hoặc quyền năng của con người. Như chúng
ta đã nói ngày hôm qua, chúng ta phải bỏ mất tất cả mọi thứ trong sự chết. Xác
thịt phải được xử lý. Đức Chúa Trời đang tìm kiếm ở Trung Quốc một nhóm người
biết được xác thịt của họ. Những người không biết xác thịt của họ không đủ tư
cách làm công nhân của Đức Chúa Trời. Tôi không làm nản lòng những người từ bỏ
công việc của mình để phục vụ Chúa. Tôi không nói rằng khó tìm thấy những con người
muốn làm việc cho Chúa. Tôi đã gặp hàng chục người mỗi năm, có một trái tim
phục vụ Chúa. Nhưng tôi thấy có rất ít người lên án xác thịt của họ. Nhiều
người muốn làm việc cho Đức Chúa Trời, nhưng họ không nhận ra rằng Đức Chúa
Trời không muốn sáng tạo cũ, Ngài muốn sáng tạo mới.
Chúng ta phải học tập từ chối xác
thịt của chúng ta. Khi làm việc cho Chúa, điểm quan trọng không phải là
kết quả, nhưng là
nguồn gốc. Cái gì đó có nguồn gốc từ xác thịt hoặc từ Đức Linh? Giá trị của một công việc không được đánh giá bằng kết quả của nó,
nhưng theo nguồn gốc
của nó. Một công việc không trở nên
có giá trị hơn bởi vì
nó tạo ra kết quả tốt. Giá trị của một công việc phụ thuộc vào nguồn gốc của nó. Trong việc đánh giá một phần của công việc, ta nên hỏi xem
nó đã được thực hiện bằng
cách tự mình hoặc bởi Đức Chúa Trời.
Tôi xấu hổ khi
phải thừa nhận rằng sau khi tôi làm việc, mặc dù
thường có kết quả tốt và nhiều người nhận được sự giúp đỡ, tôi phải thú
nhận với Chúa bởi vì nó là tôi, chứ
không phải là Đức Chúa
Trời, Đấng đã
làm việc đó. Đức Chúa Trời đang dẫn đầu chúng ta từng ngày để ngăn chặn
công việc của chúng ta, để chúng ta sẽ nhận ra
rằng chúng ta không thể hoàn thành công việc của Đức
Chúa Trời, và chỉ có chính mình Đức Chúa Trời có thể hoàn thành công việc của
Ngài.
Trừng phạt tất cả dân
Amakelites
Cuối
cùng, hãy để tôi
nhắc nhở bạn một điều: I
Samuel nói rằng Đức
Chúa Trời truyền lệnh dân Y-sơ-ra-ên trừng phạt tất cả người Amakelites và
không dung tha họ (15:3). Ngài đang yêu cầu chúng ta làm điều tương tự ngày hôm
nay-- trừng phạt tất cả xác thịt. Đây là lập trường vững chắc của Đức Chúa Trời.
Một ngày kia Ngài sẽ dẫn bạn đến điểm mà bạn hoàn toàn ghét tất cả mọi thứ của
xác thịt. Có một ngày xác định khi chúng ta đã được cứu. Có một ngày xác định
khi chúng ta đắc thắng. Có một ngày nhất định khi chúng ta nhận được sự tuôn
tràn của Đức Thánh Linh. Trong cùng một cách, có một ngày xác định khi chúng ta
nhận ra rằng chúng ta hoàn toàn vô dụng, và chúng ta lên án chính mình và đối
phó với xác thịt của chúng ta một cách triệt để. Có lẽ ngày nầy vẫn chưa đến.
Nhưng khi ngày đó đến, chúng ta sẽ thấy rằng tất cả mọi thứ của đời sống tự
nhiên phải bị trừng phạt, không có gì có thể còn lại. Những điều tội lỗi cần
được trừng phạt, để làm được những điều tuyệt vời. Những điều xấu xa cần phải
được loại bỏ, do đó, hãy làm những điều tốt đẹp. Những điều hữu ích cần phải
được loại bỏ, do đó, hãy làm những thứ vô dụng. Không có gì của chúng ta nên
còn lại. Ngày hôm đó sẽ là ngày sự cứu rỗi của chúng ta. Ngày hôm đó sẽ là ngày
khi chúng ta thật sự có thể phục vụ Chúa và làm việc cho Ngài.
Lời cầu nguyện: Chúa ơi, chúng con thú nhận tội lỗi là được thành công trong công việc của chúng
con.
Chúng con thú nhận tội lỗi về tất cả các nỗ lực của chúng
ta. Chúa ơi, chúng con thú nhận tội lỗi khi làm tất cả mọi thứ theo chính bản
thân chúng con. Chúng con cầu xin Ngài hiệu chỉnh công việc của chúng con theo
ánh sáng từ tòa án sắp đến của Ngài.