Một cuộc tranh luận nổi lên ác liệt về liệu “tảng đá” mà Đấng Christ sẽ xây Hội Thánh Ngài là Phi-ê-rơ, hay đó là lời xưng nhận Chúa Giê-xu là “Đấng Christ, Con của Đức Chúa Trời hằng sống” (Ma-thi-ơ 16:16). Hoàn toàn trung thực mà nói, không có cách nào để chúng ta biết chắc chắn góc nhìn nào là đúng. Sự cấu thành ngữ pháp cho thấy ý nào cũng có thể đúng.
Góc nhìn đầu tiên là Chúa Giê-xu lúc đó đang tuyên bố Phi-ê-rơ là “tảng đá” mà trên đó Chúa sẽ xây dựng Hội Thánh Ngài. Chúa Giê-xu dường như đang chơi chữ ở đây. “Ngươi là Phi-e-rơ (petros), ta sẽ lập Hội thánh ta trên đá nầy (petra).” Vì tên Phi-ê-rơ có nghĩa là “hòn đá”, và Chúa Giê-xu đang xây Hội Thánh Chúa trên một tảng đá – dường như Đấng Christ đang liên kết cả hai vào nhau. Chúa sử dụng Phi-ê-rơ một cách lớn lao trong lập nền cho Hội Thánh. Phi-ê-rơ chính là người đầu tiên công bố Phúc Âm trong ngày Ngũ Tuần (Công Vụ 2:14-17). Phi-ê-rơ cũng có mặt khi những người Sa-ma-ri lần đầu nhận Đức Thánh Linh (Công Vụ 8:14-17), và ông là người đầu tiên mang Phúc Âm tới dân ngoại (Công Vụ 10:1-48). Theo góc nhìn nào đó, Phi-ê-rơ là “nền” đá của Hội Thánh.
Một lời giải nghĩa khá phổ biến khác về hòn đá là Chúa Giê-xu không đang nói về Phiê-rơ, nhưng về sự xưng nhận niềm tin của Phiê-rơ trong câu 16: “Chúa là Đấng Christ, con Đức Chúa Trời hằng sống.” Chúa Giê-xu chưa từng dạy rõ rang cho Phiê-rơ và các môn đồ khác về danh tính trọn vẹn của Chúa, và Ngài nhận biết rằng Đức Chúa Trời có quyền tối cao để mở mắt Phiê-rơ và bày tỏ cho ông Chúa Giê-xu thực sự là ai. Sự xưng nhận về Chúa Giê-xu là Con của Đức Chúa Trời tuôn ra từ ông, một sự công bố từ đáy long về đức tin cá nhân của Phiê-rơ trong Đấng Christ. Đây là một đức tin cá nhân trong Đấng Christ mà là dấu chuẩn để xác nhận một Cơ Đốc Nhân thực thụ. Tất cả những người đã đặt niềm tin nơi Đấng Christ, giống như điều Phiê-rơ đã làm, là Hội Thánh. Phiê-rơ bày tỏ lẽ thật này trong 1 Phiê-rơ 2:4-5:” Hãy đến gần Ngài, là hòn đá sống, bị người ta loại ra, song được chọn và quí trước mặt Đức Chúa Trời, và anh em cũng như đá sống, được xây nên nhà thiêng liêng, làm chức tế lễ thánh, đặng dâng của tế lễ thiêng liêng, nhờ Đức Chúa Jêsus Christ mà đẹp ý Đức Chúa Trời.”
Sau lời xưng nhận của Phiê-rơ, Chúa Giê-xu tuyên bố rằng Đức Chúa Trời đã mặc khải lẽ thật cho Phiê-rơ. Từ Phiê-rơ, Petros, có nghĩa là “hòn đá nhỏ” (xem John 1:42). Chúa Giê-xu sau đó sử dụng một từ tương tự, petra, có nghĩa là “đá tảng dùng để lập nền.” Từ này cũng được sử dụng trong Mathi-ơ 7:24,25 khi Chúa Giê-xu miêu tả tảng đá mà người khôn ngoan xây cất nhà của mình ở trên. Chính Phiê-rơ sử dụng hình ảnh này trong bức thư tín đầu tiên: Hội Thánh được xây bởi nhiều những hòn đá (petros) nhỏ, “đá sống” (1 Phiê-rơ 2:5), những người mà đồng thuận với lời tuyên bố của Phiê-rơ rằng Chúa Giê-xu là Đấng Christ, Con của Đức Chúa Trời hằng sống. Những lời tuyên bố đức tin đó là nền đá của Hội Thánh.
Thêm vào đó, Tân Ước nêu rất rõ rằng Đấng Christ là nền (Công Vụ 4:11, 12; 1 Cô-rinh-tô 3:11) của Hội Thánh. Nếu cho rằng Chúa Giê-xu cho đặc ân này cho Phiê-rơ thì thật sai lầm. Có thể nói ở góc độ nào thì tất cả các sứ đồ đều đóng vai trò nền tảng trong việc xây dựng hội thánh (Ê-phê-sô 2:20), nhưng vị trí đứng đầu chỉ dành cho Đấng Christ mà thôi. Đấng Christ được gọi là “đá góc nhà” (1 Phiê-rơ 2:6,7; Ê-phê-sô 2:20; Luca 20:17; Công vụ 4:11). Nếu Đấng Christ là đá góc nhà, thì tại sao Phiê-rơ lại có thể là
tảng đá mà hội thánh được xây trên?
Vì vậy, lời của Chúa Giê-xu trong Mathi-ơ 16:18 tốt nhất nên được giải nghĩa là một sự chơi chữ đơn giản. Để diễn giải lại, “Phiê-rơ, con là hòn đá nhỏ, nhưng từ miệng con đã thốt lên một lẽ thật như đá tảng mà sẽ là nền tảng cho Hội Thánh.”
Nhà thờ Công Giáo La Mã tranh cãi rằng Phiê-rơ là tảng đá mà Chúa Giê-xu đã đề cập tới và rồi sử dụng lời giải nghĩa này như bằng chứng rằng chỉ có một nhà thờ đúng mà thôi. Nhưng, như chúng ta đã thấy, lời giải thích rằng Phiê-rơ là tảng đá không phải là lời giải thích duy nhất đúng. Thậm chí nếu Phiê-rơ là tảng đá trong Ma-thi-ơ 16:18, nó cũng không cho Nhà thờ Công Giáo La Mã thẩm quyền nào. Kinh Thánh không đề cập chỗ nào rằng Phiê-rơ ở La Mã. Kinh Thánh không bao giờ mô tả Phiê-rơ có thẩm quyền trên các sứ đồ hay là lãnh đạo đứng đầu trong hội thánh đầu tiên (“tôi cũng là trưởng lão như họ”, 1 Phi-e-rơ 5:1). Phiê-rơ không phải là giáo hoàng đầu tiên. Nguồn gốc của nhà thờ công giáo không được xây dựng trên lời dạy của Phiê-rơ hay của sứ đồ nào khác.