Bảy thơ Khải huyền đầy ý tứ,
Bao gồm cả lịch sử cứu ân,
Hai chương sách rất tuyệt luân,
Ê-đen đến Chúa tái lâm đất nầy.
-
Ê-phê-sô nói cây sự sống,
Loài người phạm tội tống khỏi vườn,
Lao công, vất vả, thê lương,
May ra hưởng trái phi thường sanh ra.
-
A-bên trung tín thà chịu chết,
Si-miệc-nơ chịu hết thương đau,
Mão triều ban thưởng về sau,
Cho dân tuận đạo trãi bao nhiêu đời.
-
Bẹt-găm nói sau đời nước lụt,
Ba-bên thờ quỷ lúc nhúc thay,
Bỏ qua nhân loại đắm say,
Áp-ram ra khỏi vũng lầy tối đen.
-
Còn thời Giê-sa-bên ngự trị,
Thi-a-ti-rơ chỉ các vua,
Bốn mươi mốt vị sống bừa,
Tuyển dân thời ấy Chúa chưa vừa lòng.
-
Sạt- đe tiếng vang song le chết,
Cuối thời Cựu ước thiệt đúng thay,
Bề ngoài tôn giáo men say,
Giu-đa giáo phái Chúa rày án treo.
-
Phi-la-đen-phi theo kịp lúc,
Giê-su giáng thế chúc phúc-ân,
Hai mươi thế kỷ qua dần,
Con vua Đa-vít hai lần hiện ra.
-
Thơ Lao-đi-xê là hiện tại,
Hội thánh mù, nghèo ngặt, lõa lồ,
Chúa tuyên nhả họ bây giờ,
Người nào đắc thắng được vô vương triều.
MK. 6-1-2024