Chủ Nhật, 12 tháng 4, 2015

LỜI CẦU NGUYỆN CỦA NGƯỜI TÍN ĐỒ GẶP HOẠN NẠN-




Nghe con cầu nguyện, Chúa ơi,
Đáp lời nhanh chóng kẻo đời con tiêu,
Từ ngai ân điển cao siêu,
Xin nghe lời khẩn con kêu Chúa hoài.
-
Tháng năm con giống khói đen,
Tan vào không khí bay lên bầu trời,
Sức con khô cạn lâu rồi,
Lòng con tan vỡ, đắm sâu, ôi chán chường.

-
Tâm linh cỏ héo bên đường,
Thân hình gầy ốm giơ xương ra ngoài,
Tiếng rên kín giấu mỗi ngày,
Con quên ăn uống khổ thay lắm rồi.
-
Như nhà hiu quạnh trên đồi,
Tiếng than chim sẻ bồi hồi đòi cơn,
Cách xa vui vẻ, bình an,
Con buồn than thở miên man khôn cùng.
-
Hồn con như thể đồng hoang,
Thú ăn đêm hú lại càng thê lương,
Chàng bè được chỗ náu nương,
Chim mèo kêu ré trăm đường ghê thay.
-
Tâm tư buồn bã thêm hoài,
Lòng thì bối rối đêm ngày sầu cay,
Nhiều người nhục mạ chói tai,
Tâm linh con chẳng có ngày bình an.
-
Chén con uống đượm sầu than,
Lệ pha trong bữa cơm ăn khóc ròng,
Bụi tro dường bánh đỡ lòng,
Miệng con khô đắng nuốt không được nào.
-
Niềm vui nào cảm biết đâu,
Tâm hồn lo sợ Chúa cau đôi mày,
Lên cao do Chúa đỡ rày,
Quăng con xuống thấp tay Ngài thực thi.
-
Con khô như lá héo đi,
Tháng ngày qua mất khác chi bóng dài,
Cái bóng tan biến đêm nay,
Cuộc đời cuốn lại trong ngày tương lai.
-
Chúa thì hằng hữu mãi hoài,
Chúa Trời hằng sống trên ngai năng quyền,
Các đời mai hậu vô biên,
Am tri việc lớn siêu nhiên thần kỳ.
-
Chúa mau chổi dậy đúng kỳ,
Tỏ bày vinh hiển quyền uy lạ lùng,
Giờ ban ân đển định phân,
Dân Ngài không phải cằn nhằn chờ lâu.
-
Chúa nghe, Chúa biết nhu cầu,
Bằng đường huyền nhiệm dường nào, Chúa ơi,
Giải nguy dân thánh kịp thời,
Họ khen ngợi Chúa những lời kính tôn./.
-
Minh Khải—11-4-2015
(Cảm tác theo Thi thiên 102: 1-12, 17-20, “Hỡi Đức Giê-hô-va, xin nghe lời cầu nguyện tôi, Nguyện tiếng tôi thấu đến Ngài. Trong ngày gian truân, xin chớ giấu mặt Ngài cùng tôi; Xin hãy nghiêng tai qua nghe tôi;Trong ngày tôi kêu cầu, xin mau mau đáp lại tôi. Vì các ngày tôi tan như khói,  Xương cốt tôi cháy đốt như than lửa. Lòng tôi bị đánh đập, khô héo như cỏ, Vì tôi quên ăn.  Vì cớ tiếng than siếc của tôi, Xương cốt tôi sát vào thịt tôi.  Tôi trở giống như con chàng bè nơi rừng vắng, Khác nào chim mèo ở chốn bỏ hoang.  Tôi thao thức, tôi giống như Chim sẻ hiu quạnh trên mái nhà.  Hằng ngày kẻ thù nghịch sỉ nhục tôi; Kẻ nổi giận hoảng tôi rủa sả tôi.  Nhân vì sự nóng nả và cơn thạnh nộ của Chúa, Tôi đã ăn bụi tro khác nào ăn bánh, Và lấy giọt lệ pha lộn đồ uống tôi; Vì Chúa có nâng tôi lên cao, rồi quăng tôi xuống thấp.  Các ngày tôi như bóng ngã dài ra, Tôi khô héo khác nào cỏ.  Nhưng, Đức Giê hô-va ơi, Ngài hằng có mãi mãi, Kỷ niệm Ngài lưu từ đời nầy sang đời kia.-- Ngài sẽ nghe lời cầu nguyện của kẻ khốn cùng, Chẳng khinh dể lời nài xin của họ. Điều đó sẽ ghi để cho đời tương lai,Một dân được dựng nên về sau sẽ ngợi khen Đức Giê-hô-va;  Vì từ nơi thánh cao Ngài đã ngó xuống, Từ trên trời Ngài xem xét thế gian,  Đặng nghe tiếng rên siết của kẻ bị tù, Và giải phóng cho người bị định phải chết”.