Hồng ân vinh diệu quyền năng,
Kỳ đài chói sáng kính danh Chúa Trời,
Tình yêu Ngài đã định rồi,
Ban niềm thư thái trí người rối tung.
-
Hồn tôi khởi sự ca mừng,
Đầu đề thiên sứ vẫn từng ngợi tôn,
Gáp-ri-ên báo nhiều lần,
Tập trung thiên sứ quây quần hát vang.
-
Ca về thần ái cao sang,
Jesus, Vua cõi thiên đàng giáng sinh,
Từ ngai tột đỉnh hiển vinh,
Chúa Trời khoác lấy thân hình đất đen.
-
Danh Ngài chịu nhục, chịu hèn,
Vì ta tội lỗi triền miên tận cùng,
Đấng mà thiên sứ tôn sùng,
Chịu loài người giễu không ngưng, tiếc lời!
-
Đấng ban ngôi nước nhiều người,
Chịu treo cây gỗ máu rơi, kêu gào!
Vua vinh quang phải gục đầu,
Đấng ban sự sống, máu trào, tắt hơi!
-
Kỳ quan quyền lớn tuyệt vời,
Trong giờ hấp hối Chúa thời thắng hơn,
Sa- tan có giận kinh hồn,
Niềm hi vọng hắn chẳng còn chi đâu.
-
Bầy linh sự chết giập đầu,
Tội ô trong huyết nhận sâu khuất hình,
Phục sinh Chúa ngự hiển vinh,
Tội nhân chinh phục bởi tình yêu cao.
-
Bài ca lớn chúc tán đâu?
Đầu đề vượt quá giọng cao sứ thần,
Khúc ca hèn mạt cõi trần,
Đờn cầm thiên sứ không cần tấu lên./.
Minh Khải—4-6-2015
(Nguồn: Philip 2:8-9; Mác 15:19-20, 29-30; Colose 2:15, “Ngài
đã có mạo dạng như một người rồi, bèn hạ mình xuống, vâng phục đến chết, thậm
chí chết trên thập tự giá. Cũng vì cớ đó nên Đức Chúa Trời đã nhắc Ngài lên rất
cao, ban cho Ngài danh vượt trên hết mọi danh- Họ lại lấy cây lau đánh đầu
Ngài, nhổ trên Ngài, và quì gối lạy Ngài. Khi chế giễu Ngài rồi, thì họ cổi áo tía ra, mặc
áo của Ngài vào cho Ngài, rồi giải Ngài ra để đóng đinh trên thập tự giá--Những
kẻ đi ngang qua đó nhạo báng Ngài, lắc đầu mà nói rằng: “Ê! Ngươi là kẻ phá đền
thờ rồi cất lại trong ba ngày, hãy tự cứu
mình, xuống khỏi thập tự giá đi!”-- Ngài cũng triệt nó đi mà đóng đinh trên thập tự giá, truất bỏ
(giải giáp) các chấp chánh, các quyền bính, đem phơi chúng ra tỏ tường, và toàn
thắng chúng tại đó”.