Thứ Tư, 4 tháng 12, 2013

Cơ Đốc Nhân Có Ở Tù Sau Khi Chúa Tái Lâm Không?

Thánh Kinh Giải Đáp--4
  1. Hỏi:
   Bạn tôi là một tôi tớ Chúa. Có lần kia khi chúng tôi tương giao với nhau về Hê-bơ-rơ 4:9 luận về việc tín đồ có thể không được vào vương quốc thiên hi niên. Bạn tôi hỏi: “họ không vào đó thì họ đi đâu?”
    
  1. Đáp:
   Tôi xin lỗi bạn tôi vì tôi nêu đề tài thông công của chúng tôi vào ngày hôm đó ra đây làm chủ đề cho bài giải đáp Thánh kinh nầy. Tôi xin đáp là: những Cơ Đốc nhân không được Chúa chuẩn nhận cho vào vương quốc thiên hi niên thì sẽ:


a/. Vào chỗ khóc lóc nghiến răng ở ngoài vương quốc.
b/. Vào khám tù có các thiên sứ làm đề lao.

   Vì sự giảng dạy sai lầm của một số người về ngục luyện tội, nên đa số dân Chúa không chấp nhận sự việc phũ phàng là dân mất vương quốc sẽ vào nơi khóc lóc và nghiến răng. Vì bệnh đau mắt thuộc linh mà nhiều người trông gà hoá quốc—khi họ cứ khăng khăng cho rằng nơi khóc lóc nghiến răng ngoài vương quốc là hồ lửa. Tôi xin lỗi vì nói quá mạnh như vậy.

   Ma-thi-ơ 13:40-42 chép, “Vậy, như cào cỏ lùng mà đốt trong lửa thể nào, thì nhằm kỳ chung kết đời cũng sẽ thể ấy. Con người sẽ sai các thiên sứ Ngài cào khỏi nước Ngài mọi cớ vấp phạm và những kẻ làm ác, mà quăng vào lò lửa; tại đó sẽ có khóc lóc và nghiến răng.  Khi ấy những người công nghĩa sẽ chói rạng như mặt trời trong nước của Cha họ. Ai có tai, hãy nghe!”.
  
-         Lu-ca 12:45-48, “ Nhưng nếu đầy tớ ấy thầm nói rằng: 'Chủ ta đến chậm,' bèn đánh tôi trai tớ gái, và ăn uống say sưa,  thì chủ nó sẽ đến trong ngày nó không ngờ và giờ nó không hay, mà phân thây nó, và định cho nó đồng phần với kẻ bất trung.  Đầy tớ kia đã biết ý chủ, mà không sửa soạn, cũng không theo ý chủ, thì sẽ bị đòn nhiều. Duy kẻ không biết, mà làm việc đáng bị đòn, thì bị đòn ít. Vì hễ ai được ban cho nhiều, thì bị đòi lại nhiều; và ai được giao cho nhiều, thì bị lấy lại càng hơn”.

-         Ma-thi-ơ 24:48-51, “Nhưng nếu đầy tớ ác kia thầm nói rằng: 'Chủ ta đến chậm,'  bèn đánh bạn đồng công, và ăn uống với phường say rượu,  thì chủ nó sẽ đến trong ngày nó không ngờ, giờ nó không hay, mà phân thây nó, và định cho nó đồng phần với kẻ giả hình; tại đó sẽ có khóc lóc và nghiến răng”.
    Ba khúc Kinh thánh trên đây đều  nói về Cơ Đốc nhân chân thật, không phải cỏ lùng là Cơ Đốc nhân giả mạo. Họ đã được Chúa gọi là “đầy tớ” thì họ không thể là dân vô tín được.

   Còn Lu-ca 13:25-27 chép, “Khi chủ nhà chờ dậy, đóng cửa lại rồi, các ngươi mới đứng ngoài gõ cửa, kêu rằng: 'Chúa ơi, xin mở cho chúng tôi.' Ngài sẽ đáp rằng: 'Ta không biết các ngươi từ đâu đến.'  Bây giờ các ngươi sẽ thưa rằng: 'Chúng tôi đã ăn uống trước mặt Ngài, và Ngài đã dạy dỗ trong các đường phố chúng tôi.'  Ngài lại sẽ đáp rằng: 'Ta nói cùng các ngươi, ta không biết các ngươi từ đâu đến; hãy lìa khỏi ta, ớ hết thảy các ngươi là kẻ làm bất nghĩa kia!'”. Khúc nầy minh hoạ những con dân Chúa không được vào tiệc cưới Chiên Con, phải ở ngoài, phải vào chỗ khóc lóc nghiến răng. Vào lúc đó, người vô tín còn bị tạm giam trong âm phủ, chớ làm gì có thể  xâm nhập khu vực có tiệc cuới chứ? Cho nên họ là Cơ Đốc nhân bị đuổi ra ngoài, rồi vào nơi tối tăm khóc lóc nghiến răng.

    Nhiều tín đồ nói theo:  Rô-ma 8:1 chép “Cho nên hiện nay chẳng có sự định tội cho những kẻ ở trong Christ Jêsus”, thì làm gì còn có sự xét đoán các tôi tớ Chúa và quăng vào chỗ khóc lóc. Tôi nói : Đúng! Không còn sự xét đoán trên tín đồ để quyết định sự cứu rỗi hay diệt vong đời đời của họ--nhưng còn sự xét đoán về nếp sống và sự hầu việc Chúa của tín đồ sau khi họ tin Chúa. Việc xét đoán nầy quyết định họ có được vào vương quốc hay không?

    Rô-ma 14:10-12 và 2 Cô-rinh-tô 5:10 chép, “Nhưng, hỡi người kia, sao ngươi xét đoán anh em mình? Còn người kia ơi, sao ngươi lại khinh dể anh em mình? Vì chúng ta thảy đều sẽ đứng trước toà án của Đức Chúa Trời. Vì có chép rằng: "Chúa phán: Ta chỉ sự sống ta mà thề: Mọi đầu gối sẽ quì lạy ta, Mọi lưỡi sẽ thừa nhận Đức Chúa Trời." Như vậy, mỗi người trong chúng ta đều sẽ khai trình việc của chính mình với Đức Chúa Trời”—“Bởi vì chúng ta thảy đều phải ứng hầu trước toà án của Đấng Christ, hầu cho mỗi người nhận lãnh những điều mà bản thân đã làm ra, theo như sở hành hoặc thiện hoặc ác vậy”.

Người tín đồ nào không vượt qua được toà án Đấng Christ như vậy phải ở tù.
  
    Xem Ma-thi-ơ 5:22-26 có chép, “Song ta nói cùng các ngươi, hễ ai giận anh em mình, thì khó tránh khỏi cuộc xét đoán; ai nhiếc anh em mình rằng: 'Đồ khờ,' thì khó tránh khỏi bị công hội xử; còn ai nhiếc anh em mình rằng: 'Đồ ngu,' thì khó tránh khỏi lửa địa ngục.  Ấy vậy, nếu ngươi dâng lễ vật nơi bàn thờ, mà nhớ lại anh em có điều gì nghịch cùng mình,  thì hãy để lễ vật trước bàn thờ, trở về hoà lại với anh em mình trước đã, rồi hãy đến dâng lễ vật của ngươi.  Hãy kíp hoà hiệp với kẻ nghịch ngươi đương khi ngươi đi đường với người, kẻo người nộp ngươi cho quan án, quan án giao ngươi cho nha dịch, mà ngươi phải bị bỏ tù chăng.  Quả thật, ta nói cùng ngươi, ngươi trả còn thiếu một đồng ăn sáu, cũng hẳn chẳng ra khỏi đó được”.

    Tại đây có một Cơ Đốc nhân dâng lễ vật, dâng quà tặng của mình để thông công với Đức Chúa Trời, chớ không phải dâng của lễ chuộc tội lỗi mình như thời Cựu ước.
    Điều gì nghịch cùng người đứng dâng hiến? Theo văn cảnh, đó là điều anh ta đã làm xúc phạm bạn mình trong câu 22, có thể là mắng nhiếc anh em mình.

    Chúa bảo trước hết, chúng ta phải giải hoà với anh em của mình mà mình đã xúc phạm, để lương tâm không còn cáo tội và sự việc đó được quên đi. Rồi chúng ta có thể đến thông công với Đức Chúa Trời, dâng hiến lễ vật. Vua của vương quốc sẽ không bao giờ cho phép hai anh em chưa hoà giải với nhau có thể ở chung và được trị vì khi vương quốc  hiển lộ.

    Do đó, Chúa bảo chúng ta hãy xin lỗi, bồi hoàn người mình xúc phạm. “Hãy kíp hoà hiệp với kẻ nghịch ngươi đương khi ngươi đi đường với người” là khi người đó còn sống trên đường đời nầy. Nếu nguyên cáo chết trước khi Chúa tái lâm, chúng ta đã mất cơ hội hoà giải, bồi thường.

   Chúa nói, “người nộp ngươi cho quan án, quan án giao ngươi cho nha dịch, mà ngươi phải bị bỏ tù chăng”. Việc nầy sẽ xảy ra trong toà án của Đấng Christ. Còn nha dịch là các thiên sứ. Bị bỏ tù là bị quăng vào chỗ khóc lóc và nghiến răng.

     “Ngươi trả còn thiếu một đồng ăn sáu, cũng hẳn chẳng ra khỏi đó được”. Phải bồi thường trễ  đúng theo luật công nghĩa về những gì mình đã làm thiệt hại người khác. Việc được ra khỏi ngục là sự tha thứ trong đời sau mà Ma-thi-ơ 12:32 có nói. Nếu Cơ Đốc nhân không lo giải quyết tội lỗi mình phạm sau khi tin Chúa, ngay trong đời nầy, thì anh sẽ mất vương quốc và sau đó anh mới được tha thứ.

    Tôi biết có nhiều Cơ Đốc nhân không chấp nhận việc người tín đồ có thể ở tù sau khi Chúa tái lâm. Nên mời anh em đọc thêm Ma-thi-ơ 18:23-35 về câu chuyện người đầy tớ không tha thứ bạn mình. Ông là tôi tớ chân thật của Chúa, không phải người ngoại.

      “Vậy nên, nước trời ví như vua kia định tính sổ với các đầy tớ mình.  Vừa khởi tính sổ, thì có kẻ kéo đến một tên kia mắc nợ một vạn ta lâng.  Bởi người chẳng có chi mà trả, nên chủ truyền bán người, vợ con và cả mọi vật người có để trả nợ.  Đầy tớ bèn sấp mình xuống lạy người mà rằng: 'Thưa chủ, xin khoan nhẫn cho tôi, thì tôi sẽ trả hết.'  Chủ động lòng thương xót, bèn thả người, và tha nợ cho. Nhưng đầy tớ ấy đi ra, gặp một người bạn đồng công mắc nợ mình một trăm quan tiền, thì chụp người, bóp cổ mà bảo rằng: 'Hãy trả nợ cho ta.'  Bạn đồng công kia sấp mình xuống nài xin rằng: 'Xin khoan nhẫn cho tôi, thì tôi sẽ trả cho anh.'  Song người chẳng khứng, cứ việc bỏ tù cho đến khi bạn ấy trả hết nợ.  Các bạn đồng công khác thấy vậy, buồn bực lắm, đến thuật lại cùng chủ mọi điều đã xảy ra. Chủ bèn đòi đầy tớ ấy đến mà nói rằng: 'Ớ đầy tớ gian ác kia! ta đã tha hết nợ cho ngươi vì ngươi cầu xin ta;  ngươi há chẳng nên thương xót bạn đồng công ngươi như ta đã thương xót ngươi sao?'  Chủ nổi giận, bèn phó người cho kẻ đề hình cho đến khi trả hết nợ.  Nếu mỗi người trong các ngươi không hết lòng tha thứ cho anh em mình, thì Thiên Phụ ta cũng sẽ xử với các ngươi như vậy."

     Việc tính sổ nầy xảy ra tại toà án của Đấng Christ. Ông đã được Chúa tha thứ tất cả mọi lỗi lầm, mọi nợ tội nặng nề vi phạm sau khi tin Chúa. Đấy là các món nợ tội mắc phải sau khi chúng ta đã được cứu và làm tôi tớ hầu việc Chúa.

    Nhưng vì ông không tha thứ đồng lao đã xúc phạm mình, nên ông không được vào vương quốc mà còn bị ở tù. Câu 34 chép, “Chủ nổi giận, bèn phó người cho kẻ đề hình cho đến khi trả hết nợ”. Người đề hình là thiên sứ. Nguyên văn là “kẻ khảo kẹp”. Thiên sứ sẽ theo lệnh Chúa đánh xé da người tôi tớ nầy. Đó là ông bị đòn nhiều, bị phân thây. Những hành động đó ngụ ý sự hình phạt nặng nề trên đầy tớ bất trung của Chúa như Ma-thi-ơ 24:49-51 và Lu-ca 12:45-48 đã chép.

     Tóm lại, Cơ Đốc nhân thất bại, không chỉ mất vương quốc ngàn năm mà còn bị quăng vào chỗ khóc lóc nghiến răng, ở ngoài vương quốc và bị đánh đòn nặng nề.
Minh Khải 04-12-2013