- ( Ts Myles Munroe)
Phần 3-
Bây giờ những người như bạn, như tôi đã đến
Israel nhiều lần, và hầu hết chúng ta là những người đến từ phương đông nào biết
ngày đó ở trung đông bắt đầu cho những người đi đến thị trấn và những người có
hàng để bán ra thị trường như thế nào. Họ có thể bắt đầu từ 4:30 đến 5 buổi
sáng. Đó là khi ngày mới bắt đầu ở phương đông. Vấn đề của thực tế, ngày bắt đầu
với mặt trời mọc. Mặt trời thường mọc khoảng 4 giờ. Ngài thức dậy khi nào? Một khoảng
thời gian trước ngày mới, có nghĩa là Ngài đã phải thức dậy khoảng 3 giờ mỗi buổi
sáng để cầu nguyện. Và khi các môn đệ thức dậy thì Ngài đã hoàn thành sự thông
công toàn bộ của mình với Cha. Ngài đã cầu
nguyện có lẽ 3,4,5,6, trung bình tối thiểu là 4 giờ cầu nguyện mỗi buổi sáng.
Các môn đồ đã ngạc nhiên. Mỗi khi họ thức dậy,
Ngài đã làm điều này vừa xong. Ngài đã làm điều đó mỗi sáng trải mấy giờ. Rồi
khi Ngài đã hoàn thành điều này mà được gọi là cầu nguyện, sau đó Ngài sẽ nói,
"chúng ta hãy đi đến thị trấn." Ngài sẽ xuống núi và đi bộ vào thành phố và Ngài sẽ
làm một cái gì đó cách say mê. Có thể Ngài đến với một người mù và nói,
"tôi có thể làm gì cho bạn?" Người mù nói: "Tôi muốn được sáng mắt"
và Ngài sẽ chỉ nói cho người đó,
"Hãy nhìn thấy", và Ngài được điều đó cách dễ dàng . Một phần nhỏ của
một giây, và đôi mắt của người đó đã được mở ra.
Ngài sẽ đi đến một người cùi và Ngài nói,
"Tôi có thể làm gì cho bạn?" Người ấy nói "Tôi muốn được làm sạch" .
Ngài phán "Hãy sạch đi". Ngài
được điều đó cách dễ dàng. Phải mất khoảng một phần nhỏ của một giây. Sau đó
Ngài có thể đi với một người có một đứa trẻ bị bệnh. Ngài nói, "Có chuyện
gì vậy?" Người ấy nói, "con tôi bị điên giản." Ngài nói,
"không có vấn đề, hỡi con quỷ hãy đi đi." Rồi chỉ sau một giây, Ngài
ra đi. Ngài đã đi đến người phụ nữ khác, là người có đứa con chết nằm trong
quan tài, sắp được chôn cất. Ngài dừng lại
và chạm vào quan tài, "Hãy sống". Và nó đã sống. Chỉ cần quá một phần
nhỏ của một giây. Các môn đệ đang xem điều này và họ nói, "cám ơn Chúa,
Ngài đã dùng một phần nhỏ của một giây để
làm điều đó. Và Ngài đã lấy 4 giờ cho điều khác nầy.
Họ bắt đầu suy nghĩ việc đó ra. Họ nói rằng,
"Nhìn này, chúng ta đã dành hàng giờ cố gắng để đuổi một con quỷ."Ta
trói buộc ngươi; hãy đi ra, đi ra, đi ra . Ta trói buộc ngươi, ta trói ngươi. Hãy
ra đi. Đi ra”. (Bây giờ bạn tiếp tục đi, tôi mệt rồi.) và trải nhiều giờ giờ bạn
đang nỗ lực đuổi một con quỷ. Bạn đang cố
gắng chữa lành người bệnh, đặt bàn tay
lên người bệnh. Đặt tay trên một người với một căn bệnh. . "Hãy xuất ra,
hãy xuất ra." Còn Ngài chỉ cần chạm
vào anh ta trong một giây, và Ngài bỏ đi. Nhưng Ngài đã dành 4 giờ vào buổi sáng
làm điều này. Do đó, kết luận của các môn đồ là, "nếu bạn dành 4 giờ vào
buổi sáng với Đức Chúa Trời, bạn sẽ chỉ dành một phút với một người trong ngày”. Họ nói rất hợp lý.
Bạn có biết những gì chúng ta làm không? Chúng
ta dành một phút vào buổi sáng với Đức Chúa Trời và 4 giờ cố gắng để giải quyết
một nan đề trong ngày với con người. Quyền ưu tiên của Chúa Giêsu không phải là chức vụ
cho con người. Đó là nan đề của chúng ta. Hãy xem,, bạn không thể chờ đợi đi chữa
lành các bệnh nhân và đi làm cho kẻ chết sống lại, và đi đuổi các quỷ xuất ra.
Đó là nan đề của chúng ta. Chúng ta không thể chờ đợi để bắt đầu một chức vụ.
Nhưng Đức Chúa Trời nói, "không. Hãy dành một số thời gian với Ta trước nhất."
Thời gian trong sự cầu nguyện không phải là thời gian lãng phí. Đó là thời gian
đầu tư. Các môn đệ đã suy nghĩ ra rồi.
Một lần kia, có một người đàn ông trẻ đưa con trai mình đến.
Và cậu bé đã bị một con quỷ ám vào. Chúa Giêsu tự mình đỡ nó dậy. Ngài có ngụ ý
khi làm điều đó. Chúa Giêsu dựng cậu bé dậy.
Kinh Thánh chép rằng Ngài đã nói với họ,
"hãy vào thành phố." Và Ngài
đã lên núi cầu nguyện. Tôi tin rằng Ngài đã quan sát họ từ đỉnh núi. Ngài muốn
nhìn thấy ước gì họ đã học được một bài học. Và người đàn ông đã mang cậu con
trai bị quỷ dữ ám và ông nói, "con
trai tôi bị một con quỷ ám. Chúa có thể đuổi quỷ ra không? "Phi-e-rơ nói, "không
có vấn đề, tôi là thủ lĩnh uy tín đây." Và Giăng nói rằng, " đúng." Và Ma-thi-ơ nói: " đúng." Và họ bắt đầu quần thảo
với con quỷ nhiều giờ. Và Chúa Giêsu đã quan
sát họ. Sau khi họ đã đổ mồ hôi và mệt mỏi,
Chúa Giêsu quyết định giúp đỡ họ. Kinh Thánh nói rằng Ngài đã xuống núi và nói,
"Những gì đang xảy ra ở đây vậy?" Người đàn ông nói, "tôi đưa
con trai của tôi cho các môn đồ của Ngài, con tôi bị một con quỷ ám, và họ
không thể đuổi quỷ."
Chúa Giêsu nói rằng những từ ngữ, "Ta phải
nhịn chịu các ngươi cho đến khi nào? Nói cách khác, "Há bạn chưa quan sát tôi sao?" Chúa Giêsu
nói, "mang thằng bé đến đây cho ta. Hỡi quỷ hãy ra đi." Và con quỷ bỏ
đi. Họ đã rất xấu hổ, giống như hầu hết chúng ta sau khi cầu nguyện trong 10 giờ
mà không có con quỷ nào xuất ra. Kinh
Thánh nói họ chờ cho đến khi họ có thì giờ tư riêng tại bữa ăn tối, im lặng phía sau bức tường. Sau đó họ nói, "thưa
Thầy, tại sao chúng tôi không thể ?" Chúa Giêsu nói, "Ta đã thấy các
người cầu nguyện cho các bệnh nhân và khi các người đó ra về, họ vẫn còn bị bệnh."
Các ngươi cần phải chuẩn bị cho chức vụ.
Đừng chỉ đi và cầu nguyện cho các bệnh nhân. Hãy chuẩn bị chính mình để cầu
nguyện cho các bệnh nhân. "Tại sao chúng tôi không thể làm điều này?"
Ngài cho biết: "Đơn giản thôi. Loại quỷ này chỉ xuất ra, không phải bằng cách gào thét HÃY RA Đi,
không phải bằng cách sử dụng Danh của Chúa Giêsu. CHÚA GIÊSU, CHÚA GIÊSU, CHÚA
GIÊSU." Ngài nói, "loại này chỉ xuất ra sau khi BẠN đã cầu nguyện,
không những cho người bị bệnh. Sau khi bạn đã kiêng ăn, sau khi bạn đã dành thời
gian của bạn với Ta".
-
.." Tôi tin rằng năm nay Đức Chúa Trời muốn
làm một số kế hoạch đại sự trên trái đất. Nhưng Ngài đang tìm kiếm một số người
có thể giao dịch với Ngài trước tiên. Ngài sẽ sửa chữa lại một số điều trong cuộc
sống của chúng ta. Bây giờ hãy lắng nghe một cách cẩn thận. Tôi muốn bày tỏ cho
bạn một cái gì đó. Khi bạn nhận được điều
này, bạn sẽ không bao giờ còn giống như trước đây nữa. Câu hỏi của tôi là--
"tại sao Chúa Giêsu có một cuộc sống cầu nguyện phó thác như vậy?. Bởi vì
Ngài đã hiểu rõ những gì tôi gọi là "Sự ra đời của sự cầu nguyện."
Khi nào sự cầu nguyện đã được sinh ra? Lời cầu nguyện được sinh ra trong Sáng
thế kí 1:26.
Tôi sẽ cho bạn thấy sự ra đời của sự cầu nguyện.
Hãy quay lại chỗ đó. Hai từ ngữ sinh ra lời cầu nguyện. Nó được tìm thấy trong Sáng
1:26. "Đức Chúa Trời phán: “Chúng ta hãy tạo nên loài người như hình thể
Ta và giống như Ta, để quản trị các loài cá biển, chim trời, súc vật trên cả
trái đất và các loài vật bò trên đất”. Và sau đó Đức Chúa Trời nói, "Hãy ĐỂ
HỌ có có sự quản trị trên trái đất". "Để họ" (Let them)- Ô, tôi
muốn Ngài đã không nói như thế. Hãy nhớ rằng, khi Đức Chúa Trời phán, thì lời
trở thành luật. Đức Chúa Trời nói, "Hãy đễ họ quản trị loài cá biển, chim
trời và tất cả các loài vật bò trên đất.” . HÃYĐỂ CHO HỌ.
Đó là lời tuyên bố mạnh mẽ nhất liên quan đến sự
cầu nguyện mà bạn có thể học tập. Đức Chúa Trời nói, "Hãy để họ có sự quản
trị trên trái đất. Để cho họ chế ngự
trái đất." Tôi ước ao Đức Chúa Trời đã nói, "Hãy để chúng Ta có sự quản
trị." Nếu Ngài đã nói, "Chúng TA hãy có sự qủan trị", khi đó
Ngài sẽ bao gồm chính mình Ngài. Nhưng Ngài đã không nói như vậy. Ngài nói,
" Để Cho họ." Ai là Họ ? Họ là con người. Con người là ai? Nhân loại. Một người
đàn ông là gì? Con người là một sinh vật khác lạ.
Bởi vì trong Sáng thế kí chương 1, Đức Chúa Trời
đã tạo ra con người. Trong chương 2, Ngài làm cho cơ thể của con người. Ngài đặt
con người bên trong cơ thể. Con người đàn ông, con người của lời nói, thực sự là
tên Đức Chúa Trời đã ban cho Hữu thể của Linh Ngài. Và sau đó Đức Chúa Trời đã ban
Hữu thể Linh của Ngài một chuyển nhượng về thể chất và bạn biết tâm linh chúng ta không
thể đánh giá cao những thứ vật chất, do đó, Đức Chúa Trời tạo ra một trái đất
phù hợp với những con người thuộc linh. Và vì thế, Đức Chúa Trời đã nắm con người thuộc linh và đặt anh ta vào trong cơ thể thuộc đất. Sáng thế kí
2:8 "Và do đó, Đức Chúa Trời làm ra
con người trong một cơ thể thuộc linh
trong một ngôi nhà thể chất."
Còn phần 4