Thứ Năm, 13 tháng 9, 2012

Lời Trối Của David

Young David and King Saul
David trình đầu của Goliath cho vua Saul

"Nầy là lời sau hết của Đa-vít. Nầy lời của Đa-vít, con trai Y-sai, tức lời của người đã được nâng lên cao thay, Đấng chịu xức dầu của Đức Chúa Trời Gia-cốp,và làm kẻ hát êm dịu của Y-sơ-ra-ên. Linh của Đức Giê-hô-va đã cậy miệng ta mà phán,và lời của Ngài ở nơi lưỡi miệng ta. Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên đã phán, Hòn Đá lớn của Y-sơ-ra-ên đã phán cùng ta rằng: Người nào cai trị loài người cách công bình, cách kính sợ Đức Chúa Trời, thì sẽ giống như sự chói lòa buổi sáng, khi mặt trời mọc, khác nào một buổi sớm mai chẳng có mây; các ánh sáng nó làm cho cây cỏ bởi đất nảy ra sau khi mưa.5 Nhà ta dầu chẳng phải như vậy trước mặt Đức Chúa Trời, song Ngài đã lập với ta một giao ước đời đời, vững bền trong mọi sự và chắc chắn. vì đó là cả sự cứu rỗi và cả sự ước ao ta, dẫu Ngài không làm cho điều đó nẩy nở ra." (2 Sam. 23:1-5).

"Nhưng Đức Giê-hô-va phán cùng Sa-mu-ên rằng: Chớ xem về bộ dạng và hình vóc cao lớn của nó, vì ta đã bỏ nó. Đức Giê-hô-va chẳng xem điều gì loài người xem; loài người xem bề ngoài, nhưng Đức Giê-hô-va nhìn thấy trong lòng." (1 Sam. 16:7).

"Hãy ân cần trình diện mình cho Đức Chúa Trời, như người đã chịu thí nghiệm, như người làm công không hổ thẹn, phân giải lời của lẽ thật cách ngay thẳng." (2 Tim. 2:15).

Trong đoạn này, chúng ta đã đọc từ cuốn sách thứ hai của Samuel - lời trối cuối cùng của David - chúng ta có một đầu mối hoặc một lời giải thích. Khi chúng ta đọc câu chuyện mộc mạc của đời sống các tôi tớ Đức Chúa Trời trong KinhThánh, và lưu ý thế nào rất nhiều người trong số họ không thành công, làm thế nào họ bị đổ vỡ và đã phạm tội đến những điều gây nên rất nhiều phàn nàn – ví dụ trong trường hợp của David, câu hỏi đặt ra: nếu Đức Chúa Trời biết toàn bộ quá trình, sự kết thúc và ban đầu, đã nhìn thấy trước những gì sẽ xảy ra, đã thấy trước những tội lỗi mà David sẽ vi phạm, tại sao Đức Chúa Trời chọn ông? Tại sao ông ấy được phép lãnh trách nhiệm lớn lao như vậy, nơi mà Danh và vinh dự của Đức Chúa Trời được tham gia? Sao Chúa không chọn những người sẽ không bao giờ làm một điều thuộc loại đó, hoặc hoàn toàn bảo vệ các mối lưu tâm của Ngài thoát khỏi những điểm yếu của các tôi tớ của Ngài và ngăn cản họ làm ra những sai lầm khủng khiếp? Một số câu hỏi như vậy thường phát sinh khi bạn thấy biết bao điều Chúa đã thực hiện từ những người này, những điều lớn lao biết bao Ngài nói về họ, và những trách nhiệm nào Ngài đã cho phép giao vào tay họ. Tuy nhiên, không có gì về những người như vậy được bao phủ. Tất cả đều được vạch trần để người ta xem thấy đầy đủ.

David Nương Cậy Trên Một Đấng Khác

Tôi nghĩ rằng đầu mối hoặc câu trả lời được tìm thấy ở đây trong 2 Sam. 23. Nó không nằm ngay trên bề mặt. Bạn phải nhìn lại và tìm thấy sự giúp đỡ đó trong chuỗi bên lề về những điều trong văn bản và điều này là những gì đưa đến—David  đã nhìn thấy Đấng nào đó, ông đã nhìn thấy một Đấng vinh quang. Bạn sẽ thấy, khi bạn đọc với sự giúp đỡ của phần bên lề, David không nói về mình khi ông nói về Đấng sẽ cai trị trong sự công bình, Đấng trả lời cho sự mô tả đẹp nầy mà ông đưa ra. Ông nói: "Nhà ta dầu chẳng phải như vậy trước mặt Đức Chúa Trời, song Ngài đã lập với ta một giao ước đời đời,vững bền trong mọi sự và chắc chắn." Ông đã nhìn thấy một Đấng khác, và Ngài có liên quan đến giao ước đã được thực hiện với David. "Ta sẽ lập dòng giống ngươi kế vị ngươi, là dòng giống do ngươi sanh ra, và Ta sẽ khiến cho nước nó bền vững. " (2 Sam 7:12).

Hiệu quả của việc này là đảm bảo David rằng Đức Chúa Trời đã chọn ông trên hai lập trường - hoặc một lập trường với hai phương diện. Đầu tiên, thực sự, ngôn ngữ của ông là điều này: ‘Đức Chúa Trời đã dự bị chính Ngài với việc cung cấp tất cả cho các khuyết tật của tôi trong Đấng khác; Ngài đã dự bị chính Ngài với một sự che phủ cho tất cả các tội lỗi của tôi trong Đấng khác; Ngài đặt tất cả các sự hoàn hảo và vinh quang Đấng khác đó vào văn kiện lỗi lầm của tôi; Ngài đã lập một giao ước với tôi trong máu liên quan đến Đấng khác đó. Ngôi nhà của tôi không phải như thế, tôi là một người rất dễ phạm lỗi, nhưng Đức Chúa Trời có Đấng làm thỏa mãn Ngài thay mặt cho tôi’. Không có nghi ngờ gì về điều đó, rằng trong những lời trối cuối cùng của ông, David đã được ngước mắt lên từ thất bại của mình, sự thiếu hụt sắp tới của mình, sự yếu đuối của mình, vâng, các tội lỗi đau thương của chính mình, và vào cuối cuộc đời mình, ông đồng thanh với lời Job nói ,"Còn tôi, tôi biết rằng Đấng cứu chuộc tôi vẫn sống, Đến lúc cuối cùng Ngài sẽ đứng trên đất." (Job 19:25). " Đức Giê-hô-va sẽ làm xong việc thuộc về tôi "(Psa. 138:8), và thực hiện tốt thay mặt cho tôi, tại nơi tôi đã thất bại.

Một mối quan hệ thật lòng cách tích cực với Chúa

Tuy nhiên, có phía bên kia về điều đó, được tìm thấy trong những từ ngữ mà chúng ta đọc - " Chúa nhìn vào tấm lòng" Đó cũng là một manh mối. Những lời đó không được nói thực sự về David, nhưng sự trình bày của chúng đảm bảo chúng ta trong việc áp dụng trực tiếp với ông ta, và chúng có nghĩa là David không chỉ tiếp lấy thái độ này - Vâng, tôi là một người tội lỗi, rất không hoàn hảo, nhưng Chúa biết trái tim tôi, Ngài biết rằng tôi có ý tốt, Ngài biết rằng tôi đã không bao giờ thực sự ngụ ý làm sai, tôi đã vượt qua, tôi trượt lên, nhưng thực sự tôi không phải là một người có ác ý trong tâm, tôi có ý tốt.' Không, đó không phải là nó, và đó không phải là nó với Đức Chúa Trời. Đó không phải là đủ tốt. Việc Đức Chúa Trời nhìn vào tấm lòng không bao giờ là tiêu cực. Có rất nhiều người tiếp lấy vị trí đó, suy nghĩ để che đậy rất nhiều. Nhưng điều đó không giống với David. Đó là một mối quan hệ thật lòng cách tích cực với chính Chúa trên một phần của David, trong đó dự bị nền tảng cho Chúa thực hiện tốt tất cả những gì đã có trong Christ cho con người lỗi lầm nầy.

Quan Tâm Cho Các Mối Lưu Tâm của Chúa

Bạn có thể nhìn thấy điều đó trong một số khía cạnh. Trước hết, lưu ý rằng một trong những điều đầu tiên nảy nở, hay theo tuyên bố của Chúa là sự cố với Goliath. David đã đến hiện trường không theo sự ủy nhiệm, không có vấn đề này đặt ra cho ông, ông chỉ đến thế thôi, nó  có vẻ bình thường, có vẻ đi lang thang, và khi ở đó, ông đã nhìn thấy tên khổng lồ này đến từ hàng ngũ của dân Phi-li-tin, khoác lác về mình và thách thức Israel. Khi David đã thấy và nghe anh nói, trái tim ông nung sôi. Ồ, không chỉ là một người trẻ muốn một cuộc chiến đấu, muốn tiếp lấy một cái gì đó cách tự phụ. Ngôn ngữ của ông sau khi ông chấp nhận thách thức là, “ ngươi đã thách đố Chúa, đó là Chúa và các mối lưu tâm của Ngài mà ngươi đang khoác lác về mình để chống lại, và do đó tôi đến với ngươi trong Danh của Chúa các đạo binh, tôi tiếp lấy các mối lưu tâm của Chúa. Đó là ghen tuông cách tích cực cho Đức Chúa Trời trong trái tim của David, làm cho ông nóng sôi khi ông tìm thấy một cái gì đó đang vươn ra và đặt một bàn tay trên những gì là quý giá đối với Chúa. Chúa biết trái tim đó của David, bởi đó là sự ghen tuông vì các lưu tâm của Ngài. Đó là tích cực; và khi Chúa tìm thấy một trái tim như thế, đó là từ bên trong di chuyển cho sự vinh hiển của Ngài bất cứ khi nào nó tìm thấy lưu tâm của Ngài bị thách thức, sau đó có thể  có các điểm yếu trong cuộc sống - những sai lầm, những ngớ ngẩn, những bi kịch, nhưng Chúa nhìn vào trái tim đó và nói, 'Vâng, nhưng trái tim đó không thụ động, tiêu cực, hướng về phía Ta, đó là trái tim thực sự tích cực đối với Ta, đặt trên lưu tâm của Ta, ghen tị cho Danh Ta và vinh quang của Ta, và Ta có thể đi cùng với điều đó và thực hiện tốt, theo quan điểm của những gì Ta có trong Con Ta, bất chấp các khuyết tật và sự yếu kém của người đó."

Tôi nghĩ điều đó rất đúng nguyên tắc trong Lời Chúa. Chúng ta không thể không nhìn thấy trong sứ đồ Phao-lô một điều khác như thế này. Hoàn toàn sai lầm khi suy nghĩ của những người như vậy là không thể sai lầm. Paul đã sai lầm, nhưng ân sủng tối thượng của Đức Chúa Trời  hiển thị cách kỳ diệu trong các chỗ sai lầm đó. Tại sao? Bởi vì ở đây là một người có trái tim bốc cháy cho các mối lưu tâm của Chúa với bất cứ giá nào. Khi Chúa nắm được loại trái tim đó, Ngài chấp nhận những chiếc bình yếu đuối, lỗi lầm, và cung cấp các sự thiếu thốn của họ trong Giêsu Christ và các sự sự hoàn hảo của Ngài cho.

Một Ân Tứ được phát triển cho vinh quang của Đức Chúa Trời

Bạn nhận thấy một điều về David mà nẩy sinh cuộc sống bí mật của ông - phát triển các ân tứ cho vinh quang Đức Chúa Trời. Chú ý rằng đoạn nhỏ đó trong lời nói cuối cùng của ông - "David ... tác giả thánh vịnh ngọt ngào của Y-sơ-ra-ên". Sống ngoài đồng ruộng, chú tâm chiên của cha mình, ẩn mình khỏi cái nhìn công chúng, sống cuộc sống bí mật của mình với Đức Chúa Trời, ông ta đã học chơi đàn, phát triển ân tứ âm nhạc cho Chúa; và bạn nhận thấy điều đó đi vào sự sử dụng và phục vụ rất tuyệt vời cho Chúa sau này. Người ta nói về ông rằng ông có kỹ năng chơi đàn (1 Sam 16:18). Ông đã tự học một mình trong lĩnh vực chơi đàn, và nó đến như là một lực lượng hùng mạnh – lắm lúc chống với các ác linh, nhưng tuyệt vời trong các thánh vịnh. "Tác giả thánh vịnh ngọt ngào của Israel." Chúng ta nên làm gì nếu các Thánh Vịnh đã được cắt bỏ khỏi Kinh Thánh và khỏi chúng ta? Làm thế nào các thánh đồ trong tất cả các thời đại đã tìm thấy sự giúp đỡ từ những thánh vịnh mà David đã hát! Ông không chỉ đã trở thành một nhạc sĩ độc tấu tuyệt vời, ông cũng trở thành một nhà tổ chức và lãnh đạo các ca đoàn và các ban nhạc. Chính ông là người lập 24 đoàn ca sĩ đến nỗi cả vòng mỗi ngày cả 24 giờ, mà không có giờ nào không ngợi khen Đức Chúa Trời.

Trái tim của David đã hướng dẫn ông phát triển bất cứ ân tứ nào ông có hoặc có thể có cho Chúa. Ông không có pha trộn trong âm nhạc của mình, đó là tất cả vì Chúa. Ô, sự đa dạng của các chủng loại! Bạn tìm thấy tất cả mọi thứ ở đây trong các Thánh Vịnh của ông, từ trong sâu thẳm đến chiều cao, nhưng bạn tìm thấy không có gì là ác, tất cả là cho Chúa. Tự nó điều đó phải là một từ ngữ cho chúng ta. Trái tim mà Chúa nhìn vào, Ngài có thể mang nhiều điều hơn nữa từ của Con Ngài vào tấm lòng đó, là trái tim thật sự hướng về Ngài, đến nỗi tự phát, mà không cần phải bị khích động và kêu gọi và thuyết phục, mà do một mình trong nơi hoang dã, không có ai khuyến khích công khai, hoặc cảm thúc từ một khán giả,  phát triển ân tứ đó cho Chúa, để sau này, giữa vòng dân của Chúa, ân tứ đó bùng phát ra khối lượng đầy đủ. Lòng sùng kính bí mật với Chúa thể hiện dọc theo dòng cụ thể. Bạn có một số dòng mà bạn có thể phát triển cho Chúa không? Bạn có một số ân tứ mà có thể phục dưới lòng sùng kính của trái tim bạn với Chúa và được thực hiện để phục vụ Ngài không? Hoặc bạn có rất nhiều đất bỏ hoang, khả năng tiềm ẩn, mà bạn không phát triển cho Chúa? Chỉ cần nhìn quanh. " Chúa nhìn vào  trái tim."

Niềm đam mê về nhà của Chúa

Sau đó, một lần nữa, David đã có một bí mật trong trái tim của mình. Khi nào nó đến đó, chúng ta không biết, nhưng rõ ràng nó đã kéo dài, và là một niềm đam mê thống trị, chi phối tất cả. Nó xảy ra theo thời gian trong các từ ngữ của mình, như bất cứ điều gì đó sâu sắc trong trái tim, và bị ràng buộc để làm. Điều này luôn luôn đến với David. Điều đó là gì? Tham vọng hấp thụ tất cả, tầm nhìn, niềm đam mê, --là nhà của Chúa. Có một lần, ông nói: " Tôi hẳn không vào trại mình,Chẳng lên giường tôi nghỉ, Không cho mắt tôi ngủ, Cũng không cho mí mắt tôi nghỉ nhọc, Cho đến chừng tôi tìm được một chỗ cho Đức Giê-hô-va, Một nơi ở cho Đấng Toàn năng của Gia-cốp! "(Psa. 132:3-5).

Sau đó, khi ông đã tìm được nó và cũng đã có được những mô hình, rồi đã chuẩn bị  vật liệu xây dựng, ông tiết lộ một cái gì đó. Ông nói, "Lại, vì lòng ta yêu mến đền của Đức Chúa Trời, nên ngoại trừ số ta đã sắm cho đền thánh, ta cũng dâng cho đền của Đức Chúa Trời ta các đồ bằng vàng và bằng bạc thuộc riêng về ta,..." (1 Chron 29:3 Các). Hãy xem niềm đam mê chủ đạo của ông cho ngôi nhà của Chúa! Chúa đã nhìn vào trái tim và nhìn thấy điều này, và khi Ngài tìm thấy một trái tim như thế, Ngài có lập trường để Ngài có thể làm việc. Bạn có ý thức về các lỗi lầm, điểm yếu, thất bại của mình không? Đừng nản chí, chớ bỏ cuộc, đừng nghĩ rằng bạn không tốt. Đức Giê-hô-va có một vị trí dành cho bạn nếu trái tim của bạn cũng giống như trái tim David. Có tất cả các điều bên lề trong những gì Chúa Giê-su sẽ phải đặt trên để chống lại các điểm yếu và thất bại của bạn.

by T. Austin-Sparks